Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Trước đó Lô Tuyết cũng có vẻ khác thường, chỉ là lúc kia nàng bị Dương Khai tóm, Chung Phiền còn tưởng rằng là Dương Khai thầm hạ độc thủ, nhưng giờ đã được thả sao vẫn là như thế? Coi như Dương Khai để lại thủ đoạn gì trong cơ thể nàng, lấy nội tình tứ phẩm Khai Thiên của nàng cũng nên nhẹ nhõm hóa giải mới đúng, vạn không nên thê thảm như vậy.    

 

"Chung thúc cứu ta!" Lô Tuyết khàn giọng quát, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.    

 

Chung Phiền cũng không lo đi gây sự với Dương Khai, nắm lấy cổ tay Lô Tuyết, lực lượng tinh thuần tràn vào bên trong, nhưng    

 

vừa

"Ngươi muốn ta thần phục ngươi, làm nô bộc của ngươi?" Dương Khai nghiêng đầu nhìn thanh niên kia, lúc trước hắn bế quan đúng là phát giác được ngoài cửa có người Thanh Minh phúc địa đến, cu ̃ng không để ý lắm, bây giờ xem ra hẳn là tên này.    

 

Thanh niên mỉm cười: "Đó chính là vinh hạnh lớn nhất đời này của ngươi !"    

 

"Thật sao?" Dương Khai từ chối cho ý kiến.    

 

Lạc Thanh Vân vội la lên: "Họ Dương kia, nam nhi có bản lĩnh, ngông nghênh đỉnh thiên lập địa, thà chết đứng, cu ̃ng chớ có quỳ mà sống, suy nghĩ cho kĩ, đừng nhất thất túc thành hối hận thiên cổ!"    

 

Hắn thật sự sợ Dương Khai đáp ứng, nếu như vậy, vậy hôm nay Kiếm Các cùng Lôi Quang liên thủ khí thế hùng hổ mà đến, lại có ý nghĩa gì? Thù Lô Tuyết còn báo thế nào?    

 

"Bản thiếu gia nói chuyện, ai cho ngươi xen vào?" Thanh niên kia khó chịu nhìn Lạc Thanh Vân, "Ngươi tên gì, có bản lĩnh xưng tên    

 

ra!"    

 

Lạc Thanh Vân sắc mặt lập tức khó coi vô cùng, dưới vạn chúng chú mục, không trả lời sẽ thể hiện ra mình khiếp nhược, nói ra lại sợ sau này người ta tính sổ, hắn tuy là tứ phẩm Khai Thiên, nhưngtrước mặt một quái vật khổng lồ như phúc địa này cũng chẳng coi là gì, mặc dù    

 

người thanh niên này không đại biểu Thanh Minh phúc địa, nhưng chỉ lực lượng phía sau hắn cũng không phải là Lạc Thanh Vân có thể chống đỡ, nhất thời đâm lao phải theo lao, thật sự quá khó chịu.    

 

Đồng thời trong lòng cũng vô cùng phẫn nộ, chỉ là Đế Tôn, nếu không phải ỷ vào chỗ dựa sau lưng, nào dám ở trước mặt hắn làm càn như thế.    

 

Cũng may thanh niên cũng không quá mức làm khó hắn, lúc này chính là cơ hội tốt để thu phục Dương Khai, hắn tập trung hết tinh thần trên người Dương Khai, sao lại có rảnh rỗi để ý thứ khác, chỉ cần có thể thu phục Dương Khai, như vậy Nguyên Từ Sơn Dương Khai thu được chính là của hắn, đây chính là rất nhiều lục phẩm Nguyên Từ Thần Thạch, chính là trong mắt các đại động thiên phúc địa cũng là một lượng vật tư không nhỏ, đến lúc đó trở về Thanh Minh phúc địa, lão tổ còn không nhìn hắn với con mắt khác?    

 

Huống chi, bên người Dương Khai còn có một thị nữ ngũ phẩm Khai Thiên, nói không chừng còn có thể mượn cơ hội này âu yếm.  

 

Từ ngày gặp Nguyệt Hà, hắn luôn nhớ mãi không quên.    

 

Thấy Lạc Thanh Vân không đáp lời, hắn hừ nhẹ một tiếng, nhìn Dương Khai nói: "Bản thiếu gia kiên nhẫn có hạn, ngươi suy nghĩ kỹ chưa?"    

 

Dương Khai thản nhiên nói: "Muốn ta làm nô bộc của ngươi, ngươi không có tư cách này!"    

 

Dứt lời, cả người ầm vang chấn động, một cỗ hỏa lực mênh mông từ trong cơ thể tuôn ra, cả người như thể một đám lửa hừng hực cháy lên, đốt cho hư không xung quanh vặn vẹo.    

 

Trong trùng thiên liệt diễm, Dương Khai mở mắt, hai mắt như hai vòng mặt trời nhỏ, tràn ngập sát cơ lạnh lẽo, uy nghiêm quát: "Nhiễu ta thanh tu, loạn tâm thần ta, các ngươi đều đáng chết, hôm nay lấy mạng chó các ngươi đến tu thần thông!"    

 

Oanh một tiếng, lực lợng Hỏa hành trong đạo ấn lưu chuyển, lấy Dương Khai làm trung tâm, cuồng bạo Liệt Diễm điên cuồng phóng ra bốn phía, từng vòng từng vóng, liên miên bất tuyệt.    

 

Đầy tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt vang lên, một nhóm võ giả cách Dương Khai gần nhất, ngay cả thời gian phản ứng đều không có, bị Liệt Diễm quét trúng ngay lập tức hóa thành từng đoàn hỏa cầu, như ruồi không đầu bay múa bốn phía, va vào trận hình phe  

 

mình, nhưng chỉ hai ba hơi sau, tiếng kêu thảm thiết im bặt, hỏa cầu hóa thành từng bộ than cốc, từ không trung rơi xuống.    

 

Một hơi, vài chục người chết!    

 

Mọi người kinh hãi nhìn một màn này, trong vòng vây 3000 người, hơn mười Khai Thiên cảnh nhìn chằm chằm, đơn thương độc mã, Dương Khai lại chủ động tấn công.    

 

Mà chỉ vẻn vẹn là một kích, để hơn mười võ giả chết ngay lập tức!    

 

"Đây là lửa gì!" Trần Thiên Phì gắt gao nhìn hỏa diễm đen kịt thiêu đốt trên thân Dương Khai, sâu trong nội tâm rung động tột đỉnh.    

eyJpdiI6IkZyUXVqM0pyVnd4YnhlRytjcDBIemc9PSIsInZhbHVlIjoiQkFKdE9PU24yNzgwZTRyOGpaa1wvOFVKclhWczVCa2FUZ0NkanNIRXptQ3ZqY051bVhhY2U3V1pyY2lNK1Rxb2EiLCJtYWMiOiIxMDk2Zjg4MWEzZGRiN2ExOThjYzZhMWU3MzYwODRkOTJiNTExMTQ4M2UyODVlYmJhMmUwNTc5NTUwNmQyNzJlIn0=
eyJpdiI6InljVHE4Q0J0aXg3T01mbUpUdnZHQmc9PSIsInZhbHVlIjoieVM2Qlp6akx3ZHRIN3VuMnJDU3E4VHBsWHBFQUFIWDAySUhadXpNaGkzUjJ6OGNZWUhUUXJQV2JXUnZ3bTBYbURuV29sNWFoS3dHakYwOWdGdkx5QUpiRnZcLys3MzVuUnpuZm9zMEg3NE1jaVRaZERNZlpqTkh3QkNxeVN3dGJHdWYxYjFEWjV2UmE5U3dVejhjQWZUZlFcL2N6d0QrR3duQ04zaWNhT1RjSTg2XC9vV2s5bVdxZXlqeHNXcG1WMVZwczNqdmdBUVZmQWtvZjZNWWFDXC9XeldhcFBmSXZNbUlPTVFGMlhoTXFNczJjWjU2VXN2azZ3eW5TUlN0Wmk1UFFUNlwvMmRSU29NaFBUSlN0MkFOUysyRlNXeEJhQW1aVytcLzVhTkd5VWx3ekxRV21YSEdZYUVnMWlCcmwwR2wzMkxPbzVEM05uS1d3MGoxYTRaMUpSVDlnbExXZzE2RFN0UTJzcEJ4b0M2cFQ2UUg3TlJiV0NJMmp1dUN1bVNvbVNUMlk2ZUtnZXRPXC8zZ1R5ZzFpbFB6UlZYaG5QdTBiRm1tM0Fxa0RGWjlUXC9xOWJHR1cyaWFNdUxXWEFkMFN2UHcwNncwckdFK1FLT3BGZ2pnU0FXUGM1OFJyOUFXK2llUTRjWjBkUWhYZWFmKzBDeTRvbDFCNFJkcEdSNUlUTjRDY3hTYlc2Vml1QTY5MHRyS0tzVWhkSnc9PSIsIm1hYyI6IjYxNDA1OWY2Y2MzMWVkNzdkYzY2Y2IxYzgwMjYwZDdkY2U5OTgwYjIzN2Y5Y2EyZDYxOWJlZTdmZjgzM2EwZWIifQ==

Ngũ phẩm Hỏa hành tuyệt đối làm không được loại trình độ này, chẳng lẽ là lục phẩm!   

Ads
';
Advertisement