Cô liếc nhìn Cố Táp đứng bên cạnh Cổ Mạn, vẻ mặt vui mừng, Uyển Đình chậm rãi đáp.
“Tổng biên tập Cổ, đúng là tôi ra ngoài trong giờ làm việc mà không xin phép, nhưng là bất khả kháng, không phải như những gì Cố Táp nói!”
“Uyển Đình, cô phải nói xin lỗi nữa, ngay ngày đầu tiên đi làm sao có thể có người đăng ký vì bất khả kháng? Tôi nghĩ là cô đang vội vàng hẹn với người đàn ông đang bao nuôi cho cô thì có!”
Cổ Táp không sợ nói ra, có Cổ Mạn ở đây xúc phạm cô ấy như vậy cô sẽ không còn dung túng nữa!
“CổTáp, cô cứ nói tôi đi gặp đàn ông, cô có bằng chứng gì không? Nếu không, những gì cô vừa nói có thể bị quy vào tội phỉ báng đó!”
“Cô...”
Cô ta tức giận đến mức không nói được lời nào.
Cổ Mạn nói:
“Uyển Đình, cô có bằng chứng chứng minh rằng cô ra ngoài vì lý do bất khả kháng không?”
Vốn dĩ cô không định nói, nhưng trong tình huống này cô không thể giấu được nữa, đành phải cho Cố Mạn xem một bức ảnh chụp chính mình và Tiêu Thiên.
“Tổng biên tập Cổ, tôi có con trai tên là Tiểu Thiên, nó bị ung thư máu, lúc nãy tôi vội vàng đến bệnh viện, xin lỗi tôi không nói cho chị biết.” Cổ Táp sau đó bước vào:
“Chỉ là một bức ảnh với nhau, làm sao có thể nói cho chúng ta tin hai
người là mẹ con?”
“Cô ấy còn quá trẻ. Nếu cô ấy nói dối thì sao?”
Uyển Đình lại cho bọn họ xem một tấm ảnh khai sinh của Tiểu Thiên, trong đó ghi rõ tên cô là mẹ cô, lúc đó Cố Táp không thể phản bác lại được nữa, nhưng cô vẫn không buông tha cho cô. .
“Dù vậy, bạn vẫn vi phạm các quy tắc của đài truyền hình và vẫn cần bị trừng phạt!”
Cố Táp quay sang Cổ Mạn:
“Tổng biên tập Cổ, đó là chuyện của lương tâm, nếu không trừng phạt cô, cô sẽ lấy cớ con trai bị bệnh để trốn khỏi cô, đến tương lai. Nếu chúng ta không quản, người ta không biết sẽ không tiếp nhận, nói kênh truyền hình của chúng ta không công bằng sao?”
Uyển Đình lên tiếng:
“Cố Táp, nếu nói tôi vi phạm nội quy công ty thì sẽ không. Không phải cô cũng vậy sao?”
“A! Cô đang nói cái quái gì vậy?”
“Trong giờ làm việc cô ấy hoàn toàn đẩy hết tất cả mọi việc cho tôi đang làm, sau đó ngồi chơi điện thoại, thậm chí cô ấy còn tự ý ra ngoài, tôi đã tận mắt chứng kiến. Nếu không, hãy xem thử. Chỉ là camera để xem cô ấy có ở đó không !”
Cô ấy mím môi cười, Cố Táp nhảy dựng lên, Cố Mạn nhìn cô ấy, cô ấy cũng tránh ánh mắt của Cố Mạn, biểu hiện rõ ràng như vậy cô ấy nhảy dựng lên, đúng là Cổ Táp cũng phá lệ.
“Cố Táp, cô đã làm nhân viên của đài đã lâu năm, còn không biết đến quy củ, phạt bản thân tháng này làm việc không lương!”
Cổ Mạn lạnh lùng nói, sau đó quay sang Uyển Đình
“Uyển Đình, cô cũng vậy, cho dù là bất khả kháng, vẫn là vi phạm nội
quy, sẽ bị phạt nửa tháng tiền lương”
“Tổng biên tập Cổ!”
Cổ Táp không muốn, tại sao bị phạt một tháng lương còn Uyển Đình chỉ bj phạt nửa tháng lương?”
“Còn băn khoăn gì nữa sao? Ra ngoài làm việc đi!”
Cổ Mạn nhất quyết đuổi cô ta ra ngoài, Cổ Táp nghiến răng nghiến lợi, đi ngang qua Uyển Đình, cô ta hét lên:
“Lâm Uyển Đình, không sao, cứ chờ đi!”
Cổ Táp đóng sầm cửa rời đi. Chỉ là sau đó Uyển Đình thấp giọng cảm ơn
Cổ Mạn.
“Cổ tổng biên tập, cám ơn chị!”
“Không sao đâu, tôi cũng là mẹ đơn thân như cô nên tôi hiểu rất rõ.”
Cô ấy nói làm Uyển Đình cũng kinh ngạc, sau đó cúi đầu đi ra ngoài, lần này may mắn có Cổ Mạn giúp đỡ, lần trước cô cũng nói giúp cô vụ trộm vòng cổ.
Lúc này trong bệnh viện, Tiểu Thiên đang khoanh tay ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ như một ông già trẻ tuổi, buồn chán không có người chơi cùng,
đột nhiên nghĩ đến người nào đó, sau đó ngón tay ấn vào.
Gọi là Lăng Kiệt, chưa đến ba hồi chuông anh đã nhấc máy.
“Alo chào chú đẹp trai!”
“Nhóc con gọi có chuyện gì?”
Lần này anh đã nhớ cậu bé, không bị quên như trước.
“Cháu không phải con nít, cháu tên là Tiểu Thiên”
“Tiểu Thiên!”
Lăng Kiệt gọi, Tiêu Thiên đột nhiên cảm giác được baba gọi tên nhóc
như vậy.
“Có chuyện gì sao?” Anh lên tiếng hỏi.
“Chú hãy đến bệnh viện chơi với Tiểu Thiên được không? Tiểu Thiên thật là nhàm chán”
Tiểu Thiên thủ thỉ cùng anh.
Lăng Kiệt cúp máy, những người ngồi xung quanh cảm thấy kỳ quái nhưng không dám ho he, vừa thấy anh trả lời điện thoại giữa cuộc họp thì khẽ nhướng mày, bọn họ làm việc bao nhiêu năm rồi? Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy với một phong thái nhẹ nhàng như vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất