Thế nhưng mượn nhờ linh quang do Tiên Thiên Linh Quả kia kích thích sinh ra, hắn lại chợt nảy ra một suy nghĩ cực kỳ lớn mật, ý nghĩ này nếu như thành công, vậy thì sau khi hắn tấn thăng Khai Thiên cảnh sẽ nhận được được chiến lực không phải tầm thường!
Đương nhiên, ý nghĩ này tại thời điểm tấn thăng Khai Thiên thì mới có thể áp dụng, hiện tại vẫn còn quá sớm!
Tiên Thiên Linh Quả đúng là bất phàm, chỉ là quá trình đản sinh thôi cũng làm cho người ta có chỗ minh ngộ, dọn sạch sương mù cùng khốn nhiễu trên con đường tu hành, chỉ một hạng mục này thôi cũng đã làm cho tất cả mọi người nhận được thu hoạch to lớn.
Chẳng biết từ lúc nào, cánh hoa đã bắt đầu tàn lụi, Tiên Thiên Linh Quả dần dần kết xuất, khí tức kỳ diệu kia cũng chầm chậm tán đi.
Dương Khai nhìn trái nhìn phải, phát hiện ánh mắt của mỗi người đều hiện lên tinh mang, hiển nhiên là đều có thu hoạch. Không có khí tức kia ảnh hưởng, linh quang trong đầu đám người kia cũng dần dần chìm xuống, không có ý tưởng gì mới nữa, làm cho không ít người hơi hơi thở dài.
Dương Khai nhìn qua bọn hắn, ghi tạc khuôn mặt của mỗi người bọn hắn vào trong lòng mình.
Nếu như hắn đoán không lầm, chờ đến khi những người này còn sống rời khỏi Thái Khư cảnh, chân chính trưởng thành thì sẽ là từng vị bá chủ mới của Tam Thiên thế giới.
Bọn hắn được sự vun trồng mạnh mẽ của Thánh Linh, thu hoạch được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng trong Thái Khư cảnh, bây giờ lại có cơ duyên được lĩnh hội huyền cơ này, thành tựu ngày sau tất nhiên sẽ không kém đi đâu được.
Tiếng hít thở dần dần dồn dập lên, từng ánh mắt lửa nóng nhìn qua Tiên Thiên Linh Quả dần dần thành thục kia, tràng diện vẫn bình tĩnh, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được một dòng nước ngầm đang cuồn cuộn dậy sóng.
Cục diện bây giờ giống như một thùng thuốc súng sắp nổ tung, bất kỳ ai ném ra một đốm lửa thì cũng đều có thể dẫn phát một cục diện không thể vãn hồi được!
"Động thủ thôi!" Khúc Hoa Thường lặng lẽ truyền âm. Dương Khai bất động thanh sắc: "Chim đầu đàn chết trước!"
Hắn tuy có Không Gian Pháp Tắc, nhưng bị nhiều người gánh chịu như vậy nhìn chằm chằm, hắn cũng không dám tùy tiện ra tay.
Hắn còn có thê ̉kiềm chế, nhưng có người lại nhịn không được. Một tấm lưới lớn bỗng nhiên hiện ra từ trong hư không, bao trùm lấy
Tiên Thiên Quả Thụ. Xét theo bộ dạng này, người ra tay rất có ý tứ muốn lấy đi cả cây ăn quả và linh quả.
"Tặc tử ngươi dám!" Một tiếng gầm thét vang lên, công kích phô thiên cái địa oanh tạc tấm lưới lớn kia, từng đạo khí tức cường hoành vô địch dâng lên!
Tấm lưới lớn kia còn chưa kịp tới gần Tiên Thiên Quả Thụ thì đã bị những công kích kia đánh thành bột mịn. Một tiếng kêu đau vang lên, một tên võ giả hơi lung lay thân hình một chút, khóe miệng ứa ra máu tươi.
Cái lưới lớn này chính là bí bảo của hắn, mặc dù bất phàm, nhưng cũng không chống cự nổi sự công kích của nhiều người như vậy, bí bảo bị hủy, bản thân hắn cũng bị liên luỵ một chu ́t.
Không đợi cho hắn kịp thở dốc, phía sau liền sáng lên một đạo kiếm quang, bổ nghiêng mà đến, trực tiếp chém hắn ngã ra đất, mặc dù nhất thời không chết nhưng cũng đã bị thương nặng, phía sau lưng bị xé mở một đạo vết thương, máu tươi òng ọc chảy ra.
Lại một đạo công kích tập sát mà đến, người này vội vàng lăn sang một bên, tức đến muốn rách cả mí mắt. Kẻ công kích hắn đều là những người mà hắn không quen biết, nhưng hắn cũng biết vào lúc này, ai nấy cũng đều sẽ không nương tay với người ngoài, giết chết
một tên đối thủ thì cũng sẽ có thêm một phần hi vọng tranh đoạt Tiên Thiên Linh Quả.
Hỗn chiến nổi lên!
Hơn ba mươi đạo thân ảnh cùng nhau xông về phía Tiên Thiên Quả Thụ, người còn chưa tới nhưng thi triển thủ đoạn thì đã ào ào bay tới chỗ trái cây kia. Trong lúc nhất thời, bí bảo hình lưới, hình dây thừng tầng tầng lớp lớp hiện ra, hơn nữa còn có mười mấy luồng đại thủ mờ mờ chụp lấy linh quả.
Nhưng mà những thủ đoạn này căn bản là không có cách tới gần linh quả, tất cả bí bảo bí thuật đều bị đánh tan giữa không trung.
Càng ngày có càng nhiều người gia nhập chiến đoàn, thi triển thủ đoạn, thỉnh thoảng có người bị thương, hơn nữa còn có người đẫm máu mất mạng!
Dương Khai bình chân như vại đứng yên tại chỗ, quan sát chiến trường, không khỏi nhìn mà than thở.
Nơi này có rất nhiều người không có danh tiếng gì, Thái Khư cảnh mở ra hơn mười năm, căn bản là chưa từng nghe qua tên tuổi của bọn hắn. Nhưng giờ phút này khi bọn hắn vừa ra tay, ai nấy cũng đều hiển lộ rõ sự bất phàm, không đề cập tới những bí bảo cổ quái kỳ lạ kia, ngay cả bí thuật mà bọn hắn thi triển ra cũng không phải
tầm thường. Hơn nữa những người gánh chịu này, gần như ai nấy cũng đều ngưng tụ lực lượng ngũ phẩm là thấp nhất, ngoài ra còn có người ngưng tụ lục phẩm, thậm chí thất phẩm!
Lực lượng m Dương Ngũ Hành bị khuấy đảo trong phạm vi không lớn, quấy cho thiên địa tối tăm, càn khôn run rẩy!
Đây chính là lực lượng của các Thánh Linh, bọn hắn có thể lợi dụng tài nguyên của bản thân, dốc sức bồi dưỡng người gánh chịu của mình, làm cho thực lực của bọn hắn tăng vọt lên!
Đinh Ất trước đó cũng biểu hiện không tồi tại Tam Thiên Thế Giới Thụ, nhưng đặt ở nơi đây cũng bất quá cũng chỉ là trung thượng, kinh diễm hơn hắn cũng có khối người.
Giờ phút này người không có động tác đã không còn nhiều lắm, ngoại trừ đám ba người Dương Khai ra, chỉ còn bảy tám người còn có thể giữ vững sự tỉnh táo, có lẽ cũng là vì trong lòng còn điểm kiêng kị nên không dám tùy ý xuất thủ.
"Còn chưa động thủ sao?" Khúc Hoa Thường vội vàng nhìn qua Dương Khai.
"Chờ một chút!" Dương Khai thản nhiên nói.
Khúc Hoa Thường im lặng nói: "Đợi tiếp nữa, trái cây sẽ bị cướp đi." "Vậy liền cướp về a." Dương Khai cười cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất