"Thái Khư cảnh vậy mà đã mở ra rồi sao?"
Trong đại điện, Thất Xảo Thiên Quân nghe tên Thổ Linh Tôn Giả kia báo cáo xong, khuôn mặt liền hiện lên vẻ khiếp sợ không tên, các Khai Thiên cảnh khác cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Thái Khư cảnh là một chỗ cực kỳ thần kỳ, mặc dù không ít người nghe nói qua sự tồn tại của Thái Khư cảnh, nhưng muốn đi vào trong đó thì lại cần cơ duyên lớn lao. Hơn nữa dù vào đó rồi, có thể còn sống đi ra hay không thì lại là chuyện khác, nơi đó không chỉ có cơ duyên mà còn có nguy cơ lớn lao.
Vệ Hoa gật đầu nói: "Tên Trần Thiên Phì kia đúng là đã nói như vậy."
Bà cô m Linh Tôn Giả kia chợt lên tiếng: "Vậy theo ý kiến của Vệ sư huynh, lời của Xích Tinh bên kia là thật hay giả?"
Vệ Hoa chậm rãi lắc đầu: "Là thật hay là giả thì cần cẩn thận tìm hiểu một phen mới có thể nghiệm chứng được, có điều ta thấy thần sắc của tên Trần Thiên Phì kia không giống như nói dối, hơn nữa
loại sự tình này liên lụy quá lớn, sớm muộn rồi cũng sẽ lan truyền ra, bọn hắn hẳn là sẽ không làm sự tình gậy ông đập lưng ông như vậy."
Thất Xảo Thiên Quân gật đầu nói: "Không sai, Thái Khư cảnh mở ra là đại sự, không ai có thê ̉giấu diếm được."
Vệ Hoa nói: "Tinh Thị nơi bọn hắn ở bị Thái Khư cảnh thôn phệ, cho nên bây giờ bọn hắn không có nhà để về. Khi bọn hắn đi ra khỏi Thái Khư cảnh thì vừa vặn đáp xuống gần đây, tên Trần Thiên Phì kia quen biết Thiên Quân, vì vậy bọn hắn lựa chọn đến Thất Xảo Địa của chúng ta để nghỉ chân, tịnh dưỡng một trận."
"Thì ra là thế!" Thất Xảo Thiên Quân nhẹ nhàng gật đầu.
Lúc trước hắn còn đang hoài nghi đám người Xích Tinh vì sao lại vạn dặm xa xôi chạy đến địa bàn của mình, bây giờ mới biết thì ra là bởi vì Thái Khư cảnh mở ra, vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích thông suốt rồi.
Dương Linh Địa Tôn Giả bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, mở miệng nói: "Thiên Quân, nếu thật là như thế, vậy thì chúng ta không hẳn là không thể thu nạp đám người Xích Tinh này a. Bọn hắn bây giờ không có nhà để về, nếu như có thể làm cho bọn hắn lưu lại Thất Xảo Địa, vậy thì thực lực của Thất Xảo Địa chúng ta nhất định sẽ tăng lên nhiều, sẽ không cần phải e ngại tên Vu Tú Sơn kia nữa."
Mộc Linh Địa Tôn Giả hừ lạnh một tiếng, nói: "Mơ mộng ha ̃o huyền! Tên Trần Thiên Phì kia thì cũng thôi đi, hắn chỉ là một tên Khai Thiên tứ phẩm, không đáng để chúng ta lưu tâm. Nhưng tên Triệu Bách Xuyên kia thì lại có tu vi ngũ phẩm, là kẻ có tu vi xấp xỉ với Thiên Quân. Không nói đến việc có thể thu nạp bọn hắn được hay không, cho dù có thể, vậy thì ngày sau cũng khó đảm bảo rằng bọn hắn sẽ không sinh ra dị tâm gì gì đó."
Dương Linh Tôn Giả thầm nghĩ đúng thế, Triệu Bách Xuyên có tu vi ngũ phẩm, cho dù nhận hắn vào Thất Xảo Địa, vậy thì việc an trí thế nào cũng là một vấn đề. Xếp hắn ở dưới trướng Thiên Quân, hắn chưa chắc sẽ vui lòng, còn nữa, Xích Tinh bây giờ đã mất đi ngôi nhà của mình là Tinh Thị, đang cần gấp một nơi để yên phận, chẳng lẽ bọn hắn không ngấp nghé Thất Xảo Địa của bọn họ chắc? Nếu đúng là như vậy, vậy thì việc làm này không khác gì dẫn sói vào nhà.
