Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Ngũ phẩm vật liệu, đây chính là giá trị ít nhất 150 vạn Khai Thiên Đan, một bút tài phú như này, đối với thế lực như Đại Nguyệt châu là tuyệt đối không phải số lượng nhỏ.    

 

Mạnh Hoành nghe vậy cười nói: "Khi còn rất sớm, một lần lịch luyện ngẫu nhiên đoạt được, luôn giữ lại không bán đi, nghĩ có thể sẽ có hôm nay."    

 

Bởi vậy có thể thấy được, Mạnh Hoành muốn làm chuyện này xác thực không phải tâm huyết dâng trào, mà là sớm có ý nghĩ này.    

 

Dương Khai gật đầu nói: "Mạnh huynh đã có quyết đoán này, vậy ta cũng không nói thêm gì nữa, có gì ta có thể giúp được ngươi cứ mở miệng."    

 

Nguyệt Hà cười nhạo một tiếng: "Ngươi cái gì cũng không giúp  

 

được, trừ việc tìm cho hắn một chỗ an tĩnh."    

 

Mạnh Hoành nói: "Việc này còn xin Dương huynh giữ bí mật với hai vị sư đệ ta, nếu chuyện thành, ta sẽ đích thân giải thích với bọn hắn, nếu không thành. . . Xin Dương huynh thiêu tẫn ta, thi cốt giao cho hai vị sư đệ mang về Đại Nguyệt châu."    

 

Bây giờ đã bắt đầu bàn hậu sự, Mạnh Hoành hiển nhiên đối với mình cũng không có bao nhiêu lòng tin.    

 

Dương Khai hữu tâm khuyên giải, nhưng cũng không biết nên mở miệng như thế nào, nếu đổi lại là mình, nếu mình có một cơ hội như vậy sẽ lựa chọn như thế nào?    

 

Có lẽ dù biết rõ làm vậy là cửu tử nhất sinh, vẫn thẳng tiến không lùi!    

 

"Khi nào thì bắt đầu?" Dương Khai hỏi.    

 

Mạnh Hoành nói: "Chọn ngày không bằng đụng ngày, hôm nay đi."    

 

Lôi lệ phong hành vô cùng, Dương Khai cũng chỉ có thể tìm cho hắn một mật thất an tĩnh, lại cùng Nguyệt Hà bố trí xuống đại trận, miễn cho hắn tại thời khắc mấu chốt bị ngoại giới quấy nhiễu.    

 

Hai đệ tử kia không biết vì sao Mạnh Hoành bỗng nhiên bế quan, chỉ cho là nhận ảnh hưởng từ chuyện Trần Nguyệt, đối với Trần Nguyệt lại càng thêm căm hận.  

 

Ngoài mật thất, Dương Khai cùng Nguyệt Hà bận rộn một phen, thật vất vả mới bố trí tốt hết thảy.    

 

Nhìn chăm chú mật thất, Nguyệt Hà than nhẹ một tiếng: "Đừng lo lắng, ngươi lo lắng cũng vô dụng, ngắn thì ba năm ngày, lâu là nửa tháng sẽ ra kết quả."    

 

Dương Khai gật đầu nói: "Chỉ mong hắn hết thảy thuận lợi."    

 

Bỗng lại nghĩ tới một chuyện nói: "Trần Nguyệt ngươi an bài thế nào?"    

 

Nguyệt Hà nói: "Lưu lại, chẳng lẽ còn có thể đuổi đi hay sao? Nàng một người con ga ́i yếu ớt, nếu là đuổi đi, không đến mấy ngày sẽ bị người ăn ngay cả xương cũng không sót."    

 

Dương Khai bật cười: "Ngươi thật là hảo tâm."    

 

Nguyệt Hà hừ lạnh nói: "Ngươi cu ̃ng nhìn ra Mạnh Hoành đối với Trần Nguyệt kia là dư tình chưa hết, nếu thật đuổi nàng đi, Mạnh Hoành sao có thể yên tâm? Giữ nàng lại cho Mạnh Hoành tự xử lý là tốt nhất."    

 

Dương Khai gật gật đầu: "Ngươi làm không sai."    

 

Nguyệt Hà cười duyên một tiếng, uyển chuyển thi lễ một cái: "Cảm tạ thiếu gia khích lệ!"  

 

"Lại phát thần kinh gì!" Dương Khai hất tay áo, chắp hai tay sau lưng rời đi, để lại Nguyệt Hà ở sau khanh khách cười không thôi.    

