Dương Khai nói: "Chiến dịch này thất bại, không phải do lỗi của ngươi, là do Hoàng Kim Kiếm kia quá mức hung hãn, bất quá. . . Nó thế mà lại bay được, đúng là có ý tứ!"
Mặc dù Dương Khai đã tu luyện đến Bạch Ngân Kiếm đỉnh phong, nhưng vẫn không có khả năng bảo trì phi hành trong thời gian dài, nhiều nhất là nhảy lên một cái. Hoàng Kim Kiếm này chẳng những sở hữu kiếm mang khủng bố, mà còn có thể ngự không phi hành.
Về phần hao tổn quân đội dưới trướng mình, Dương Khai lại không thèm để ý một chút nào.
Đây là thế giới của kiếm, cho nên hắn không bao giờ thiếu binh lực, mười vạn đại quân là số lượng hắn tận lực bảo trì. Nếu như hắn nguyện ý, vậy thì khi chinh chiến trong nửa năm này, đại quân của hắn ít nhất có thể góp nhặt đến 50 vạn, thậm chí còn nhiều hơn.
Tổn thất một chút binh lực thì có là gì? Rất nhanh sẽ có thể bổ sung lại được, trong khi đó, sự tồn tại của Hoàng Kim Kiếm lại giúp cho Dương Khai từ trong hắc ám thấy được một ánh rạng đông!
Đã có Hoàng Kim Kiếm, vậy chứng tỏ hắn cũng có thể tấn thăng đến cấp bậc kia, mà sau khi tấn thăng đến cấp bậc kia, nói không chừng hắn sẽ có thể nhìn trộm phương pháp phá giải huyền bí của thế giới này.
Mấu chốt là. . . Làm thế nào mới có thể tấn thăng? Ở trong đó có huyền cơ gì?
Hắn đã thử qua, chém chết Bạch Ngân Kiếm ngang cấp, không tạo
thành bất kỳ hiệu quả nào đối với hắn, nếu không phải dựa vào loại phương pháp này để tấn thăng, vậy chẳng lẽ còn phải lĩnh hội điều gì đó nữa ư?
Hắn chỉ là một thanh kiếm, sẽ có thể tìm hiểu ra thứ quỷ gì đây?
Mấy ngày sau, tại một chỗ cứ điểm nào đó, cứ điểm này có quy mô thực sự không nhỏ, có khoảng chừng 2 vạn binh lực, hơn nữa còn có mười mấy thanh Bạch Ngân Kiếm trong quân doanh.
Thanh kiếm cầm đầu không hề thua kém Dương Khai và Lãng Thanh Sơn, đều đã tu luyện đến Bạch Ngân Kiếm đỉnh phong.
Sau một trận đại chiến, cứ điểm chỗ này bị công phá, Dương Khai và Lãng Thanh Sơn liên thủ, đánh bại tại thủ lĩnh kia, nhưng lại không vội vàng chém chết nó.
Trên thân kiếm cầm đầu kia hiện ra khuôn mặt của một tên nam tử trung niên, trông bộ dạng của hắn rất là thấp thỏm lo âu.
"Hỏi ngươi một chuyện." Dương Khai nhàn nhạt nhìn qua nó: "Nếu như ngươi có thể trả lời được thì ta sẽ không giết ngươi."
Bạch Ngân Kiếm kia giống như người chết chìm bắt được một cây rơm, vội vàng nói: "Ngươi nói!"
"Làm thế nào mới có thể tấn thăng Hoàng Kim Kiếm?" Dương Khai ánh mắt sáng rực nhìn qua nó.
Bạch Ngân Kiếm kia khẽ giật mình, giống như không ngờ rằng Dương Khai thế mà lại hỏi một vấn đề như vậy, bất quá hắn vẫn trung thực đáp: "Có Hoàng Kim Dịch là sẽ có thể tấn thăng Hoàng Kim Kiếm."
"Hoàng Kim Dịch?" Dương Khai hồ nghi: "Đó là vật gì? Đi đến nơi nào để tìm được?"
Bạch Ngân Kiếm kia nói: "Trong Hoàng Kim khoáng có thể sẽ có Hoàng Kim Dịch."
"Hoàng Kim khoáng?" Dương Khai khẽ giật mình, ánh mắt quét qua một số khoáng thạch gần đó, ngạc nhiên một hồi lâu, sau đó mới bật cười không thôi.
Thì ra điểm mấu chốt nhất lại nằm ở nơi bị hắn một mực coi nhẹ.
Hắn vốn còn hơi hiếu kỳ, những Bạch Ngân Kiếm kia vì sao lại một mực chiếm cứ mấy cái cứ điểm, không ngừng sai thủ hạ của mình khai thác khoáng vật. Nếu chỉ là vì tăng lên lực lượng của mình, vậy thì hiệu suất này cũng không khỏi quá thấp một chút.
Bây giờ xem ra, cách làm này không đơn giản chỉ là vì tăng lên lực lượng, mà là vì sớm chuẩn bị cho việc ngày sau tấn thăng Hoàng Kim Kiếm a! Hoàng Kim khoáng kia chắc chắn cực kỳ thưa thớt, nếu không Dương Khai suất lĩnh đại quân chiếm được nhiều cứ điểm như
vậy, cũng không đến mức không phát hiện ra bất kỳ khối nào.
Thanh Bạch Ngân Kiếm trước mắt này ắt hẳn đắm chìm tại cấp độ này trong một khoảng thời gian đặc biệt dài, nếu không thì cũng sẽ không biết được điều này. Những Bạch Ngân Kiếm dưới trướng Dương Khai đều là từ Hắc Thiết Kiếm từng bước đi lên, sao có thể biết những bí ẩn này được?
Hắn đã hiểu, mấu chốt để tấn thăng Hoàng Kim Kiếm, nằm ở chỗ những khoáng vật kia!
"Thanh Sơn!" Dương Khai kêu lên một tiếng.
Lãng Thanh Sơn liền nhảy lên trời chém xuống, tên Bạch Ngân Kiếm thủ lĩnh vốn đã dày đặc vết nứt liền bị chém vỡ tại chỗ.
Dương Khai xoay người, nhìn qua quặng mỏ to lớn ở phía dưới, nhếch miệng cười một tiếng: "Bảo bọn chúng đi lấy quặng đi."
Lãng Thanh Sơn lên tiếng, lập tức truyền lệnh xuống, chỉ trong thoáng chốc, quặng mỏ liền không ngừng vang lên những tiếng đinh đinh đương đương.
Dương Khai cũng không nhàn rỗi, hắn lưu lại Lãng Thanh Sơn tọa trấn nơi đây, rồi dẫn theo 1 vạn kiếm, suất lĩnh bọn chúng đi chiếm đoạt những cứ điểm khác.
Hoàng Kim khoáng thưa thớt, quặng mỏ này chưa chắc có thể tìm
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất