Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Một lời ra, mấy vị đương gia tất cả đều hãi nhiên!    

 

 

Thật hay giả? Nào có người điên cuồng như vậy, đây là không muốn sống nữa sao?    

 

Nhưng nhìn chung, đủ loại biểu hiện trước đó cùng ứng đối lúc này của Dương Khai không thể nghi ngờ nói rõ hắn thật sự đang tu hành một thần thông nào đó!    

 

Thời khắc sinh tử có đại khủng bố, đại e ngại, nhưng cũng có đại cơ duyên!    

 

Trước Quỷ Môn quan thường thường có thể khiến người ta lóe lên linh cơ, lòng có sở ngộ. Bọn người Trần Thiên Phì cũng là Khai Thiên cảnh, sống nhiều năm như vậy, ai chưa từng kinh lịch chuyện này? Thế nhưng bọn hắn lại đều là bị bất đắc dĩ, không như Dương Khai, cố ý đẩy mình rơi vào thời khắc sinh tử.    

 

"Điên rồi điên rồi, tiểu tử này điên thật rồi." Trần Thiên Phì nghẹn ngào, cảm thấy chấn kinh.    

 

"Mau nhìn, sau lưng hắn!" Cầm phu nhân bỗng hoảng sợ nói.    

 

Mấy người vội vàng nhìn tới, đều không khỏi co rụt mắt lại, ngọn lửa đen kịt trên thân Dương Khai cuồng bạo sôi trào, không ngừng phồng lên, tuy bị Đấu Thiên Tinh La đại trận áp chế liên tục lùi về sau, nhưng khí thế của nó lại đang lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp kéo lên, rất nhanh tới một cực hạn, hắc hỏa phồng lên kia nhảy lên, như dục ra sinh mệnh mới.    

 

Chẳng những mấy vị đương gia nhìn rõ rõ ràng ràng, tất cả đều ấn trong mắt tất cả mọi người, cho dù cách rất xa, mọi người cũng không thể không sinh ra cảm giác kinh dị, tựa như từ trong người Dương Khai, có tuyệt thế hung vật muốn phá lửa mà ra.    

 

Nguyệt Hà khẩn trương chú ý, vốn chuẩn bị chri cần thấy Dương Khai không ổn sẽ lập tức lên viện thủ, lực lượng nàng có thể phát huy ra thực sự là có hạn, nếu lên, đối mặt Đấu Thiên Tinh La đại trận cũng chính là như lấy trứng chọi đá, nhưng nàng lại không thể trơ mắt nhìn Dương Khai chết, chỉ cần có thể tỉnh lại Dương Khai, lấy Không Gian Pháp Tắc của hắn, nhất định có thể chạy thoát.    

 

Nhưng sau khi nhìn thấy hắc hỏa phồng lên kia, lại cưỡng ép nhẫn nại xuống một trái tim nâng lên tận cổ họng, không dời mắt mà nhìn chằm chằm vào Dương Khai, hai tay siết thật chặt, ngón tay trắng bệch.  

 

"Nếu không có Thái Khư cảnh, tiểu bối chỉ là Đế Tôn sao dám làm càn như thế? Phá cho ta!" Trong kiếm quang, Lạc Thanh Vân quát lớn.    

 

Vốn chiếm thượng phong, Đấu Thiên Tinh La đại trận tỏa sáng hào quang, xé rách hắc hỏa ngoài thân Dương Khai, công kích bản thể của hắn. Lạc Thanh Vân không khỏi hiện ra vẻ khoái ý, tựa như thấy được Dương Khai bị chém chết, mặc dù đánh gian khổ một trận, nhưng thắng, vãn hồi mặt mũi Kiếm Các, để thế nhân biết Kiếm Các không thể nhục!    

 

Nhưng mà đúng vào lúc này, Lạc Thanh Vân bỗng run sợ một hồi, chẳng biết tại sao, không duyên cớ sinh ra một cảm giác cực kỳ xấu.    

 

Giương mắt nhìn lên, Dương Khai bỗng nhếch miệng cười một tiếng, hai con ngươi đạm mạc giờ đang chiếu sáng rạng rỡ, tinh quang chói mắt, rốt cục hoàn hồn, hét lên một tiếng: "Mở!"    

 

Thanh âm không lớn, lại như sấm rền qua đại địa, thiên địa chỉ có tiếng vù vù.    

 

Dứt lời, sau lưng Dương Khai bỗng hiện ra một vòng đại nhật, tựa như một mặt trời treo lơ lửng phía sau hắn, kim quang chói mắt, sáng rực khắp thiên địa.    

 

"Đây là?" Vô số võ giả thấy cảnh này, kinh hô. Chẳng những là những  

 

Đế Tôn cảnh kia, ngay cả rất nhiều Khai Thiên cảnh cũng không hiểu.    