 

Trần Thiên Phì trước khi đi nói đã lưu lại một ít nhân thủ cho nghe lệnh, Dương Khai rất nhanh gặp được thống lĩnh những người này, là một người tên là Quách Tử Ngôn.    

 

Bây giờ Dương Khai cũng đã là Lục đương gia Xích Tinh, Xích Tinh không phân một chút nhân thủ cho hắn là không được.    

 

Ở trong Xích Tinh, Quách Tử Ngôn cũng là nhân vật cấp Đại thống lĩnh, bản thân có tu vi lưỡng phẩm Khai Thiên, thực lực coi như không tệ, nếu là ở ngoại giới, chưa chắc sẽ thèm nhìn Dương Khai lấy một cái, thế nhưng là nơi này là Thái Khư cảnh, Dương Khai mang theo chiến tích chém giết Độc Nương Tử cùng Cam Hoành, Quách Tử Ngôn cũng không thể không cúi đầu trần thần!    

 

Một phen vấn đáp, Dương Khai thăm dò ra chút tính tình của Quách Tử Ngôn này, là người tương đối trầm mặc ít nói, vốn là thủ hạ dưới tay Độc Nương Tử, Độc Nương Tử đã chết rồi, vậy thủ hạ của nàng tự nhiên sẽ bị các đương gia khác chia cắt, lưu lại một Quách Tử Ngôn phân cho Dương Khai, cũng coi là có cái bàn giao.    

 

Nhân mã dưới trướng Quách Tử Ngôn không nhiều, nhưng cũng không ít, chừng trăm người, đây chính là toàn bộ thủ hạ hiện tại của  

eyJpdiI6IkJZVzBTdTJYQXk2OTIreG9zNVFEbEE9PSIsInZhbHVlIjoiMmdBUER4T2doNWs1M2h1Y00xQ1BFcDUzbGlWQU14eE9ZUnVCWnlZcko2Y0g4UVFReDRKUzhOQU5qUnU1VVAwUCIsIm1hYyI6IjljNTdiNjRmOGRhYzAzZjJhYzAzOTAyYjIzYjY3ZGNiYzhhMjZlZjJjMTAxYzY1NTExOTJjZWY0YzljYzMzYzYifQ==
eyJpdiI6ImU1ME00TU9PV2FrbENxdGY5dVJTMnc9PSIsInZhbHVlIjoiRFRPcnVtQlpFblNwZWpEV0NNT2U3R2hScTZzSTlxSFA1Ylg0R2VkYjNNbmRucGYraUJrY3lyYmNMU2NlQ21rN1E0WW9MenEzOGZrUUlObXRyYXpsQkN3WVllTDFOQUtnTlp0Z0t6WXRkTkZTWlZBMVE1N3cwMWoyOHN5QndcL0NEczV2STlwMmNSUFFOXC92dW9VREI0cjZlaGxtZkdMQ2sxYlhEZytnSFNYYW5LcDdYMmRnTUZjM1ZEXC80MURSQ3h2QVMxMFRzdkJNVkNWQ09MOGdGdk1DRXU2VEx6Y1dNYStUeU9xNnlvenpLYVdHOW5jTElTbUpNOVd5M1pBUkozVG5TczVFRXgycUdnTTdqeGluM041dEswR3dlZUlqYUVhTWZtVmR0M1VlbXBXdHBYeE5mWDV3Rm5VaWZFOUVXNmdQWlR0RlZoMUVJd3VsdGtlZDFISjFRPT0iLCJtYWMiOiJiY2UzODg4YTEwNGQ0OTg5NDhjZjdiYWZiODY0OWUxZDkzNzc2MzhmNTZkNzNhZDYyM2EyNjgwZjdkMDhjMjdiIn0=

Dương Khai sở dĩ muốn nhập chủ Xích Tinh, phí sức đoạt lấy một vị trí gia chủ, chính là muốn mượn lực lượng của Xích Tinh đi tìm kiếm Khai Thiên chi tài mình cần, nhiều người, tin tức cũng linh thông hơn, nơi nào phát hiện thiên tài địa bảo phẩm chất cao, bằng một người hắn là rất khó tìm kiếm, thế lực Xích Tinh lại phóng xạ tứ phương, phương viên vạn dặm phàm là có gió thổi cỏ lay đều không qua được Xích Tinh dò xét.   

Ads
';
Advertisement