Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 "Lúc tôi vượt lôi kiếp cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng tầng chín, cũng bị một giọng nói dập tắt lôi kiếp, nơi này có vấn đề rất lớn!"  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Đệt... lần đầu tiên bản tháp thấy hơi sợ đấy!"  

 

"Đừng sợ, có tôi ở đây!" Diệp Bắc Minh nói.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Tiên sư... tôi không đùa đâu, Đế Phần này rất có vấn đề!"  

 

Diệp Bắc Minh nhìn bốn viên Thiên Trần Đan trong tay, anh bỏ vào miệng nuốt hết luôn!  

 

Anh không dùng để đột phá cảnh giới.  

 

Mà chuyển hóa nó thành nguồn năng lượng dồi dào trong cơ thể, rồi chuyển chúng tới Nghĩa địa Hỗn Độn!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Ầm!  

 

Nghĩa địa Hỗn Độn im ắng bỗng rung lên nhè nhẹ!  

 

Diệp Bắc Minh lại cảm ứng được sự tồn tại của nghĩa địa Hỗn Độn!  

 

Giây tiếp theo, tầng một nghĩa địa Hỗn Độn mở ra!  

 

Năng lượng của Thiên Trần Đan vẫn đang tiếp tục phát huy tác dụng!  

 

Sau khi tiêu hao thêm hai viên Thiên Trần Đan, tầng hai nghĩa địa Hỗn Độn ầm ầm mở ra!  

 

Chỉ với một ý niệm!  

 

Thần hồn tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn, đi tới tầng hai: "Thần Vương tiền bối, ông còn ở đây không?"  

 

Trên bia mộ của Thái Cổ Thần Vương, một bóng dáng hiện lên: "Ơ? Mộ chủ, sao ngươi lại vào đây... bổn tọa tưởng, sau cú đánh đó, cậu phải mất ít nhất vài năm, hoặc mấy chục năm, mới có thể mở lại tầng hai của nghĩa địa Hỗn Độn cơ!"  

 

Diệp Bắc Minh nói: "Tiền bối, không còn thời gian giải thích đâu!"  

 

"Tôi đã tới một nơi rất kỳ lạ!"  

 

"Nơi nào?"  

 

"Đế Phần!"  

 

"Đế Phần gì? Ta chưa nghe qua bao giờ!" Thái Cổ Thần Vương nói.  

 

Ngay sau đó.  

 

Ông ta cảm nhận được khí tức bên ngoài, Thái Cổ Thần Vương văng tục luôn: "Đù mé... sao cậu lại tới đây? Chạy! Mau chạy đi!"  

 

Giọng nói gấp gáp làm tim Diệp Bắc Minh đập loạn lên!  

 

"Thần Vương tiền bối, sao vậy?"  

 

Thái Cổ Thần Vương tức giận nói: "Chỗ này là quảng trường Luân Hồi, cậu tới đây làm gì? Cậu muốn chết à?"  

 

Vừa nói xong!  

 

Ầm ầm ầm!  

 

Cả cái quảng trường Luân Hồi rung lên dữ dội!  

 

Trên tế đàn đen ở trung tâm, vô số phù văn lóe lên!  

 

Giờ phút này, thời gian, không gian đều vặn vẹo!  

 

Một tia sáng sáng thế lóe lên bay vụt qua!  

 

Có lẽ, đã trôi qua một giây!  

 

Có lẽ, đã trôi qua một vạn năm!  

 

Đợi đến khi Diệp Bắc Minh phản ứng lại, bốn phương tám hướng quanh Quảng trường Luân Hồi, nhoáng cái đã hiện ra mấy nghìn thân ảnh!  

 

Trong số đó, có cả Hồ Bát và vài tu võ giả bị Diệp Bắc Minh cướp mất Thiên Trần Đan!  

 

Không ngờ, những người này đều sống lại hết!  

 

Khóe môi họ nhếch lên vẻ giễu cợt, ánh mắt thì u ám!  

 

Họ tiến dần vào trung tâm quảng trường: "Nhóc con, ngươi có biểu cảm gì vậy? Khiếp sợ à?"  

 

"Vừa nãy ngươi còn ngông nghênh cướp mất đan dược của ông đây cơ mà?"  

 

"Ta đã nói rồi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhẫn!"  

eyJpdiI6Imc5NUNpN1pYVVdFcGwySGVYeHl0OWc9PSIsInZhbHVlIjoibDF1TTZxSUhNUWVZaWVlT3lmQ0VcL3hqc3A1YUk5eStPNHYxeVp4QjFVaXpFQ1dTWWVwZTBGcXNiSk13NUZObUkiLCJtYWMiOiI5ZDRmNWZkN2NmMWU5ZDE1ZWJkNTAxZmUyZmUxMWMzNGU2ZjAyYzhlMmViNGUwNzI5NGM5NDFkODhjNDE3MzI3In0=
eyJpdiI6IldHU1wvUVZTN0ZEWkFXM1VhVHNxaVdRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdDKzJpME5cL0MyWEdFUnZPNlVYR0NhZFFuRk5ENCtIY3BVMDA2Qmx0bGFCajNhM3RFMTRMMUlWUDgrczNCam5hb1NwS29VTWhjMWd0UER3NE5mR3E5XC9ocU5kVGhjdXA0ZVNVeDBjTkJ0RzVxYks2NzE2VmVVT0w3TUd0ZnYzSFRYZzFRU1BWbXJRaEdwb1hMbFlcL01JV0dHZUhzNE5Xck5FUWlMWUxleDlxSHZRS0FOWUxKRm9IK3dZOFlHTTBRMlFKV3NiZ2tXdmRVUlBKWVlNNTJ1TTVQZVE1WHl5WXJTUFp6OTVjQWloYmxKbWFTUXBqV090VjhDWE5NbndpRW9LK3cyd0pwSk12ZFRSRDV3SCtPdit0c2VnUUZoTWU1emkra0dGd25DZW9RY2lEbXg2bHVLTzZ0c2dSUkRaTGFlV05hSVBWbmQyQk1CWHNVcnU3RkFBcFJFQWV4MU1pdThMMTNCUXVZS21LakxBQTNPdGNQQThyejhVdElERFdlUmlXc2ZKRWxHVkVmc0g2cnhsU1JvaUhLXC9KTU54NTVGSDQxaVlLa2NsS2x3PSIsIm1hYyI6ImJkMDY3MTQyZmQ3YjI3MGE0MzM5NGQ3ODA4NzJiMWIyNjg2MzQzZjU1YzgxYThlNDgxZjRiMGQ0ZTQ5ZTZlNmQifQ==

Ads
';
Advertisement