 

Chỉ có số ít một số người, đầu tiên là ngơ ngác, ngay sau đó dường như nhớ tới gì đó, toàn thân rung mạnh, hãi nhiên, mặc dù bọn hắn biết một số chuyện thường nhân không biết, nhưng chưa từng có ai tận mắt thấy.    

 

Cầm phu nhân đưa tay che môi, thì thào nghẹn ngào: "Đây chẳng lẽ là. . ."    

 

"Pháp tướng!" Trần Thiên Phì nặng nề nói ra.    

 

Bối Ngọc Sơn vẻ mặt bội phục nhìn Dương Khai, tán thán nói: "Lợi hại!"    

 

Lần trước hắn bị Dương Khai một quyền đánh bay, kỳ thật vẫn luôn không phục, cảm thấy lúc ấy mình quá khinh địch chủ quan, nếu không sẽ không có khả năng như vậy, nhưng hôm nay nhìn thấy đại nhật pháp tướng này, chút không phục lập tức tan thành mây khói.    

 

Dương Khai lấy sức Đế Tôn co ́thể ngưng tụ ra pháp tướng, vậy tuyệt đối không phải hắn có thể ngăn cản, ngày đó thua không oan, Độc Nương Tử cùng Cam Hoành cũng chết không oan!    

 

Phủ đệ Dương Khai, Nguyệt Hà đau đớn nhắm lại hai mắt. Che che lấp lấp lâu như vậy, hôm nay rốt cục lộ ra sao? Thầm hận  

 

mình trước đó không nói rõ với hắn, để hắn không thể hảo hảo ẩn tàng, chỉ là nàng cũng không nghĩ tới, Dương Khai thế mà có thể ngay lúc này ngưng tụ ra pháp tướng.    

 

Sau ngày hôm nay, bí mật này của Dương Khai sẽ không tiếp tục còn là bí mật, dưới vạn chúng chú mục, làm sao có thể tiếp tục che lấp, trong Thái Khư cảnh, có pháp tướng này, không người là đối thủ của hắn, nhưng ra khỏi Thái Khư thì sao? Tin tức làm người nghe kinh sợ này một khi truyền đi, Dương Khai đâu còn có thê ̉có kết quả tốt.    

 

Bi kịch ngàn năm trước chẳng lẽ lại muốn tái diễn?    

 

Nhớ tới người tráng niên mất sớm kia, trong lòng Nguyệt Hà chỉ đầy chua xót! Năm đó hắn cùng người trước mắt này, đều giống nhau, là kinh tài tuyệt diễm, người trước mắt này so với hắn năm đó còn phải    

 

sặc sỡ loá mắt hơn, tối thiểu năm đó người kia không phải Đế Tôn cảnh ngưng tụ ra pháp tướng!    

eyJpdiI6Ikw3ckYxTlRuMGxob3dDSnU1aEVJaEE9PSIsInZhbHVlIjoid1lJbmJBUk96R09pSG9tRGR5WGJ2ajNaeE85XC9hXC90QlBIaUkxWERcL1wvQ29zRnpldGFYNXRFRURqQ1RjelBndTYiLCJtYWMiOiIxMTlmMjcwNTU4M2Y4YTk3OGRmZmIzOTE5N2RmZmNhZjI3YmJlZDQzYzhlMjdhODNjZjEwMWU5ZjA5YTJiNDAzIn0=
eyJpdiI6IkVBMFpnUDJqZ0l0dzFhSFA2TjhcL3lnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkZ2SHI5RlZkdFdPWmFSK2dwSzlnZERnS3dcL0NcL21aU2RMWDg1ajRZV2NnXC9sTmxhSEt0ekh4anYxcDRQUTJQbXNFTVdzNCtwVU85d1h0eWd2RXZCS0FPeWpZV1JQT0FURWlrbkI5TVBGQ0NWZisrMFNuXC83UEtEcE85d2pOVUYwK3QxT3JtZnVEYU5xSGhPSE4zZ094YUMxRXdPU0k2NStJZklORHZoeDlzUUVBOUxRQ0tTZnpxRldMbzRJZFhHa1RjQW1ERVZDc3dVZjNlXC9pdHloR1dsRCtoNXlnZWtETVpmM2s1Tk5ETENCVUdhVnJuUDJ1YmpMU25nMzJOWmowZ2J0Z2VmQTBuZ2Y3MmRIaTRmVUhMdWhBWXo0WXVaUjFiRElIT3Nzb0o0TTB1Zm16aGFBbzZoOTZNNjU2NHZ4OWx3RGpkZEFOR2JQYTFIMjMrbjVrSU5rZEdmRzZrdWJOY28zY3FWVFh6MlJiQ0t6b1Uxb2tWN0VuN2tJVTM1N3pFIiwibWFjIjoiMGJhMzAwMGFhYTgyNDc2ODIzZDVhZWY0MjU1NDEzMDY1OGFkOTIwZTUyNDQ1NmRlMTg2MmY1MGI3YjY0MWRiMSJ9

Ads
';
Advertisement