Nói cách khác, Lục đương gia này hoàn toàn là Dương Khai tự thiếp vàng lên mặt mình, căn bản không được Xích Tinh tán đồng.
Tin tức này ban sơ chỉ lan truyền trong một số ít người, nhưng rất nhanh toàn bộ mọi người Tinh Thị đều biết, trước sau cũng chỉ nửa canh giờ mà thôi, nếu nói không ai ở phía sau trợ giúp thì chẳng ai tin được.
Nhất thời, không ít người nhìn về phía phủ đệ Dương Khai, ánh mắt tràn đầy thương hại, trong lòng biết vị Lục đương gia này bị Xích Tinh từ bỏ.
Không có nhiều người tin lời đồn đại này, nếu sự thật là như vậy, vì sao trước đó Xích Tinh không phủ nhận, lại phải đợi đến khi đại quân Kiếm Các cùng Lôi Quang áp cảnh mới thả ra loại lời này, rõ ràng là không muốn bị Dương Khai liên luỵ.
Cái này cũng không có gì đáng trách, tráng sĩ chặt tay, bỏ xe giữ tướng chính là cử chỉ sáng suốt, huống chi, Dương Khai làm Lục
đương gia mới mấy ngày? Trong Xích Tinh ngay cả một chút căn cơ đều không có, ai lại sẽ ở lúc này đi bảo vệ lợi ích cùng an toàn cho hắn.
Mặc dù minh bạch, nhưng lúc này lại không ai đi làm người không liên quan mà bênh vực kẻ yếu, ngược lại đối với Dương Khai còn oán trách không thôi, nếu không có hắn ở bên ngoài chọc chuyện, Kiếm Các cùng Lôi Quang sao lại động can qua lớn như vậy, liên lụy những người ngoài như bọn hắn cũng hoảng loạn, không biết Kiếm Các cùng Lôi Quang liệu có cưỡng ép tiến đánh hay không, đến lúc đó mình lại sẽ là kết cục gì.
Trong lòng oán trách chỉ là trạng thái bình thường, thậm chí đã có người tụ tập trước phủ đệ Dương Khai, kêu la để Dương Khai cút khỏi Tinh Thị, Xích Tinh không chào đón hắn vân vân mây mây.
Ban sơ nhân số còn không nhiều, chỉ có mấy người mà thôi, nhưng theo thời gian trôi qua, trước phủ đệ Dương Khai đã tụ tập càng ngày càng nhiều người, rất nhanh, đã có hàng trăm hàng ngàn người hội tụ nơi đây, mà lại theo thời gian trôi qua, còn có càng nhiều người chạy đến.
Tất cả đều trợn mắt, ác ngôn ác ngữ, mục đích đơn giản là để Dương Khai mau chóng rời khỏi nơi đây, cùng Kiếm Các cùng Lôi Quang có ân oán gì đi ra bên ngoài tự giải quyết với nhau, chớ có liên lụy bọn
hắn những người vô tội này.
Tiếng gầm như nước thủy triều, một đợt cao hơn một đợt!
Trong phủ đệ, hai đệ tử Đại Nguyệt châu cùng Trần Nguyệt đều trắng bệch mặt, người run rẩy, bây giờ trận thế này, trô ́n ở nơi đây còn có một chút hi vọng sống, nếu rời đi nào có đường sống?
Nguyệt Hà cũng khẽ run, là bị tức. Nàng không nghĩ tới Xích Tinh lại hèn hạ vô sỉ như vậy, vì bức Dương Khai rời khỏi Tinh Thị, lại xuất ra chiêu hạ lưu như thế.
Nàng tự nhiên co ́thể phát giác được trong đám người có không ít đệ tử Xích Tinh, những người này khẳng định là được đám người Trần Thiên Phì sai khiến, nếu không sao lại dám làm việc này.
Bên ngoài Tinh Thị, Chung Phiền cùng bốn vị Khai Thiên cảnh đều tập trung vào trước phủ đệ Dương Khai.
Long Thái xùy tiếng nói: "Đây chính là cách của Xích Tinh? Muốn dùng những người này bức họ Dương kia ra? Trần Thiên Phì càng sống càng thụt lùi a."
Chu Lập trầm ngâm nói: "Chưa hẳn không có hiệu quả, dù sao nhiều người tức giận khó phạm."
Lạc Thanh Vân cắn răng nói: "Chuyện phạm nhiều người tức giận tên hỗn đản kia cũng không phải chưa từng làm!"
Ngẫm lậi lúc trước trên Nguyên Từ Sơn, chuyện Dương Khai làm hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, mặc dù hắn là một trong những thủ lĩnh Kiếm Các, cũng không dám coi trời bằng vung đi làm việc phạm vào lợi ích của tất cả mọi người kia, nhưng Dương Khai
dám làm! Làm thì cũng thôi đi, sau đó thế mà còn sống rất tốt. Cho nên hắn cũng không cảm thấy thủ đoạn này sẽ có tác dụng gì, tên kia điên cuồng cỡ nào hắn đã lãnh giáo qua.
"Chờ chút đi, Trần Thiên Phì đã cam đoan với bản tọa, vậy phải xem thủ đoạn của hắn như thế nào, nếu thực sự không được, chúng ta lại ra tay không muộn, dù sao người trong này cũng chạy không thoát." Chung Phiền thản nhiên nói.
Lạc Thanh Vân thấp giọng nhe răng cười: "Cũng tốt, từ từ thưởng thức hắn tuyệt vọng cũng không tệ."
Trần Thiên Phì bọn người ẩn tàng trong hư không, cu ̃ng đang chăm chú động tĩnh bên Dương Khai, từng đạo chỉ lệnh lặng yên không một tiếng động truyền xuống, đám người tụ tập trước phủ đệ Dương Khai càng ngày càng kích động.
"Dương Khai cút khỏi Tinh Thị, nơi này không chào đón ngươi!"
"Dương Khai ngươi chết rồi sao, tự mình gây sự tự mình giải quyết đi, trốn ở chỗ này tính là nam nhân gì?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất