Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

Cô nhếch môi định quay lưng rời đi. 

Nhưng ngay lúc đó, Doãn Thừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cô, ánh 

mắt chợt biến sắc, hình như vẻ mặt anh ta lại ánh lên nhiều suy nghĩ. 

lại. 

Hoảng sợ, bàng hoàng, xấu hổ, nhưng cuối cùng cũng cố gắng bình tĩnh 

Lâm Tuyết Đình đột nhiên bị đẩy ra, hơi nhíu mày nhìn theo tầm mắt 

của Doãn Thừa, hình như anh ta đang chăm chú đang nhìn nơi nào đó. 

Cô ta nhìn theo thì bỗng nhiên há hốc mồm. 

sao? 

Khi nhìn thấy Uyển Đình, cô ta cũng kinh ngạc không kém. 

Cô chị gái “yêu quý” biến mất vào bốn năm trước đột nhiên trở về 

Doãn Thừa từ đầu đến cuối ánh mắt nhìn cô tựa hồ còn lưu luyến tình 

cảm với cô. Hoàn toàn không để ý tới Lâm Tuyết Đình. 

Lòng cô ta bỗng ngập tràn sự tức giận và ghen tuông, đã bốn năm trôi 

qua nhưng tại sao Doãn Thừa vẫn luôn nhớ đến cô gái kiêu ngạo và lăng nhăng đó chứ? 

Còn nữa, đang bình yên bỗng nhiên Uyển Đình lại về nước. 

Ánh mắt Lâm Tuyết Đình nhìn xuống chiếc áo sơ mi và quần âu đen trơn trên người cô, giống như dáng vẻ của người kém cỏi. 

Thế thì làm sao có thể so với tiểu thư nhà họ Lâm hiện tại có tất cả mọi thứ như cô ta được chứ? 

Lâm Tuyết Đình kéo tay Doãn Thừa đang đứng ngây ra đó mà rời khỏi, lúc lướt qua Uyển Đình, cô ta nở một nụ cười đắc ý trêu chọc. 

Sau đó thân mật nắm lấy tay Doãn Thừa, trong lòng rất vui vẻ nhưng trong lòng lại có chút buồn bực. 

Uyển Đình không thèm nhận, hôm nay đối với cô tâm trạng khá tệ, phỏng vấn khó mà đến trễ. 

Hai nhân viên an ninh cấp cao từ chối cho cô vào, nói rằng thời gian phỏng vấn đã hết. Uyển Đình bề ngoài thì xinh đẹp và rất có khí chất. Nhưng đúng là không có tác phong chuyên nghiệp khi đi xin việc mà đi 

trễ. 

“Tôi thực sự không có ý đến muộn mà, cho tôi vào được không? Tôi sẽ trình bày lý do của mình!” 

Uyển Đình cố gắng giải thích nguyên nhân cô đến trễ để hy vọng có thể được vào nhưng sau đó đành lực bất tòng tâm. 

“Cô à, cô đừng làm khó chúng tôi như vậy nữa, chúng tôi cũng chỉ đi làm thuê cho người ta thôi. Cô đi phỏng vấn nhận việc mà lại đến muộn, không cần viết với bất kỳ lý do gì, đều không thể chấp nhận.” Anh bảo vệ cũng khó xử để cản cô lại. 

Anh bảo vệ còn lại cũng tiếp lời: 

“Hiện tại ở đây có rất nhiều người muốn vào làm mà không được đấy. 

qua nhưng tại sao Doãn Thừa vẫn luôn nhớ đến cô gái kiêu ngạo và lăng nhăng đó chứ? 

Còn nữa, đang bình yên bỗng nhiên Uyển Đình lại về nước. 

Ánh mắt Lâm Tuyết Đình nhìn xuống chiếc áo sơ mi và quần âu đen trơn trên người cô, giống như dáng vẻ của người kém cỏi. 

Thế thì làm sao có thể so với tiểu thư nhà họ Lâm hiện tại có tất cả mọi thứ như cô ta được chứ? 

Lâm Tuyết Đình kéo tay Doãn Thừa đang đứng ngây ra đó mà rời khỏi, lúc lướt qua Uyển Đình, cô ta nở một nụ cười đắc ý trêu chọc. 

Sau đó thân mật nằm lấy tay Doãn Thừa, trong lòng rất vui vẻ nhưng trong lòng lại có chút buồn bực. 

Uyển Đình không thèm nhận, hôm nay đối với cô tâm trạng khá tệ, phỏng vấn khó mà đến trễ. 

Hai nhân viên an ninh cấp cao từ chối cho cô vào, nói rằng thời gian phỏng vấn đã hết. Uyển Đình bề ngoài thì xinh đẹp và rất có khí chất. Nhưng đúng là không có tác phong chuyên nghiệp khi đi xin việc mà đi 

trê. 

“Tôi thực sự không có ý đến muộn mà, cho tôi vào được không? Tôi sẽ trình bày lý do của mình!” 

Uyển Đình cố gắng giải thích nguyên nhân cô đến trễ để hy vọng có thể được vào nhưng sau đó đành lực bất tòng tâm. 

“Cô à, cô đừng làm khó chúng tôi như vậy nữa, chúng tôi cũng chỉ đi làm thuê cho người ta thôi. Cô đi phỏng vấn nhận việc mà lại đến muộn, không cần viết với bất kỳ lý do gì, đều không thể chấp nhận.” Anh bảo vệ cũng khó xử để cản cô lại. 

Anh bảo vệ còn lại cũng tiếp lời: 

“Hiện tại ở đây có rất nhiều người muốn vào làm mà không được đấy. 

Thôi không nói nhiều nữa, cô đi về đi.” 

Tuy vậy nhưng Uyển Đình vẫn không chịu bỏ cuộc. 

Ngay lúc đó, từ bên trong phòng đi ra, Cổ Mạn đã nghe thấy ở bên ngoài có tiếng ồn ào, bỗng nhiên giọng nói đầy cuốn hút cô ta của Uyển Đình lọt vào tai cô ta. 

áo. 

Cổ Mạn lên tiếng: 

“Cứ để cô ấy vào phỏng vấn đi!” 

Hai người bảo vệ đó nghe thấy thì lập tức không ngăn cản cô nữa. 

Uyển Đình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm rồi chỉnh trang lại quần 

Bây giờ cô mới phát hiện ra có một cúc áo bị bung ra. Cô bèn hấp tấp gài lại rồi vội vàng đi vào bên trong. 

Uyển Đình cúi đầu đi vào không dám nhìn lên, trong lòng bắt đầu dâng lên cảm giác lo lắng, hồi hộp không ngừng. 

Cô tự trấn an bản thân trong lòng, liên tục tự lẩm nhẩm trong đầu: “Cố lên đi nào! Uyển Đình! Rồi mày sẽ làm được thôi mà!” 

Bên nước Mỹ cô cũng từng làm biên tập viên rồi mà, lần phỏng vấn này chắc chắn sẽ không có chuyện gì làm khó được cô cả. 

Trước mặt bốn vị giám khảo, Uyển Đình còn chưa có dám ngẩng đầu lên, ánh mắt đã dừng ở dưới chân. 

Người ngồi giữa là Cổ Mạn, là tổng biên tập đài truyền hình H, cũng là người vừa giúp cô đi vào đây phỏng vấn. 

Cổ Mạn được mệnh danh là “ma nữ trưởng” ở đài truyền hình H này, cái biệt hiệu nhìn vào cũng thấy không phải người tầm thường rồi. 

Là người siêu cấp cầu toàn, cô ta hoàn toàn không mong muốn để xảy ra bất cứ sơ suất nào dù là nhỏ nhất trong công việc. 

Đặc biệt cô ta còn rất ghét những ai hay muộn giờ, lãng phí thời gian, 

vậy mà hôm nay cô lại đột nhiên phá lệ cho cơ hội Uyển Đình vào đây phỏng 

vấn. 

“Cô ngẩng đầu lên cho tôi xem mặt đi! Làm gì mà cứ phải cúi mặt xuống như thế chứ?” Cổ Mạn giọng nói lạnh lùng vô cảm khiến đối phương phải e 

sợ. 

Uyển Đình tay cầm tập hồ sơ có chút mồ hôi, nhưng khi ngẩng đầu lên 

vẫn nở một nụ cười rạng rỡ tự tin. 

Đôi mắt to tròn tỏa sáng khi cười, khóe mắt và hàng mi cong vút, khuôn 

mặt hình trái xoan, sống mũi cao và đôi môi nhỏ tạo nên một sự cuốn hút khi 

đối phương nhìn vào. 

Nhưng điều đặc biệt nhất ở Uyển Đình chính là khí chất ngời ngời, tự tin 

và tràn đầy năng lượng. 

eyJpdiI6IlloVGxCbUhmdXJvR1JReW9Mb0V4YWc9PSIsInZhbHVlIjoiZ1BhMExTczZRSlh1WEJPbk5lRTFvM1pLOTBpZUNEWW8yUG9jNmlGRmlOS3dUMDdBZVdyRklsWlhoZkFoUGNLR1lrbkQ5N2l1dTFKVWI3dXY4R0NKK3poSFo5SFp0TGFFRFo1UXAyTm52dmlOaDBYMXUra3VLcnRxalM4YjZQZ3IzaXk0ODRXa2ZIQmRvaTlmK1wvOWg0WmlaZ2xGem9EY2Radm90RWN0QktmaCtEZVByenlqcUJrXC8rellubnlWK2RnM0EyaWJjYVJVOFBZWUVLVWJ4bFVWUU9nS3B0ZXU4Qmw2a0h6aHg5SlBwMjlWOVN6cXBRR1ExQ2F0bytDY2NFIiwibWFjIjoiMTY4MzhiNDNjYzY1MDVhNDgwODRmMjc0YTQ0M2YwZjJhOGNiNjJmZTM5MmM5OGQyNzk1NzgyMGZhZTgxM2YxMiJ9
eyJpdiI6ImVoeEZncjVpbWt6eUVMbUFTRFo4OFE9PSIsInZhbHVlIjoid1o5YnFuT0pTbzl4OFNoMUtUNFFsR2JLZ29zZGQ0RFNtUWZrdnRsdTBNSktWMmxUNlwvT0Q0N21hSE5maUIwV3J1ZmorMEUyeHNiTlhUODQ0VGFmdUFPR0JMQzg4ekxkU2I3TGRDcTRCbHNlS0tTbUVWYTJ3R1FRaE90T3NYXC9MeEtKMWhWejRia24rWUE3eVRsZnNLTXlmMWNrS1lVQXlRZVUwa1JTaW9mb3pRWkdWSVwvSVF1bGhvT1ZGUXYxU0ZQNW0xM052RWk0SlI2RFhHUjdOOWNrZz09IiwibWFjIjoiZTAxOTJiZTBjMmQzYzJkM2MyYTA2OTIyNzY5NzU3MDZmOThmMjBmOGJjZWQ3ODczMDVlMDI0NGRmZmM5YmNhMyJ9

 

Ads
';
Advertisement