Ầm!
Cánh cửa sau lưng rầm một tiếng, theo đó là một tiếng rồng ngâm vang lên, cánh cửa kiên cố thế mà vỡ tung trong chớp mắt, vô số mảnh vỡ bay vào phòng như mưa!
"Ai đấy?"
Hoa Thanh Dương vừa mới quay đầu lại.
Một bóng đen lướt qua!
Bụp! Lồng ngực bị đánh cái bụp, anh ta gãy luôn mười mấy cái xương sườn, cả người bị hất bay rồi đập lên tường, chật vật như con chó chết!
Giây tiếp theo, một chiếc áo khoác rộng bay qua.
Phủ lên người Diệp Quỳnh!
"Cô không sao chứ?"
"Không... không sao..."
Trông thấy Diệp Bắc Minh, Diệp Quỳnh như kiệt sức, xụi lơ ngã xuống đất!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống, anh liếc sang Hoa Thanh Dương vừa mới bò dậy!
Hoa Thanh Dương ôm ngực, xương sườn gãy mất mười mấy cái, cơn đau buốt khiến anh phải nghiến răng chịu đựng: "Tôi nhận ra anh, anh là cái tên Đồ chơi số một kia mà nhỉ?"
"Nhưng giờ anh đang chiến đấu ở Tử Đấu Trường cơ mà, sao lại chạy đến đây rồi?"
Phanh!
Diệp Bắc Minh chẳng thèm giải thích!
Anh bước lên một bước, đá Hoa Thanh Dương một cước!
Người sau vừa định bò dậy, một bàn chân đã dẫm lên đầu Hoa Thanh Dương!
Đám Tần Minh vừa đi vào đã trông thấy một cảnh tượng làm người ta hãi hùng: "Diệp Bắc Minh, dừng tay! Có gì từ từ nói!"
Bách Lý Thanh hoảng sợ hô lên: "Diệp Bắc Minh, anh điên à? Anh ta là Hoa Thanh Dương, là người của Hoa tộc đấy!"
"Tuy tên này là một tên vô dụng, còn háo sắc!"
"Nhưng địa vị ở Hoa tộc lại đặc biệt, nếu anh giết anh ta..."
Răng rắc!
Cô ta còn chưa nói hết câu, đã nghe thấy một tiếng giòn tan!
Đầu của Hoa Thanh Dương nổ tung!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất