Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Người kia phấn chấn nói: "Quả đúng như Đại đương gia sở liệu, có một số đệ tử Thất Xảo Địa đã rời đi theo từng nhóm."    

 

Triệu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng: "Tin tức Thái Khư cảnh mở ra đã lan truyền ra ngoài, bọn hắn nhất định sẽ đi tìm hiểu, dù sao thì cũng bọn hắn cũng không yên lòng đối với chúng ta a."    

 

Người kia nói: "Chúng thuộc hạ chờ đợi thật lâu, rốt cuộc tìm được cơ hội, chế trụ một người trong số đó, chắc hẳn không bao lâu sau, hắn sẽ liên lạc được với mấy vị đương gia khác."    

 

Trần Thiên Phì vốn còn không biết người này đến đây để báo cáo chuyện gì, giờ phút này nghe thấy vậy thì thần sắc chấn động một trận, sau đó lập tức hiểu rõ dự định của Đại đương gia. Điều này làm hắn thầm bội phục không thôi, quả nhiên không hổ là Đại đương gia a, khi bảo mình tiết lộ ra tin tức về Thái Khư cảnh thì đã đang âm thầm bố cục, thủ đoạn tâm cơ như thế, Trần Thiên Phì tự than thở bản thân không bằng được, trong lòng lại càng cảm thấy kính sợ Đại đương gia hơn.

Sự tình Thái Khư cảnh không thể lừa gạt được người ngoài, Xích Tinh thật ra cũng không muốn giấu diếm, nhưng Trần Thiên Phì    

 

không ngờ rằng Đại đương gia thế mà lại có thể sắp đặt được một chút tiểu kế nhờ việc này.    

 

Để lộ ra tin tức về Thái Khư cảnh, thứ nhất là làm cho Thất Xảo Địa bên này an tâm, để cho bọn hắn nghĩ rằng nhóm mình cũng không phải vô duyên vô cớ chạy tới nơi này, mà là do Tinh Thị bị hủy, không có nhà để về và tình cở lưu lạc ở gần đây.    

 

Thứ hai, Thất Xảo Địa sau khi biết được việc này, tất nhiên sẽ phái người ra ngoài chứng thực, từ đó cấp cho Xích Tinh một cơ hội.    

 

Phải biết rằng, dưới trướng Triệu Bách Xuyên có tới hơn hai mươi vị Khai Thiên cảnh, nhưng hiện tại hắn chỉ mang theo mười mấy người, những Khai Thiên cảnh như là Cầm phu nhân,  u Dương huynh đệ cùng Bối Ngọc Sơn đều ở bên ngoài.    

 

Muốn mưu đoạt Thất Xảo Địa, không thể không liên hệ bọn hắn, chỉ    

 

bằng vào lực lượng của Triệu Bách Xuyên và Trần Thiên Phì thì có vẻ hơi đơn bạc một chút.    

 

Có điều phòng hộ đại trận của Thất Xảo Địa vẫn luôn trong trạng thái mở ra, mặc dù có rất nhiều sơ hở, nhưng Triệu Bách Xuyên cũng không có cách nào liên hệ với bọn người Bối Ngọc Sơn được, tùy tiện hành động sẽ chỉ làm Thất Xảo Địa bên này sinh nghi.    

 

Nhưng Thất Xảo Địa bây giờ chủ động điều động đệ tử ra ngoài tìm hiểu tin tức, điều này lại rơi vào trong tính toán của Triệu Bách Xuyên.    

 

Hắn đã sớm an bài nhân thủ ẩn núp, tùy thời mà động, bây giờ quả nhiên đắc thủ.    

 

Một vị Khai Thiên tam phẩm, phóng tầm mắt khắp Tam Thiên thế giới này thì không tính là quá mạnh, nhưng cũng tuyệt đối không yếu. Chế ngự một tên đệ tử của Thất Xảo Địa, gieo xuống một chút cấm chế trong cơ thể đối phương, bức bách đối phương thay mình gửi đi tin tức là một việc rất đơn giản, trừ phi tên đệ tử kia không tiếc tính mạng của mình.    

 

Nhưng trên đời này lại có bao nhiêu người không sợ chết?    

 

"Còn nữ tử này là thế nào đây?" Trần Thiên Phì khó hiểu nhìn qua nữ tử đang hôn mê kia.  

 

Người kia mỉm cười nói: "Người ta thả đi là một tên nam đệ tử, nữ tử này là bạn lữ của hắn, có nữ tử này nơi tay, chắc hẳn tên nam đệ tử kia sẽ không dám ăn ở hai lòng."    

 

Trần Thiên Phì ngạc nhiên: "Ngươi cứ thế mang theo nàng ta tiến vào đây ư? Có bị người nào phát hiện không?"    

 

Người kia lắc đầu: "Trần đương gia yên tâm, tuyệt đối không bị người nào khác phát hiện."    

 

"Ừm!" Triệu Bách Xuyên gật đầu: "Việc này ngươi làm không tệ, đi xuống trước đi, nữ tử này thì lưu lại."    

 

"Vâng." Người kia để xuống nữ tử trong tay, cung kính thối lui.    

 

Đúng vào lúc này, nữ tử kia từ từ tỉnh lại, lông mi thật dài run run, vừa giương mắt lên thì liền nhìn thấy Triệu Bách Xuyên. Nữ tử giật mình bật dậy, trong lúc nàng ta còn không kịp hiểu rõ rốt cuộc đã    

 

xảy ra chuyện gì thì Triệu Bách Xuyên đã khoát tay một cái, nàng ta chợt thấy hai mắt tối sầm lại, sau đó không cảm nhận được gì nữa.    

 

Một lát sau, ở chỗ đó chỉ còn lưu lại một đám tro tàn, nữ đệ tử kia đã bị giết người diệt khẩu.    

 

Trần Thiên Phì thấy thế thì trong lòng hiểu rõ, tên nam đệ tử bị bức hiếp đi đưa tin kia e rằng cũng sẽ dữ nhiều lành ít. Sau khi hắn gặp được đám người Bối Ngọc Sơn thì cũng sẽ bị giết diệt khẩu, việc này  

 

càng ít người biết thì càng tốt, hơn nữa đối với Thất Xảo Địa bây giờ, chết hai tên đệ tử cũng không tính là gì, dù sao thì Phi Yên điện cũng vẫn đang nhìn chằm chằm Thất Xảo Địa bên này a.    

 

Nếu không phải như vậy, Thất Xảo Địa bên này cũng sẽ không phái từng nhóm đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, không phải là sợ bị người ta một mẻ hốt gọn hay sao?    

eyJpdiI6Ijk2c3ArVHJ2bXJ0NVloUXpTNFhyaXc9PSIsInZhbHVlIjoid2VRUTJicWpBbkFpQU4yWnl5cjFrTUdxTjlMZGVYXC9UWlVzcHZCZGFVMWpcL1pmR1wvcXJhb202YVNQQnNJd2pEQSIsIm1hYyI6ImUxNGNkYzBlZDVhYTMwZWIyNmYyMTMxOTNlYjA4ZmNjMmY3MjQ2YzU3OGFkZTUwYzMxZDc1OWU4M2IyZjhkODcifQ==
eyJpdiI6Ik5GekVpdnpmQVBMQW13NjcwRDFNbGc9PSIsInZhbHVlIjoiMnh5bnVjMlhhckZZV0JlcXpIVHJDVHhCeVFCZU9NeU5EUEhaQVNocG5jekhZTmZpcExKdXlHVWZZNVBXXC9iMEVoNWdpMzR0THFKdnNvVFNKbDhBTXNTcW1zNENvU0JiYjdhK05UXC9FR244U3JTMzFcLys4aVo1NGJiRU5HczdKT0d0SjdiTmp1YU8zeVdDR1BZRU9zcmF4NFY5SVpkWThzQWFkWGgyWU1rUXFrYUQrQzZsNEVQR0dDTEhST0RhSWpVdDhPMVphQkhieHBxQjhnRTZzdVVOQUFUOFNNVmhtTEIwTEtURE5remNGXC9jbG9hNHlPdFBNSjlONkFaUW1WRFZmdFNUUXJcL3IzcnVwUXpRbG1MMCswUT09IiwibWFjIjoiOWE5NDIzN2U3MDBlNTdlMDI1YWRmODYyNGRmMmNhYWZkMmU0NzRkNWJiNWE4NDc4YjdjNGNhNjNmZjE5OTIyYyJ9

Triệu Bách Xuyên tọa trấn Thất Xảo Địa, không bước chân ra ngoài nhưng vẫn có thể bày mưu nghĩ kế, biến nặng thành nhẹ, hiển lộ rõ khí khái kiêu hùng của hắn.   

Ads
';
Advertisement