"Tìm, nhất định phải tìm ra hắn cho ta!" Sắc mặt của Triệu Bách
Xuyên âm trầm như sắp chảy ra nước, hắn phẫn nộ gầm nhẹ một tiếng.
Có điều hắn cũng không cần phải quá lo lắng, mặc dù tạm thời mất dấu Dương Khai, nhưng hắn cũng chỉ ở trong đại vực này mà thôi. Mấy vị đương gia khác đã phong tỏa vực môn, Dương Khai muốn rời khỏi đại vực này, căn bản chính là si tâm vọng tưởng.
Trên Bách Luyện Phong, từng bóng người lần lượt lao vùn vụt ra ngoài, tìm kiếm bóng dáng của Dương Khai.
Ở cách đó không biết bao xa, một viên Không Linh Châu tỏa ra ba động của Không Gian Pháp Tắc đang lơ lửng trong hư không, sau đó hai bóng người bất chợt từ trong hư không xuất hiện.
Ánh mắt Dương Khai lóe lên một cái, cũng không thu hồi lại Không Linh Châu này, mà để mặc cho nó lưu lại tại chỗ.
Hạt châu này được hắn để lại khi đào vong trước đó, hắn còn lưu lại mười mấy nơi bố trí như thế, gần như quán xuyên toàn bộ đại vực. Không Linh Châu rất nhỏ, không chút thu hút giữa hư không rộng lớn, nên bị tỷ lệ người ta phát hiện cũng không cao.
Lưu tại chuẩn bị ở nơi này, nói không chừng lúc nào đó có thể dùng tới được.
Nguyệt Hà quay đầu nhìn chung quanh nhưng không thấy bóng
dáng của đám người Xích Tinh, trong lòng thầm biết hai người đã tạm thời an toàn nên mở miệng nói: "Thiếu gia, chúng ta đi đâu bây giờ? Rời khỏi đại vực này sao?"
Dương Khai lắc đầu: "Đi không nổi, đám người Trần Thiên Phì không thấy tăm hơi đâu, nếu như ta sở liệu không sai, bọn hắn hẳn là đã đi đến vực môn gần đó. Nếu như chúng ta muốn rời đi, tất nhiên sẽ phát sinh xung đột với bọn hắn. Thực lực của ngươi tất nhiên không tầm thường, nhưng bọn hắn người đông thế mạnh, ngươi chưa hẳn có thể thoát khỏi sự dây dưa của bọn hắn, đi vực môn sẽ chỉ là tự chui đầu vào lưới."
Ngừng một chút, hắn chợt hỏi: "Đồ vật ta giao cho ngươi, ngươi lĩnh hội thế nào rồi?"
Nguyệt Hà nắm chặt một viên ngọc giác trong lòng bàn tay, một mực thôi động lực lượng luyện hóa, tập trung tinh thần lĩnh hội những thứ trong đó, khi nghe thấy vậy thì trả lời: "Thời gian quá gấp, chỉ luyện hóa được một phần."
"Một phần. . ." Dương Khai trầm ngâm: "Cũng gần đủ rồi."
"Thiếu gia, ngọc giác này là đại trận ấn phù của chỗ nào?" Nguyệt Hà khó hiểu hỏi.
Trước đó khi đang đào vong, Dương Khai bỗng nhiên giao ngọc giác
này cho nàng, để nàng dốc hết toàn lực lĩnh hội luyện hóa. Nguyệt Hà không biết nguyên do, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ một mực làm theo, có điều thuận theo quá trình lĩnh hội luyện hóa, nàng mới phát hiện ra ngọc giác này lại là đại trận ấn phù của một nơi nào đó.
Giống như đại trận ấn phù của Thúy Vi cung của nàng!
Không nghe nói Dương Khai có dính dáng gì tới thế lực nào đó a. Hắn tuy là người của Đệ Nhất Khách Điếm, nhưng đại trận ấn phù của Đệ Nhất Khách Điếm chắc chắn sẽ không nằm trong tay hắn. Loại đồ vật kia sẽ chỉ bị bà chủ khống chế, những người khác căn bản là không có tư cách này.
Dương Khai mỉm cười: "Ngươi có biết đại vực này tên là gì không?"
Nguyệt Hà nào biết được, nên mới vội vang lấy ra Càn Khôn Đồ điều tra một phen, sau đógiật mình nói: "Nơi này là Thất Xảo vực?"
Trong Tam Thiên thế giới, đại vực đếm mãi không hết, trong đại vực lại có vô số thế lực lớn nhỏ, bình thường mà nói, nếu như đại vực này có thế lực nhị đẳng tồn tại, vậy thì danh tự của đại vực này sẽ được đặt theo tên của thế lực này.
Tỉ như đại vực của những động thiên phúc địa kia, Tiêu Dao phúc địa nằm ở Tiêu Dao vực, m Dương Động Thiên nằm ở m Dương
vực, còn đại vực này có một thế lực nhị đẳng gọi là Thất Xảo Địa, cho nên được mệnh danh là Thất Xảo vực!
Đại vực không có thế lực nhị đẳng thì sẽ không có thể, chỉ lấy số hiệu để gọi, tỉ như Đinh Cửu Vực, Bính Thập Thất Vực, vân vân và mây mây.
"Không sai, nơi này chính là Thất Xảo vực!" Dương Khai thổn thức, có hơi hồi tưởng đáp.
Nguyệt Hà trong lòng khẽ động, che lại đôi môi đỏ, kinh ngạc nói: "Thiếu gia, ngọc giác này, chẳng lẽ là trận ấn phù của Thất Xảo Địa đại ư?"
Sở dĩ có suy đoán này là bởi vì Nguyệt Hà cũng phát giác ra được, ấn phù đại trận này có quy cách không thấp, ít nhất cũng là của thế lực nhị đẳng, thế nhưng. . . thế nhưng tại sao Dương Khai có thể có được đại trận ấn phù của Thất Xảo Địa?
Dương Khai cười ha ha: "Đây chính là đại trận ấn phù của Thất Xảo Địa, có nó nơi tay, chúng ta có thể thần không biết quỷ không hay trà trộn vào trong Thất Xảo Địa. Chỉ cần tránh ở trong đó một hồi, đám người Xích Tinh kia tìm kiếm không được, tất nhiên là sẽ rời đi."
Nguyệt Hà ngơ ngác, ngây ngốc cúi đầu nhìn ngọc giác trong tay mình, sau đó im lặng đến cực điểm, cái này đúng là đại trận ấn phù
của Thất Xảo Địa. . .
Chuyện này đúng là vô lý a!
Đồ vật quý giá như thế này sẽ chỉ nằm trong sự khống chế của thủ lĩnh của một thế lực, sao lại bị Dương Khai nắm giữ như vậy được. Hơn nữa theo Nguyệt Hà được biết, thủ lĩnh Thất Xảo Địa là một vị Khai Thiên ngũ phẩm tên là Thất Xảo Thiên Quân, có thực lực tương đương với nàng, cũng không phải là một gia hỏa dễ đối phó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất