Nửa canh giờ sau, theo một tiếng răng rắc, cuối cùng thanh Bạch Ngân Kiếm cũng phá toái, Dương Khai trên thân rách tung toé, vẫn đứng sừng sững, tắm rửa năng lượng tẩy lễ, chỗ bị tổn hại rất nhanh được chữa trị!
Bạch Ngân Kiếm vốn mạnh mẽ hơn Dương Khai, nhưng Dương Khai tuần tự chém giết hai người đồng bạn cùng rất nhiều thủ hạ của nó, trực tiếp trưởng thành đến thực lực ngang với nó.
Thực lực tương đương, nó sao có thể là đối thủ của main? Mặc dù liều chết đánh cược một lần, cũng vẫn không khỏi phó theo gót đồng bạn.
Động tĩnh ồn ào dần dần dừng lại, ba thanh Bạch Ngân Kiếm tuần tự bị chém đứt, mấy ngàn kiếm trong sơn cốc rắn mất đầu, lập tức từ bỏ chống cự, giống như lần trước, từng thanh Hắc Thiết Kiếm đẩy ra từng khối khoáng thạch đến trước mặt Dương Khai, biểu thị thần phục.
Đây có lẽ chính là quy tắc thế giới này, chỉ cần có thể chém giết thủ lĩnh quân địch, sẽ có thể tiếp thu thế lực dưới trướn nóg.
Lúc tới mang theo mấy trăm tạp bài quân, dưới một trận chiến, thu hoạch được binh lực gấp 10 lần, có thể nói là thu hoạch to lớn, mà lại khoáng vật trong sơn cốc này cũng không phải chỗ trước đó có thể so sánh, khoáng vật nơi đây nhiều không kể xiết, rất nhiều đều là Bạch Ngân khoáng.
Mấy ngày sau đó, hai người ở trong sơn cốc thôn phệ khoáng thạch, bình thường khoáng thạch đối với hai người không có gì đại dụng, hai người thôn phệ đều là Bạch Ngân khoáng, khoáng thạch phía
dưới bạch ngân đều ban thưởng xuống, để không ít Hắc Thiết Kiếm thực lực tăng nhiều.
Bảy ngày sau, Lãng Thanh Sơn thành công tu ra kiếm mang, thực lực tiến thêm một bước.
Mà trong khoảng thời gian này, Dương Khai cũng phái ra mười mấy chi đội ngũ điều tra tin tức, bây giờ hắn cùng Lãng Thanh Sơn muốn tiếp tục trưởng thành, cũng chỉ có thể đi tìm kiếm càng nhiều Bạch Ngân Kiếm để chém giết.
Từng nhánh đội ngũ trở về, mang đến cho Dương Khai tình báo không tệ.
Lại qua hai ngày, đại quân xuất phát, mấy ngàn kiếm dưới sự dẫn đầu của Dương Khai cùng Lãng Thanh Sơn, trùng trùng điệp điệp ra ngoài, uy thế kinh người.
Trước sau ba ngày, đến một chỗ cứ điểm có Bạch Ngân Kiếm trấn giữ, cứ điểm này cũng tương đương nơi Dương Khai tiêu diệt đầu tiên, chỉ có một thanh Bạch Ngân Kiếm, dưới trướng mấy trăm kiếm mà thôi, đối mặt đại quân hổ lang của Dương Khai sao có thể ngăn cản? Mấy ngàn kiếm chỉ là một đợt công kích, đội hình địch quân triệt để bị xé rách, Dương Khai cùng Lãng Thanh Sơn thừa cơ giết tới, Bạch Ngân Kiếm ngay cả kiếm mang đều chưa tu luyện được, chỉ
chống đỡ hai hiệp thì bị Dương Khai một kiếm chém vỡ. Thủ lĩnh đã chết, trường kiếm còn lại cũng đều quy thuận.
Dương Khai ngựa không dừng vó, suất lĩnh đại quân tiếp tục lao tới cứ điểm kế tiếp có Bạch Ngân Kiếm trấn giữ.
Đến càn quét cứ điểm khác, trong đó có nghiền ép, cũng có khổ chiến, đại quân dưới trướng từ mấy ngàn tăng trưởng đến mấy vạn, lại đến 10 vạn, như quả cầu tuyết liên tục lớn mạnh.
Tăng trưởng không đơn giản chỉ là số lượng, cấp bậc cũng tăng lên rất nhiều, dưới trướng thêm ra rất nhiều Bạch Ngân Kiếm, những Bạch Ngân Kiếm này nguyên bản đều là một số Hắc Thiết Kiếm, theo Dương Khai cùng Lãng Thanh Sơn chinh chiến thời gian dài, chém giết vô số đối thủ, có thể thôn phệ những đối thủ kia, tấn thăng lên.
Trong mười vạn đại quân, bây giờ ngoài Dương Khai cùng Lãng Thanh Sơn, có trọn vẹn hơn 50 thanh Bạch Ngân Kiếm, Hắc Thiết Kiếm càng nhiều đến mấy ngàn.
Dương Khai có kinh nghiệm lãnh binh tác chiến, mười vạn đại quân này phân chia thành hơn 50 tiểu đội, mỗi Bạch Ngân Kiếm dẫn đầu một chi đội ngũ, trên chiến trường hiệp đồng tác chiến, cho dù số lượng địch nhân nhiều hơn phe mình, thường thường vẫn có thể đại
hoạch toàn thắng!
Trên một ngọn núi cao, đại quân tu chỉnh.
Dương Khai đứng ở đỉnh núi, toàn thân quang trạch chìm luyện, ẩn ẩn có dấu hiệu chuyển biến đến cấp độ kế tiếp, Lãng Thanh Sơn đứng sau lưng.
"Thanh Sơn, chúng ta tới đây đã được bao lâu?" Dương Khai bỗng mở miệng hỏi.
Lãng Thanh Sơn không chút do dự đáp: "Bẩm đại nhân, còn kém bốn ngày là đủ nửa năm."
"Nửa năm!".
Trước đó trong thế giới bọt khí kia, làm trễ nải chừng một tháng, hắn vốn cho rằng tốn hao thời gian như vậy đã đủ lâu, ai ngờ bây giờ tiến Kiếm Chi Thế Giới lại lập tức làm trễ nải nửa năm.
Mặc dù thời gian trong thế giới quả khác ngoại giới, nhưng thời gian này cũng không tránh khỏi quá lâu. Mà nửa năm này, Dương Khai cùng Lãng Thanh Sơn mặc dù thu hoạch to lớn, vẫn luôn đang trưởng thành, nhưng như thế nào phá giải huyền bí thế giới này lại vẫn chưa biết được. Dương Khai vốn cho rằng một đường chinh chiến, luôn có thể nhìn thấy hi vọng, ai ngờ được hiện vẫn không hiểu ra sao.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất