Nhưng rất nhanh, cô ngước nhìn anh đầy thắc mắc.
“Tôi nói tôi không sao, tôi muốn xuất viện, anh có quyền gì mà nhốt tôi ở trong này?”
Lăng Kiệt híp mắt nguy hiểm, bàn tay ôm eo cô, nếu như không phải cô đến kịp thời, biết rõ cô đang dùng thủ đoạn xảo quyệt để trốn thoát, vẫn bị mắc kẹt ở đây, có phải hay không?
Uyển Đình cảm nhận được luồng khí lạnh bao trùm lấy mình, cô khẽ nuốt nước bọt, nhưng ánh mắt vẫn cố chấp.
“Uyển Đình, em có muốn tôi đưa em trở lại cái lỗ mới chui qua đó
không hả?” Anh lạnh lùng nói, cánh tay đột nhiên buông lỏng không báo trước, Uyển Đình kinh ngạc, hai tay đột nhiên vòng qua cổ anh siết chặt anh, theo quán tính.
“Tôi không muốn!”
Tôi chỉ bị mắc kẹt ở đó, tại sao bạn lại muốn quay trở lại!
Khóe môi Lăng Kiệt khẽ cong lên thành một đường cong đẹp mắt.
“Có vẻ như em không có ngốc như vậy phải không?”
Mãi cho đến lúc đó, cô mới nhận ra mình đang bị anh trêu chọc, vì vậy cô tức giận muốn đẩy anh ra.
“Buông tôi ra!”
Uyển Đình giãy dụa, Lăng Kiệt càng ôm chặt hơn.
“Nếu ta không buông tay, ta sẽ chạy trốn sao?”
“Ờm... Tôi sẽ không chạy!”
Nhưng ngay khi anh buông tay cô, cô đã nhảy xuống đất bỏ chạy, đáng tiếc chỉ còn cách anh vài bước, Uyển Đình lại nằm trong vòng tay của anh.
“Em có muốn thoát khỏi anh không? Em vẫn còn phải luyện tập nhiều nữa đấy!”
Uyển Đình biết tính anh thích mềm, không thích cứng nên đã thay đổi thái độ, nhẹ giọng cầu xin anh.
“Lăng Kiệt... Tôi không sao, tôi không muốn ở bệnh viện. Tôi muốn xuất viện, tôi muốn gặp Tiểu Thiên.”
Nói xong, cô chớp chớp mắt, lộ ra vẻ đáng thương, trong lòng Lăng Kiệt như muốn hét lên vì sung sướng, nhưng bên ngoài biểu hiện lại khác hẳn, vẫn không cảm xúc.
“Không được.”
Cô chán nản và buồn bực, bên trong mắng mỏ anh, nhưng bên ngoài lại cười ngọt ngào.
“Vậy ngươi muốn đồng ý cái gì?”
Lăng Kiệt suy nghĩ một lúc, sau đó ánh mắt của anh ta đột nhiên trở nên gian xảo.
“Cùng một quy tắc cũ.
‘Quy tắc cũ?”
Uyển Đình không hiểu.
“Anh hôn em đi, anh xem có nên cho em xuất viện hay không”
Trước những lời này, Lăng Kiệt thậm chí không đỏ mặt chút nào, nhưng má lại đỏ. Nhân vật phản diện này lại nhân cơ hội này, cô phồng má không đáp.
nói.
Lăng Kiệt đút tay vào túi quần, xinh đẹp rạng rỡ liếc nhìn đồng hồ rồi
“Tôi sẽ cho bạn một phút để suy nghĩ lại.”
Uyển Đình trừng hắn, cuối cùng bất đắc dĩ hôn hắn. Lăng Kiệt còn nhắc nhở hắn phải ở bên môi tiếp nhận, Uyển Đình nhón chân đỏ lên nhưng không đạt, hắn cười cười không chịu cúi xuống.
Mãi cho đến khi cô định vò tóc anh và mắng mỏ anh, anh mới cúi xuống, khuôn mặt hoàn mỹ của cô ở rất gần anh.
“Tôi sẽ hạ mình một mình với bạn.”
Anh say mê nói, tim đập thình thịch, nhắm mắt hôn môi cô, nhưng vẫn như mọi khi, môi cô bị anh chiếm lấy, eo cô bị anh siết chặt, nụ hôn nóng như bốc khói. chỉ khi đó anh mới buông tay.
Uyển Đình thở hổn hển, anh vuốt ve đôi môi đang đỏ au của cô, sau đó dẫn cô trở lại xe của anh.
“Đi đâu vậy?”
Lăng Kiệt liếc mắt nhìn quần áo bệnh nhân trên người cô. Trả lời
“Đi mua quần áo cho em!”
Cô vội vàng xua tay: “Không cần đâu, chỉ cần dẫn tôi đến nhà của tôi là được rồi!”
Anh nghĩ trong giây lát rằng cô ấy bị thương, tốt hơn anh nên mua cho cô ấy thứ gì đó và sau đó cử người mang nó đến. Vì vậy, anh đồng ý đưa cô đến nhà của cô.
Khi đến nơi, Uyển Đình nhẹ giọng cảm ơn anh, cô nghĩ Lăng Kiệt sẽ làm khó mình cái gì đó rồi mới buông tha cho cô, nhưng anh không nói gì chỉ nhìn cô bằng đôi mắt ấm áp và dịu dàng hết mức.
Cô chạy nhanh vào trong, không dám quay đầu lại nhìn anh. Lăng Kiệt đợi bóng dáng cô khuất hắn trong tòa chung cư thì mới anh tâm lái xe rời đi.
Uyển Đình vừa về đến nhà liền chạy vào phòng tắm tắm rửa hai tiếng. Đương nhiên, cô sẽ tránh được vết thương ở vai, sau khi cả người thoải mái, cô sẽ thay quần áo rồi đi ra ngoài, đến ngân hàng gia hạn thẻ rồi rút tiền, mua điện thoại mới.
Vũ Tuyết lúc này đang cùng Tiểu Thiên ở bệnh viện, nhìn thấy số lạ gọi đến, cô không chút do dự nhấc máy, không ngờ lại là Uyển Đình.
“Đình à, cậu đang ở đâu thế?”
“Mẹ có làm sao không ạ?”
Tiểu Thiên nhận ra giọng mẹ, nên nhanh chóng nắm lấy tay Vũ
Tuyết.
“Mẹ Uyển Đình!”
“Mẹ không sao hết, mẹ sẽ đến bệnh viện ngay đây!”
Cô trấn an Tiểu Thiên, cô nhanh chóng chạy ngay tới bệnh viện, vừa
Tiểu Thiên chạy tới nhảy vào trong vòng tay của cô.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất