Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Chỉ tiếc hư không này to như vậy ngay cả chỗ ẩn thân đều không có, mặc dù chạy được một khoảng cách, cũng rất nhanh bị Xích Tinh phát hiện, tiếp tục truy kích tới, Bách Luyện Phong tốc độ quá nhanh, không ngừng rút ngắn khoảng cách.    

 

Nguyệt Hà nói: "Thiếu gia, nếu không đi Càn Khôn điện đi, đại vực nơi đây cũng có Càn Khôn điện, ta ở bên kia có lưu Càn Khôn Độn Ấn, có thể mang ngươi tới."    

 

Dương Khai lắc đầu nói: "Tránh nhất thời không thể tránh được một thế, dù chúng ta đi Càn Khôn điệ cũng không có khả năng một mực trốn ơ ̉bên trong không ra."    

 

Nguyệt Hà nghĩ, thấy cũng phải, Càn Khôn điện mặc dù an toàn, nhưng bọn hắn cũng không thể một mực ẩn thân trong đó, lại rơi vào ảo não.    

 

Thuấn di xong, Dương Khai buông lỏng người, để Nguyệt Hà bọc lấy hắn lao vùn vụt, dù sao bản thân hắn tốc độ không bằng Nguyệt Hà, lúc này nên để nàng nắm giữ chủ động sẽ tốt hơn.    

 

Mà phía sau Bách Luyện Phong rất mau đuổi theo tới, đợi cho khoảng cách nhất định, Dương Khai lại thuấn di, lần nữa kéo ra khoảng cách.  

 

Trên Bách Luyện Phong, Triệu Bách Xuyên tức đến thở hồng hộc, Trần Thiên Phì cũng chửi ầm lên, tiểu tử cũng quá xảo quyệt, mặc dù sớm nghe nói người tinh thông Không Gian Pháp Tắc chạy trốn nhất lưu, cho đến hôm nay mới tính chân chính kiến thức, không xuất thủ phong tỏa thiên địa quanh hắn, căn bản không ngăn chặn được hắn chạy.    

 

Liên tiếp đuổi trốn mấy ngày, tất cả mọi người Xích Tinh không làm gì được Dương Khai.    

 

Chợt, Nguyệt Hà bỗng cả kinh nói: "Thiếu gia, bọn hắn có mấy người chạy ra ngoài."    

 

Dương Khai quay đầu nhìn lại, thấy trên Bách Luyện Phong kia, mấy thân ảnh rơi xuống, ngay sau đó biến hóa pháp quyết, dưới chân những người kia là một trận pháp lập loè.    

 

Kia rõ ràng là Càn Khôn độn pháp.    

 

Không khỏi hừ lạnh một tiếng: "Bọn hắn đi Càn Khôn điện."    

 

Phương hướng hai người chạy chính là phía Càn Khôn điện đại vực này, người Xích Tinh đại khái cho là bọn họ muốn vào Càn Khôn điện tị nạn, cho nên phân ra mấy người đi đầu một bước, quay người chặn đánh.    

 

Thật tình không biết, nếu Dương Khai cùng Nguyệt Hà thật muốn đi  

 

Càn Khôn điện đã sớm đi, há lại sẽ bay ngu ngốc như vậy. Nhưng đây cũng là điều Dương Khai muốn.    

 

Thấy mấy người kia rời đi, Dương Khai lập tức để Nguyệt Hà cải biến phương hướng.    

 

Trên Bách Luyện Phong, Triệu Bách Xuyên tức đến phun máu, đâu còn không biết lại trúng quỷ kế của Dương Khai, chẳng qua hiện giờ hối hận cũng không kịp, mấy Khai Thiên cảnh kia đã đi Càn Khôn điện, khoảng cách quá xa, trong thời gian ngắn căn bản không liên lạc được.    

 

Trần Thiên Phì khó hiểu nói: "Tiểu tử này rốt cuộc muốn đi đâu?"    

 

Triệu Bách Xuyên cũng không biết, hai ngày sau, hắn rốt cục cũng biết dự định của Dương Khai, hắn là muốn rời khỏi đại vực này, tiến vào trong một đại vực khác.    

 

Trước vực môn, Dương Khai thôi động Vực Toa, hai người xuyên qua, tiến nhập trong một đại vực khác.    

 

Sau nửa canh giờ, Bách Luyện Phong cũng đâm vào trong vực môn, nhưng phóng tầm mắt nhìn tới, bốn phía hư không là một mảnh trống vắng, đâu còn có bóng dáng Dương Khai.    

 

"Tìm, lật tung chỗ này lên cũng phải tìm ra hắn cho ta, bỏ lỡ cơ hội lần này sẽ không có lần sau." Triệu Bách Xuyên phẫn nộ quát.  

 

Trên Bách Luyện Phong lập tức bay ra gần 30 thân ảnh, lập tức tán đi bốn phương tám hướng, cũng có thôi động Càn Khôn độn pháp tiến về Càn Khôn điện. Bản nhân Triệu Bách Xuyên thì ngự sử Bách Luyện Phong, phi nhanh hướng về phía trước, tiếp tục tìm kiếm.    

 

Bị Dương Khai chơi như thế, hắn không thể không chia binh ra vài chỗ, bây giờ Khai Thiên cảnh trên Bách Luyện Phong chỉ còn lại rải rác mười người, Bách Luyện Phong càng có nhiều người trợ lực uy năng càng lớn, tốc độ cũng càng nhanh, bây giờ nhân số chỉ còn lại mười mấy người, so với trước đó tốc độ giảm nhiều.    

 

Rất nhanh, có thủ hạ truyền đến manh mối, tìm được bóng dáng Dương Khai, nhìn lộ tuyến, không ngờ là hướng vực môn.    

 

Yên lặng lấy ra Càn Khôn Đồ, Triệu Bách Xuyên quyết định thật nhanh, thu Bách Luyện Phong, cùng Khai Thiên cảnh còn lại thôi động Càn Khôn độn pháp, độn hướng Càn Khôn điện.    

 

Ngựa không dừng vó từ Càn Khôn điện đuổi ra, tụ hợp cùng một thủ hạ, người kia lập tức bẩm báo: "Đại đương gia, dò thăm được, trước đó hai người kia tới Càn Khôn điện, bây giờ đi phương hướng kia!"    

 

Còn dễ, lần nữa tế ra Bách Luyện Phong, Triệu Bách Xuyên vung tay lên: "Đuổi!"    

 

Hai ngày sau, quả nhiên xa xa gặp được thân ảnh Dương Khai cùng  

 

Nguyệt Hà.    

 

Phía trước, Dương Khai cũng có chỗ phát giác, quay đầu nhìn lại, không khỏi đen kịt mặt: " m hồn bất tán a!" Bọn này giống như giòi trong xương, hoàn toàn không thoát khỏi được.    

eyJpdiI6IjV5czl3RGRhM1BieVNGM2VHMkk5c0E9PSIsInZhbHVlIjoibFcybVBYUFVMOHNuSGE0aWkrM08xWmlZMmJKUENQSExJQzVoWlRXblwvRkVGeitOQXU1SEw0QXJ4RUxHYjhuUXYiLCJtYWMiOiJjMjc5MjY2Y2E5YzNiYjgzN2NmYzBjYzI2YTJiMmQ3ZGVlZGNhZWUwZmVhNjJjNTQ0ODNhYTUwYTU2ODdkOTJlIn0=
eyJpdiI6Ijl0cVVyQm9OMFhmb1E3dGNMZFphcFE9PSIsInZhbHVlIjoiUzRnWmJxSEc2VVR6NGI4V2tmZVd3WnAyYitSa09QXC9JWUdNdFRnTFB4SWM4ejFSZ3BTUGtWUjY3T1V3M01HV2QxUldyVlwvdVhxVXRLOHJ5aW5hXC9FSXhLb2VubE1NcEJhUXdcL0dPTmsrYk9aQW9nRFpGRU5Ga0pBZ3I1b1ZEZHd2WGtjXC9CbjZcLzMzSEdTdXRaVW8yNDFQcUI0bVZsaVwvOEdxc1RKZkszTlR5bEpiN1Nub1JKa1NPXC9YbXpUUU8rNjFlU0xEeWtGUjhHaEZwQ2l1N2xMM2FyVGV4RlwvUmt1dWRHTDRJRFh4VStXRTVKUm01c1U2YnVSUmNHVnFPcnFwTWl6YndYeURLWUcrTGVBc1wvNUxmMUFBPT0iLCJtYWMiOiJkYzY5YTliODI5OThlNmNiZjc4YjU4YjI5MWU0YjRkMzEwM2QxYzYzOWEzNDQxZDI5NDc2YmFlZGZjZmFkZDY5In0=

Thúy Vi cung chính là thế lực của nàng, theo 3000 thế giới này phân chia, có nàng ngũ phẩm Khai Thiên tọa trấn, miễn cưỡng có thể xem là thế lực nhị đẳng, nhưng tình huống thực tế lại có chút phức tạp, bởi vì trong Thúy Vi cung chỉ có một Khai Thiên cảnh là nàng, mà nơi đó còn chỉ là một Linh Châu rất nhỏ, trừ nàng ra, còn lại đều là võ giả Đế Tôn cảnh hoặc dưới Đế Tôn không nhà để về.   

Ads
';
Advertisement