Sau đó, Dương Linh Tôn Giả lại nói: "Nếu không thu nạp bọn hắn, vậy thì chúng ta có thể thuê bọn hắn!"
Thất Xảo Thiên Quân nhìn về phía hắn, nói: "Ý của ngươi là. . ."
Dương Linh Tôn Giả mỉm cười: "Đám người Xích Tinh bây giờ cũng không có nhà để về, không có chỗ để đi, tên Trần Thiên Phì kia lại có giao tình với Thiên Quân. Nếu như đánh đổi một số thứ, vậy thì chưa hẳn là không thể đả động được bọn hắn, sau đó lại để cho bọn
hắn xuất lực cho chúng ta. Một vị ngũ phẩm, một vị tứ phẩm, nếu như dùng tốt, chưa chắc không thể đuổi tận giết tuyệt Phi Yên điện bên kia!"
Mộc Linh Địa Tôn Giả lại hừ lạnh, nói: "Ngươi nghĩ quá đơn giản."
Hai vị Tôn Giả này hình như trời sinh không hợp nhau, Dương Linh Tôn Giả thấy hắn lại phản bác mình thì không khỏi tối sầm mặt lại, quay đầu nhìn hắn, nói: "Vậy ngươi có cao kiến gì?"
Mộc Linh Tôn Giả nói: "Bọn hắn mới rời khỏi Thái Khư cảnh, chúng ta mặc dù chưa từng đi tới Thái Khư cảnh, nhưng cũng đã có nghe nói rằng nơi đó rất hung hiểm, có điều ở đó cũng có cơ duyên lớn lao đi kèm. Chỉ cần có thể còn sống rời khỏi chỗ đó, vậy thì bất kỳ ai cũng sẽ có được thu hoạch khổng lồ. Bây giờ bọn hắn còn sống rời khỏi đó, mặc dù ta không biết bọn hắn thu hoạch được những gì, nhưng chắc chắn là sẽ không hề ít ỏi. Thất Xảo Địa ta có thể bỏ ra thứ gì để đả động bọn hắn, khiến bọn hắn xuất lực cho chúng ta? Lợi ích quá ít thì bọn hắn chẳng thèm ngó tới, lợi ích quá nhiều thì Thất Xảo Địa ta nhất định sẽ bị thiệt thòi."
Dương Linh Địa Tôn Giả nói: "Nhưng Thiên Quân và tên Trần Thiên Phì kia có giao tình, nếu như Thiên Quân ra mặt. . ."
"Ngươi tu luyện đến ngu người rồi à?" Mộc Linh Địa Tôn Giả không
khách khí khinh bỉ hắn một câu: "Không nói đến việc tên Trần Thiên Phì kia có nhớ tới tình cũ, có nguyện ý dính vào vũng nước đục này hay không, nên nhớ rằng Xích Tinh cũng không phải do Trần Thiên Phì làm chủ, mà là do tên Triệu Bách Xuyên kia! Nếu như Thiên Quân ra mặt mà bị cự tuyệt, vậy thì mặt mũi của Thất Xảo Địa ta để ở chỗ nào hả?"
Dương Linh Tôn Giả giận sôi cả người, thế nhưng không thể không thừa nhận tên khốn này nói có lý, trong lúc nhất thời hắn vậy ma ̀lại không thể phản bác được.
Thất Xảo Thiên Quân ngồi ngay ngắn ở phía trên, lạnh nhạt nhìn hai tên thủ hạ đắc lực của mình cãi đi cãi lại, đến lúc này mới mở miệng nói: "Miêu Việt, ngươi đã phản bác người khác như vậy, vậy thì trong lòng nhất định đã có kế hoạch rồi? Nói cho ta nghe một chút."
Miêu Việt, chính là tục danh của Mộc Linh Tôn Giả.
Dương Linh Tôn Giả nghe thấy vậy thì vui vẻ hẳn lên, hắn hơi hả hê nhìn qua Miêu Việt, ước gì thấy đối phương xấu mặt trước mặt Thiên Quân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất