Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Giọng nói phát ra từ trong Thất Xảo Địa vừa rồi, nếu như hắn không nghe lầm thì ắt hẳn chính là Thất Xảo Thiên Quân.    

 

Lời này vừa ra, lôi đình ẩn ẩn trong mê vụ kia đột nhiên trì trệ, một  

 

thanh âm kinh dị chợt vang lên: "Trần Thiên Phì? Xích Tinh Trần Thiên Phì?"    

 

Trần Thái Phì dở khóc dở cười, vội vàng bay ra khỏi Bách Luyện Phong, hiển lộ thân ảnh mập mạp của mình: "Không phải ta thì là ai, Thiên Quân nhìn kỹ một chút."    

 

Một lát sau, trong sương mù vang lên thanh âm kinh ngạc: "Thật đúng là Trần huynh?"    

 

Muốn không nhận ra cũng khó, phóng tầm mắt khắp Tam Thiên thế giới này, trong ức vạn sinh linh, dạng người to mọng mập mạp như Trần Thiên Phì cũng là thể loại thế gian khó tìm.    

 

Có điều rất nhanh sau đó, Thất Xảo Thiên Quân liền hừ lạnh một tiếng: "Trần huynh đến Thất Xảo Địa của ta để làm gì? Trong ngọn núi kia còn có ai nữa?"    

 

Trần Thiên Phì vội vàng nói: "Trần mỗ có việc muốn nhờ cho nên mới sẽ đến chỗ này, về phần ngọn núi này, nó được gọi là Bách Luyện Phong, là bí bảo của Đại đương gia chúng ta, người trong ngọn núi tất nhiên là Đại đương gia của Xích Tinh ta."    

 

Trong lúc nói chuyện, hắn quay đầu lại ra hiệu với Triệu Bách Xuyên.    

 

Triệu Bách Xuyên sắc mặt âm trầm, trầm ngâm một chút, sau cùng  

 

vẫn lựa chọn thu hồi Bách Luyện Phong, hiển lộ ra thân ảnh, hiện thân với hắn còn có hơn mười vị Khai Thiên hạ phẩm.    

 

"Đúng là Đại đương gia của Xích Tinh!" Thất Xảo Thiên Quân hiển nhiên là lấy làm kinh hãi: "Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!"    

 

Hắn đi đến Xích Tinh Tinh Thị nhiều lần, nhưng lại chưa có lần nào nhìn thấy Triệu Bách Xuyên. Hắn biết gia hỏa này vì trùng kích lục phẩm nên bế quan quanh năm, vì vậy cũng không quá để tâm đến người này.    

 

Hiện tại người này đã xuất quan, chẳng lẽ đã thành lục phẩm rồi sao? Trong lòng nghĩ như vậy, ngữ khí của Thất Xảo Thiên Quân không khỏi khách khí hơn rất nhiều.    

 

Triệu Bách Xuyên sắc mặt lạnh lùng , bất kể ai bị vô duyên vô cớ công kích một trận thì cũng sẽ không có tâm tình gì tốt. Huống hồ hắn vốn đã bị Dương Khai giày vo ̀một bụng nóng giận, khi nghe thấy vậy thì cũng chỉ là nhàn nhạt gật đầu: "Đại danh của Thiên Quân, lão phu cũng sớm có nghe qua."    

 

Thất Xảo Thiên Quân nói: "Trần huynh, các ngươi hiện tại tới đây không biết là vì chuyện gì?"    

 

Trần Thiên Phì nói: "Xác thực có việc muốn nhờ vả, Thiên Quân có thể cho ta vào trong nói chuyện được không?"  

 

Bên trong sương mù, Thất Xảo Thiên Quân im lặng một hồi, sau đó mới lên tiếng: "Mời!"    

 

Vừa dứt lời, mê vụ liền quay cuồng một trận, sau đó để lộ ra một đầu thông đạo. Trần Thiên Phì không khỏi nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn về phía Triệu Bách Xuyên, khuôn mặt hiện lên vẻ trưng cầu.    

 

Triệu Bách Xuyên nhẹ nhàng gật đầu, Trần Thiên Phì lúc này mới mỉm cười, chắp tay nói: "Làm phiền rồi."    

 

Nói xong, hắn liền dẫn đường ở phía trước, Triệu Bách Xuyên sau lưng hắn giống như chúng tinh củng nguyệt, long hành hổ bộ đi theo sau.    

 

Không bao lâu sau, đám người Triệu Bách Xuyên đã tiến vào trong Thất Xảo Địa, phía trước bọn hắn bỗng nhiên xuất hiện một đám Khai Thiên cảnh. Người cầm đầu khuôn mặt như ngọc, dáng vẻ đường đường, là một nam tử trung niên ước chừng chừng bốn mươi tuổi.    

 

Trần Thiên Phì tươi cười chân thành, chắp tay với tên nam tử trung niên này, nói: "Xin chào Thiên Quân."    

 

Người này đương nhiên là chủ nhân của Thất Xảo Địa, Thất Xảo Thiên Quân.    

 

Thất Xảo Thiên Quân cười to, tiến lên nắm lấy cánh tay của Trần  

 

Thiên Phì: "Trải qua nhiều năm từ biệt, Trần huynh phong thái vẫn như cũ, thật đáng mừng."    

 

Trần Thiên Phì cuống quít cười khổ: "Thiên Quân quá khen, những năm gần đây, ai. . . một lời khó nói hết a. Để ta giới thiệu cho Thiên Quân một phen, vị này chính là Triệu Đại đương gia của Xích Tinh ta. Đại đương gia, vị này chính là Thất Xảo Thiên Quân."    

 

Thất Xảo Thiên Quân chắp tay nói: "Triệu Đại đương gia!" Triệu Bách Xuyên đáp lễ: "Thiên Quân khách khí."    

 

Thất Xảo Thiên Quân nhìn thấy hắn vẫn còn vẻ ngờ vực, trong lòng biết rõ tên này hẳn là vẫn còn có chút khúc mắc với sự tình vừa rồi nên liền vội vàng giải thích: "Triệu Đại đương gia chớ trách, vừa rồi bản Thiên Quân cũng không phải cố ý công kích chư vị. Chỉ có điều    

 

bây giờ Thất Xảo Địa của ta đang bị ngoại địch đột kích, quấy rầy nhiều ngày, lại chợt nghe thấy đệ tử báo cáo có cường giả tiến đây, ta còn tưởng rằng là tên cường đạo kia lại đến nên đã gây ra hiểu lầm rất lớn, kính xin Triệu Đại đương gia thứ lỗi."    

 

Triệu Bách Xuyên nghe thấy vậy thì ngạc nhiên: "Lại có người dám đến đây gây sự với Thiên Quân ư?"    

 

Thế mới biết vì sao người ta vừa gặp mặt thì liền công kích mình, thì ra là do hiểu lầm mình là địch nhân. Việc này có thể thông cảm  

eyJpdiI6ImhlZ3IwQ0NtbUdPbDNnSitUXC9rSUFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNhVk1hM2F4eGVLdzFUSVk5MjJmM3RtVDZXWG0xaGZwN1dIdW9FSHdnOVQ3OGtXSzZtSDJKa3JOVU10M0FLWFwvIiwibWFjIjoiNGUwMmU0NDI0MGNiN2ZjYTk3YTkxMWFkZjdkMDI2NzNmMWRlOTM1ZTdjZmZlYzUwMzM4MzcwY2I1ZDc0ODg0OSJ9
eyJpdiI6IlJNUnZyQ29FT09VZlM3eWc3MVkreUE9PSIsInZhbHVlIjoiODBJQlBGcmVPTDRMVTN4VmQ4b2tWNGo0STY5TDhMb1RINFNYNlM1YzRwNHl6OExMeVBJNTVmcUo1S1gxNnNNRm9hc0duNFpHcHprZ3JNdUI0T0c4cmFvS1BqZ3RzOHdMc3daWXV1RldqemVDWkRTNjd4dlFIdWFxTnh1Nk1BcUY4ZjlGZ3IrS3pUcXBVOGRFYzF3a2pGbXpMeUhiT2tDVmpuWjhOQ2lYU0RuMnhPaldibUxweEExaHZHcjNsUHVCRkV0WGZSN3RpN3hoWm02WHB1MXZjWWdhQWp6UmQ1ek00OStyR1J4Vlh4NEtZeDBlaHFFa2xmZk1ZZEs2RnZGNW1JVUFRMTlieVIwRWNoN1pjclcwc3c9PSIsIm1hYyI6IjlhZGJiNTQwNDQzMjA3NTM3MmE0NjAwMjEyZDdjNDM3ZTdmOWFhM2U2ZjcxOGMzNGI1NDVkZTI1NDczOWEzODUifQ==

Trần Thiên Phì kinh ngạc nói: "Người nào lớn mật như thế, dám tới đây để gây phiền phức!"   

Ads
';
Advertisement