Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 Dương Khai gật đầu, để hắn xuống đất, bản thân cũng một lần nữa biến thành hình người, khó hiểu nói: "Mạnh huynh ngươi làm sao. . . lại đi ra vào lúc này?"    

 

 

Thời điểm Mạnh Hoành xuất hiện thật trùng hợp, làm cho Dương Khai ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không đúng.    

 

Mạnh Hoành nói: "Ta cũng không biết, ta đang lịch luyện trong thế giới kia, bỗng nhiên có một cỗ lực lượng bài xích ta đi ra, a. . . Đây chính là Thế Giới Quả sao?"    

 

Trong lúc nói chuyện, hắn bỗng nhiên nhìn về phía lòng bàn tay của mình, chợt phát  

 

Trong lúc nói chuyện, hắn bỗng nhiên nhìn về phía lòng bàn tay của mình, chợt phát hiện ra mình chẳng biết từ lúc nào đã lấy được một mai Thế Giới Quả.    

 

Ánh mắt của Dương Khai lóe lên một cái, sau đó không khỏi lặng đi.    

 

Trong lòng hắn thầm biết Mạnh Hoành sở dĩ co ́thể nửa đường rời khỏi, thậm chí còn được cho không một mai Thế Giới Quả, hoàn toàn là do thủ bút của Thế Giới Thụ kia. Nó hẳn là phát giác ra được Mạnh Hoành có liên quan với mình, cho nên trực tiếp trục xuất Mạnh Hoành ra ngoài.    

 

Ý thức được điểm này, Dương Khai khẽ thở dài một tiếng, biết bây giờ dù mình làm gì thì cũng không thể tiến vào trong Thế Giới Quả được nữa.    

 

Tam Thiên Thế Giới Thụ này tình nguyện tự đoạn một sợi rễ, tình nguyện đưa Mạnh Hoành ra, thậm chí cho không hắn một mai trái cây, chính là muốn khiến cho Dương Khai triệt để hết hy vọng!    

 

Mạnh Hoành vận khí không tệ, Thế Giới Quả trong tay hắn là trung phẩm Thế Giới Quả, hắn xông xáo trong thế giới kia trong nhiều năm, lẻ loi một mình dốc sức làm việc, cũng không biết phải làm thế nào mới có thể thoát khốn, vốn cho rằng chết chắc, ai ngờ lại có một phen phong hồi lộ chuyển như thế.    

 

Nói thật, hắn đến bây giờ vẫn hơi cảm thấy không thể tin được, vẫn còn có một loại cảm giác như rơi vào trong sương mù.    

 

Hai vị đệ tử Đại Nguyệt châu tiến lên, đơn giản nói lại sự tình xảy ra trước đó một lần, Mạnh Hoành lúc này mới biết được, mình co ́thê ̉nhẹ nhàng thoát khốn như vậy, lại là do Dương Khai hung hăng càn quấy Tam Thiên Thế Giới Thụ kia một trận.    

 

Mạnh Hoành không khỏi bật cười, hắn vốn định cầm một mai Thế Giới Quả này đưa cho Dương Khai để báo đáp ân tình, ai ngờ nằm ngủ lại được hưởng phúc của Dương Khai, lại được đối phương cứu được một lần, điều này làm hắn có hơi không nói nên lời.    

 

"Dương huynh, xin hãy nhận lấy mai Thế Giới Quả này." Mạnh Hoành cầm trái cây trong tay đưa về phía Dương Khai.  

 

Dương Khai bật cười nói: "Mạnh huynh, ta đã có thu hoạch không nhỏ, hơn nữa ngươi ngày sau tấn thăng Khai Thiên ngũ phẩm, vừa vặn dùng được vật này, không cần đưa cho ta đâu."

Lời này của Dương Khai cũng không phải hư tình giả ý, Thế Giới Quả trân quý, nhưng hắn bây giờ đã lấy được không ít, Thế Giới Quả hạ phẩm chừng 13 mai, trung phẩm cũng có hai mai, không cần thiết ham muốn đồ vật của Mạnh Hoành.    

 

Mạnh Hoành lắc đầu: "Ba sư huynh đệ chúng ta đã nhận được sự che chở của Dương huynh trong Thái Khư cảnh, nếu không có Dương huynh, ba sư huynh đệ chúng ta e rằng sớm đã dữ nhiều lành ít. Dương huynh lại cho ta mượn rất nhiều bảo vật, giúp cho chúng ta ngưng tụ lực lượng Khai Thiên. Nếu không có Dương huynh, Mạnh mỗ sao có thể có được thành tựu hiện tại? Trên người Mạnh mỗ không còn gì nữa, chỉ có thể lấy ra mai trái cây này, huống hồ, trái cây này là nhờ hồng phúc của ngươi mới có thể đắc thủ, kính xin Dương huynh chớ có chối từ, nếu không Mạnh mỗ ngày sau thật sự không có mặt mũi nào gặp người khác."    

 

Nhìn thấy Dương Khai còn muốn nói tiếp gì đó, Mạnh Hoành tức    

 

giận nói: "Dương huynh, ngươi lại như chối từ, đó chính là xem thường Mạnh Hoành ta, Thế Giới Quả này. . . Ta không cần cũng được!"    

 

Nói xong, hắn liền tiện tay ne ́m Thế Giới Quả kia lên trên núi. Tất cả mọi người ở gần đó đều kinh hô không thôi.    

 

Dương Khai đưa tay chộp về mai trái cây kia, có hơi không biết nói gì, đáp: "Mạnh huynh có hảo ý, ta liền không khách khí, trái cây này ta thu trước, sau này nếu như Mạnh huynh cần thì cứ tới tìm ta để lấy."    

 

Lời tuy nói như vậy, nhưng Dương Khai cũng biết, Mạnh Hoành hiện tại bày tỏ thái độ như thế, mai trái cây này hắn chắc chắn sẽ không đòi về nữa.    

 

Quả nhiên, Mạnh Hoành cười to nói: "Mạnh mỗ có lòng tin có thể dựa vào bản lãnh của mình để tấn thăng lục phẩm!"    

 

Mấy chục người ở cạnh đó nhìn thấy hai người đẩy tới đẩy lui một mai Thế Giới Quả trung phẩm giá trị liên thành thì đều có hơi trố mắt. Thứ này ở bên ngoài là một món bảo bối tốt đến mức bị những Khai Thiên cảnh cường đại kia tránh nhau đến phá cả da đầu, nhưng bây giờ lại bị bọn hắn ngươi đẩy ta đẩy, còn kém chút nữa đã bị ném vào trong sương mù.  

 

Một lần nữa thu hồi đám người bên cạnh vào trong Tiểu Huyền Giới, Dương Khai bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này.    

 

16 mai Thế Giới Quả có thể nói là một lần thu hoạch lớn, tạm thời không nói tới 13 mai Thế Giới Quả hạ phẩm kia, mặc dù chúng có giá trị, nhưng cũng không phải là quá cao, dù sao nó cũng chỉ có thể trợ giúp hạ phẩm Khai Thiên tấn thăng nhất phẩm, hơn nữa cực hạn còn là tam phẩm, trong khi đó, ba mai trung phẩm này thì lại không giống như thế.    

 

Cực hạn của Trung phẩm Thế Giới Quả là lục phẩm, nói một cách khác, Khai Thiên ngũ phẩm phục dụng thì không còn gì tốt hơn, bảo vật như vậy, đúng là Thiên Cổ khó tìm.    

 

Điều khiến cho Dương Khai cảm thấy hơi tiếc hận chính là lần này không thể đoạt được Thế Giới Quả thượng phẩm. Sau đó, hắn nghĩ đi nghĩ lại rồi không khỏi bật cười, cảm thấy mình đúng là có hơi tham lam. Từ Chân kia cũng đã nói, Tam Thiên Thế Giới Thụ mặc dù kết xuất Tam Thiên Thế Giới Quả, nhưng đại đa số đều là hạ phẩm, chỉ có một số ít là trung phẩm, về phần thượng phẩm, có thể có, cũng có thể không có, lần này có thể lấy được ba mai trung phẩm đã là nhờ phúc của trời.    

eyJpdiI6ImJIVWp6RFJLVkNlQ0RzUm1xTDdyWUE9PSIsInZhbHVlIjoiREVyU0pxYWs4dnJkbGFhZytWa3lBYURDY0c0V3BnSGI0NFR5T2V5NWZYVzFqV3NOb2V0dHZneVVRcmp4UXVvSSIsIm1hYyI6IjE1OGYyMDUzMzU4NjM0MTcwYWYxNzZhMzU1ZGEzMjQ0ZGQ4MTA5MDc2ZDQ4MTg3NDk2ZTRlZTA3MWY0ZDM3ZTcifQ==
eyJpdiI6IlZuWVZFeUNyZ0I2amNuMmd5allaVnc9PSIsInZhbHVlIjoiV3RcL1dObHg4RTl5NDVvVVVVKzluODk0K2hTVmZKMzYrVWp4T0JsSFJpVTRhY09ZdHRqZ3JcLzRMME1ZbnU0Q0p3eTUwNjhDTmNLYzdJV3RTaHdFR0pmMllORXphZXUySzgzTFdyMnBIVUZZK1lvdVR0YlJVejA4SHhMQjJISXVsbXBMUmZmcnpDU0hvenArS0xwczJuNkVlcGxNZFhlWmdZM3lwRmxHc2NZYU5UNUdcL0FWdlJWV2xjaExXK0VtZ0JpWFpmZWJYSnVLVytNU1JJSVdUeWhzSXVsQkNJQmNnQnpjRmxtOGFcL1htNFdrV0t4Z0YzSEo4U0JMbTBMWUZ0czN5bDN0dE9tME84eFwvMFV2amtoejI1K1dRMTlYczdFQWFaV3Z1YTRsYjhuQUZHWmxUQThCdHg2MUNWS0FrTHJsSCIsIm1hYyI6IjRkODI4YWZhMzQ1MmY2M2UyZTJhZmUzOWZiMzY0ZWJjNTg0YWJiY2Q3YTljZjJhZTk5NDNmMDBhYzRhODQ3ZDYifQ==

Ads
';
Advertisement