Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Bốn tên Hải Yêu xuất hiện cố nhiên cường đại, nhưng bằng bản lãnh của bọn hắn thật cũng không sợ, thật động thủ, coi như đánh không lại cũng có thể đào tẩu.    

 

 

Nhưng Đại Tế Ti xuất hiện cuối cùng này lại cho bọn hắn có cảm giác gặp nguy cơ lớn lao, thực lực Đại Tế Ti này tuyệt đối sâu không lường được, mà Hàn Nguyệt Châu bị hắn khảm nạm trên quyền trượng, cầm trên tay, rõ ràng Đại Tế Ti này có thể thôi động lực lượng của Hàn Nguyệt Châu.  

 

Điều này còn chơi thế nào? Nhân số vốn là so ít hơn đối phương, Hải tộc bên này còn có trọng bảo uy hiếp, lần này thật sự là bị Lâm Phong hại thảm.    

 

Huống chi, lão tổ trong miệng Đại Tế Ti nói tới lại là nhân vật bậc nào? Chỉ là Hải tộc, lại có nội tình khủng bố như vậy?    

 

"Giết ra ngoài, tụ hợp cùng Lâm huynh và Từ huynh." Ninh Đạo Nhiên nhìn Khúc Hoa Thường một chút, lặng lẽ truyền âm.    

 

Khúc Hoa Thường gật đầu nhẹ, nàng cũng có ý tứ này, chỉ có hội hợp một chỗ với những người khác, mới có thể chạy được, nếu không chỉ dựa vào thực lực của hai người bọn họ, căn bản không phải là đối thủ của Hải tộc.    

 

Vừa trao đổi xong, lập tức động như lôi đình.    

 

Ninh Đạo Nhiên khoát tay, một cành liễu xuất hiện trên tay, cành liễu kia quét ra nghìn đạo quang ảnh, hóa thành ngàn vạn kiếm khí, hướng tới bốn tên Hải tộc kia, chỉ một thoáng, không gian lòng đất này chỉ còn lại có kiếm mang đầy trời, không còn sắc thái gì khác.    

 

Đệ tử phúc địa, vừa ra tay, liền hiển lộ rõ ràng nội tình bất phàm.    

 

Cùng lúc đó, Khúc Hoa Thường ôm một cây tỳ bà, mười ngón nhẹ nhàng búng lên, thanh âm leng keng truyền ra, hóa thành sát cơ vô hình, trùng kích thần hồn của mấy cường giả Hải tộc.  

 

Hai người hợp lực, vừa đối mặt đúng là chiếm cứ thượng phong.    

 

Bốn vị cường giả Hải tộc kia bị bí thuật của Khúc Hoa Thường trùng kích chấn động thần hồn, trong chớp mắt bị ngàn vạn kiếm khí oanh tới thương tích mình đầy.    

 

Bất quá từng tên Hải tộc đều da dày thịt béo, lân phiến trên da kiên cố phi thường, mặc dù bộ dáng chật vật cũng không thụ thương gì nghiêm trọng.    

 

"Rống!"    

 

Tiểu yêu ba tấc đứng trên con cá lớn kia bỗng nhiên há miệng, rống giận gào thét, thanh âm tỳ bà lập liên miên bất tuyệt tức miệng bị chặn lại, uy năng đại giảm, mấy tên cường giả Hải tộc ổn định thần hồn.    

 

Tên Hải tộc cầm chùy trong tay đong đưa đuôi cá, thân hình hóa thành một đạo thanh quang, trong chớp mắt nhào đến trước mặt Ninh Đạo Nhiên, một chùy nện xuống, một vị khác còn há miệng ra, phun ra hơi nước nồng đậm từ trong miệng, hóa thành một tấm lưới chụp lên Ninh Đạo Nhiên.    

 

Ninh Đạo Nhiên thần sắc bất động, cành liễu trong tay huyễn hóa ngàn vạn, lấy sức một mình độc đấu hai đại cường giả Hải tộc, khí thế ngất trời.  

 

Một bên khác, tiểu yêu ba tấc kia khống chế cá lớn dưới chân phóng tới Khúc Hoa Thường, cá lớn há miệng, giống như thành lỗ đen, thôn phệ vạn vật, trong miệng còn có thanh âm kỳ lạ truyền ra, chống lại thanh âm của tỳ bà kia.    

 

Vị Hải Yêu cuối cùng cầm mỏ neo trong tay cũng bước nhanh đến phía trước, lấy tay bắt tới Khúc Hoa Thường, bàn tay kia to khủng bố, nếu thật là bị bắt được, nhất định có thể một tay bóp chết Khúc Hoa Thường.    

 

Khúc Hoa Thường mặt không đổi sắc, hất đầu, dây cột tóc màu đỏ bay ra, hóa thành từng sợi tơ, biến mất không thấy gì nữa.    

 

Sau một khắc, thanh âm Hải Yêu la lên, thu hồi đại thủ, cúi đầu nhìn, trên tay đã thấy có thêm rất nhiều vết thương, từng đạo nhỏ bé không gì sánh được, máu chảy róc rách không ngừng, lập tức gầm thét một tiếng, mỏ neo thuyền giơ cao nện xuống.    

 

Trong hư không, từng sợi tơ màu đỏ nổi lên, quấn quanh ở trên mỏ neo thuyền, để hắn làm sao cũng không nện xuống được, làm cho tên Hải Yêu kia nổi trận lôi đình.    

 

Hai đại đệ tử động thiên phúc địa, tại chỗ sâu trong lòng đất này, đấu với tứ đại cường giả Hải tộc, không những không rơi vào hạ phòng, lại còn chiếm cứ quyền chủ động.  

 

Dù sao cũng là đệ tử của giáo phái lớn, nội tình bản thân bất phàm, căn cơ thâm hậu, còn nữa, thực lực của những Hải Yêu này cũng không tính là quá mạnh, chỉ sợ thực lực võ giả bình thường thì không bằng, nhưng so với mấy người bọn hắn liền hơi kém chút, nếu không làm sao lúc trước Lâm Phong cũng có thể tứ tiến tứ xuất chém giết trong Thánh Thành này.    

 

Nếu là có đầy đủ thời gian, Khúc Hoa Thường cùng Ninh Đạo Nhiên hoàn toàn có thể chém giết bốn tên Hải tộc này ở đây, nhưng bọn hắn muốn phá vây tụ hợp cùng Lâm Phong và Từ Chân, tự nhiên không thể trong này ở lâu, huống chi, bên cạnh còn có một tên Hải tộc Đại Tế Ti cầm quyền trượng trong tay!    

 

Đại Tế Ti kia đứng ở trên tế đàn, từ đầu đến cuối đều không có ý tứ muốn nhúng tay, còn nghiêm túc chú ý trận tranh đấu này, trọng điểm đặt ở trên thân hai tên nhân loại, chẳng những không giận, ngược lại thỉnh thoảng lộ ra một chút chi ý khen ngợi, để cho người ta quả thực không nghĩ ra.    

 

"Đi!" Ninh Đạo Nhiên bỗng nhiên khẽ quát một tiếng, tìm đúng cơ hội, vung lên cành liễu, bức lui hai vị cường giả Hải tộc vây công mình.    

 

Cùng lúc đó, thanh âm tỳ bà của Khúc Hoa Thường cũng biến đổi, sóng âm vô hình trùng kích đẩy lui đối thủ của mình.  

 

Được cơ hội tốt này, hai người cùng nhau vũ động thân hình, muốn bay lên trên.    

 

"Hừ!" Đại Tế Ti một mực thờ ơ lạnh nhạt nện quyền trượng trên mặt đất, Băng Phách Hàn Nguyệt Châu hiện lên một tia giống như ánh trăng, đảo qua thân hình của Khúc Hoa Thường cùng Ninh Đạo Nhiên.    

 

Hàn ý đông lạnh nội tâm truyền đến, vô luận là Khúc Hoa Thường hay là Ninh Đạo Nhiên, khí tức đều trì trệ, thân hình dừng lại.    

 

Mà nháy mắt trì hoãn này, liền để bọn hắn mất đi cơ hội đào tẩu, bốn vị cường giả Hải tộc chỉnh lại trận hình, sát tướng tới, đem bọn hắn dây dưa lần nữa.    

 

Hai người chán nản, chỉ có thể đánh lần nữa.    

 

"Sư huynh, bên ngoài xảy ra chuyện gì." Trong túi Như Ý, Cố Phán không thoải mái uốn éo người, nhẹ giọng hỏi, nàng mơ hồ cảm giác được bên ngoài có ba động sức mạnh, bất quá nàng không phải là chủ nhân của túi Như Ý, thân ở trong túi, cu ̃ng không có cách nào dò xét tình huống bên ngoài.    

 

"Đánh nhau." Dương Khai nói một tiếng.    

 

Cố Phán kinh ngạc nói: "Ai đánh nhau?"    

 

Dương Khai đem thế cục mình nhìn thấy nói một cách đơn giản.  

 

Cố Phán lập tức gấp: "Vậy chúng ta có nên đi giúp Khúc tỷ tỷ cùng Ninh sư huynh hay không?"    

eyJpdiI6IlhiTklYMG9PaHZRbzRpWjFldEVZUHc9PSIsInZhbHVlIjoibVwvcm4wNkFjR1lnUndna01SYTg0bkdKaDZZMnRIXC9mT1VmMUtGdjVhUzNpUlVJUHdoMzRuRk93emUrbTc3Ujd4IiwibWFjIjoiYTZiM2RiMWI3M2NkNzE1NjVkZTk4OGMzY2IyODQwYzY1NmI2YmNiZTFjMzIyZDYxZjM5NjRiYTU2NTUyM2IyOSJ9
eyJpdiI6IkxQM2xtTThnN1hNaXpIRkcyUXJLNUE9PSIsInZhbHVlIjoiZThtelpZaWVXZEszOTh2MlVwMTUyejZ0dkVGMG5IM1hkSjdGdmtvZDJQUE15OTAzSWtORlB3QW41WmowMysra1R4WnpvbVlGc3ROSGlQQnhWMm5BRWtpRXZ5V20rOTdSWUh6WStwUTBaNVBOSUFobTYrUUhLS3ZSZHJPNUF1NEVHRHp5eURxcEZ1a1R0MmF0MHd3bEZsYnkzODZlR2pBczJlTnZtMWkrMjlGMTdOemJER3pabW9SWGFqbWgwVTFMQkw1RXdEcEo1RnRTR0c2ejMxeVh6bUZYVHlnRGdHOVwvbVBsYUgwSHFNQkk1NUhWaGpPaE95OEl4RmJcLzcwbmZWMVdUNlR4Z0thaFl5b0RIUWE3ODhIMEttOU9nQlFEcGR1ZllEcm1zXC9BdDNoeE9rQ1pBajIwcEdWY1BZODBONTJqWnhUd1lEMzJIT1wvcEhxTCtqRnpRZHFIbTNMN0J2alNrMFBDNFFtb2dhYVNGSkJtZUpZYzlcL0UrMnNTN1hIUElBdU5HZHZBenlOYzFhUThzbGY4MTFvTFZvVytpcGFqR3Z3V2lwdG9xa0ZWMVZyR29BM2xiRjUyd1c1UDFJSFJGa0RPUmJrQk1wc0xxSXBVdUswRUN0ZHpmelUzM2Y4XC9jUVFaRWNoVkw0R1pxOFlYQmFVQm82WDhCXC90WFN0MTZVaE1cL0h3MHF1bGtPdjNWTjlcL2Zld3p6a0I4SUlHcWh6cGNFK3hmcThlM1Nwblg2dzBBQ0Z6UmpPK0lSRHQxRTVKIiwibWFjIjoiNmZiZDE5Y2M5NTNlNzFkM2I5ZjU1YTE5YzA4Njc0YWE1MzdmMWRkZTk0NDY0Y2JlYmU4NmVlNzM3OWE2MGI2ZCJ9

Ads
';
Advertisement