Khác với những gì bọn người Hồ Ý và Đinh Ất nghĩ, Dương Khai chẳng những không chết mà thậm chí còn không có dấu vết thụ thương nào. Không chỉ có mình hắn như vậy, mười tên đệ tử của Xích Tinh cũng đều lông tóc không tổn hao gì. Dưới sự bao trùm của lực lượng hành Thổ, Nguyên Từ Thần Quang căn bản là không xâm nhập được.
Dương Khai hiện tại đã ngưng tụ ba loại lực lượng Mộc, Hỏa, Thổ, nhưng cho đến nay, hắn vẫn không biết ba loại lực lượng mà mình đã ngưng tụ này rốt cuộc có phẩm giai gì, việc này hắn cũng không thể nào hỏi người khác, chỉ có thể tự mình suy nghĩ.
Nếu như cho rằng lực lượng hành Mộc do tinh hoa Bất Lão Thụ ngưng tụ thành là cửu phẩm mà nói, vậy thì Kim Ô Chân Hỏa cùng Thổ Long long châu kia liền có thể là bát phẩm.
Nói một cách khác, trên người hắn bây giờ ít nhất có một loại lực lượng cửu phẩm và hai loại lực lượng bát phẩm.
Trong khi Nguyên Từ Thần Quang này nhiều nhất chỉ là lục phẩm mà thôi, đối mặt với tầng phòng hộ tạo thành từ lực lượng hành Thổ bát phẩm, chúng làm sao có thể tổn thương đám người Dương Khai được.
Tuy nói như vậy, nhưng đoạn đường xâm nhập này cũng làm cho Dương Khai tiêu hao không ít, không thể không thời thời khắc khắc thôi động lực lượng hành Thổ trong đạo ấn, nếu không làm vậy, mặc dù bản thân hắn sẽ không có việc gì, nhưng những người khác thì sẽ có nguy cơ bị hủy diệt, ngay cả Nguyệt Hà cũng không phải là ngoại lệ. Một thân lực lượng của nàng dù sao cũng chỉ là ngũ phẩm, căn bản là ngăn cản không nổi sự cọ rửa của Nguyên Từ Thần Quang này.
"Nguyên Từ Thần Thạch!" Có tên đệ tử ở trong quá trình rơi xuống kinh hô một tiếng, hiển nhiên là thấy được bảo vật ở bốn phía vách động.
Vừa dứt lời, Dương Khai đã đưa tay lấy viên Nguyên Từ Thần Thạch kia ra xem thử, vừa nhìn liền biết nó bất quá chỉ là Nguyên Từ Thần Thạch tứ phẩm, vì vậy hắn cũng không quá để ở trong lòng, chỉ tiện tay ném vào trong không gian giới chỉ mà thôi.
Địa động do Địa Long đào ra cũng không biết sâu bao nhiêu mới có thể đi đến đầu nguồn của Nguyên Từ Thần Quang ở dưới lòng đất. Trong quá trình không ngừng xâm nhập xuống phía dưới, bốn phía vách động thỉnh thoảng lại có thể phát hiện ra một ít Nguyên Từ Thần Thạch.
Dương Khai một đường đi xuống giống như lấy đồ trong túi, góp nhặt được hơn mười mấy khối, bất quá cao nhất cũng chỉ là tứ phẩm, những khối khác về cơ bản đều là Nguyên Từ Thần Thạch nhị tam phẩm, giá trị không lớn.
Xâm nhập xuống phía dưới khoảng chừng ba ngàn trượng, không gian phía dưới mới trở nên sáng tỏ thông suốt, có điều đám người Dương Khai lại giống như một lần nữa rơi vào trong một mảnh Nguyên Từ Thần Quang Hải.
Bất quá chỉ vẻn vẹn hai giây sau, đám người bọn hắn liền xông ra
quá vẻn vẹn giây sau, đám người bọn xông khỏi một mảnh Nguyên Từ Thần Quang Hải kia.
Trong tầm mắt của bọn họ lập tức xuất hiện một thế giới lộng lẫy, tràn đầy hào quang lưu ly.
Chỗ này rõ ràng là một địa động cự đại, khắp nơi đều lóe lên quang mang mờ mịt, mỗi một đoàn ánh sáng kia đều đại biểu cho một khối Nguyên Từ Thần Thạch.
Lại ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy ở phía trên địa động này có một mảnh Nguyên Từ Thần Quang to lớn hội tụ vào một chỗ, liên tục không ngừng tuôn ra ngoài ngoại giới.
Nơi này, hiển nhiên là đầu nguồn của luồng Nguyên Từ Thần Quang xông phá chân trời kia.
Trước đó Dương Khai đã vận dụng Như Ý Đại để góp nhặt nguyên một túi Nguyên Từ Thần Quang, sau đó nó lại dâng trào trong một khoảng thời gian dài như vậy, ai ngờ ở dưới đất vẫn còn ẩn chứa nhiều Nguyên Từ Thần Quang như thế này!
Tình huống này khiến cho người ta nhìn mà cảm thấy thịt đau, nếu như có thêm mấy cái bí bảo giống như Như Ý Đại, vậy thì hắn chưa hẳn là không thể lại thu thập một chút.
Trước đó Dương Khai cũng nghĩ tới việc vận dụng Tiểu Huyền Giới để thu thập, nhưng sau khi hắn thử nghiệm một phen thì không thể không từ bỏ. Nguyên Từ Thần Quang lục phẩm kia sau khi tiến vào
không từ bỏ. Nguyên Từ Thần Quang lục phẩm kia sau khi tiến vào trong Tiểu Huyền Giới, liền mang đến cho Tiểu Huyền Giới một tia áp lực, thu thập một ít thì không sao, nếu như thu thập nhiều, Tiểu Huyền Giới sẽ có nguy cơ bị vỡ nát.
Dựa vào số lượng Nguyên Từ Thần Quang chứa đựng ở chỗ này, nhiều nhất là nửa ngày nữa là sẽ khô kiệt, đến lúc đó, người ở phía trên kia chắc chắn xuống đây vơ vét bảo vật.
Nói một cách khác, thời gian còn lại cho đám người Dương Khai cũng chỉ có nửa ngày.
"Lục đương gia, lần này chúng ta phát tài rồi!" Ánh mắt của Quách Tử Ngôn đảo qua tứ phương, thì thào nghẹn ngào. Hắn mới nhìn qua một cái thì đã thấy mười mấy khối Nguyên Từ Thần Thạch, mặc dù không biết phẩm giai như thế nào, nhưng chỉ xét về mặt số lượng thì cũng đã làm người ta phấn chấn không ngớt.
Huống hồ, địa động dưới lòng đất này không biết chiếm diện tích bao rộng, chỉ cần tiếp tục sưu tập, không chừng sẽ có phát hiện mới.
"Động thủ đi." Dương Khai thản nhiên nói.
Hắn sở dĩ mang theo mười mấy người của Xích Tinh xuống đây, một là vì cân nhắc cho sự an toàn của bọn hắn, mình trước đó đắc tội không ít người, để bọn hắn ở lại phía trên khẳng định là không an toàn, thứ hai cũng là vì cần nhân thủ thu thập những Nguyên Từ
Thần Thạch này, hắn đã sớm đã nghĩ tới chuyện ở phía dưới có bảo vật, sao lại không có chút kế hoạch nào cơ chứ?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất