Bộ phận Tinh Thị này bảo tồn cũng rất tốt, lấy kiến trúc vốn có của Tinh Thị làm trung tâm, võ giả nơi này kiến tạo lên rất nhiều kiến trúc mới, chiếm cứ một khối địa bàn to như vậy, đã tạo thành một thành trì nhỏ tọa lạc trong Mê Vụ sâm lâm này, thậm chí ngay cả tường thành xung quanh đều kiến tạo tốt.
Đối mặt mọi người, trên một cửa thành, chỗ cửa thành còn có võ giả thủ vệ, không ít người ra ra vào vào.
Thần niệm cảm giác, sinh mệnh trong thành trì này cũng nhiều như sao, tối thiểu nhất cũng có một hai vạn người ở bên trong.
Trong Thái Khư cảnh rối bời này, bỗng trước mắt xuất hiện một tòa thành trì võ giả tụ tập như này, vô luận là Dương Khai hay đám người
Đại Nguyệt châu đều rất cảm thấy mừng rỡ.
Muốn vào thành lại là có một cọc chuyện phiền toái, Tiểu Hắc Tiểu Hồng hai tên này hình thể quá lớn, mà lại dáng dấp chúng cũng quá mức hung thần ác sát, khẳng định là không mang vào được.
Dương Khai cũng không dám tuỳ tiện vận dụng Tiểu Huyền Giới thu nhận bọn chúng, trước kia thử qua, Tiểu Huyền Giới chỉ có thể dung nạp tồn tại dưới Khai Thiên cảnh, cưỡng ép thu nạp tồn tại có Khai Thiên chi năng, Tiểu Huyền Giới có phong hiểm sụp đổ. Trong cảm giác của Dương Khai, vô luận là Tiểu Hắc hay Tiểu Hồng đều có Khai Thiên chi lực, chỉ là bởi vì thân ở Thái Khư cảnh, không thể toàn diện phát huy thôi.
Cũng may có Lục Hợp Như Ý Đại, chen lấn chút là được, cũng chỉ có thể thoáng ủy khuất bọn chúng.
Lúc này một nhóm sáu người mới thản nhiên bước đến cửa thành.
Không ngoài sở liệu, ở cửa thành bị người ngăn lại, cần thu mỗi người 100 Khai Thiên Đan lệ phí vào thành.
Đối với bất kỳ một Đế Tôn cảnh nào tới nói, 100 Khai Thiên Đan đều có giá trị không nhỏ, Mạnh Hoành thịt đau đến cực điểm, nếu là lúc trước, trên thân Dương Khai cũng không có nhiều Khai Thiên Đan, cũng may lần trước đánh giết Dừ lão, thu không gian giới của hắn, thân là một vị tứ phẩm Khai Thiên, càng là nhân vật thực quyền xuất thân từ phòng đấu giá, thân gia quả thực không ít.
600 Khai Thiên Đan lệ phí vào thành đối với Dương Khai là không có áp lực gì mấy, thống khoái giao nạp, nhẹ nhõm vào thành.
Vào nội thành, đám người không khỏi ngẩn ngơ, trong thành này còn duy trì bộ dáng Tinh Thị, trên đường phố, dòng người chen vai thích cánh, bốn phía cửa hàng san sát, hai bên đường lớn còn bày rất nhiều quầy hàng, trên quầy hàng trưng bày đủ loại hàng hóa cổ quái kỳ lạ.
Nếu không có hoàn cảnh rõ mồn một trước mắt, đám người có lẽ cho là mình tiến vào một chỗ Tinh Thị nào đó, mà không phải ở trong Thái Khư cảnh.
Một đường bước đến, Dương Khai thần niệm tận phóng, tận khả năng mua dược liệu mình cần.
Khó gặp được nơi võ giả tụ tập như này, đương nhiên là phải trắng trợn mua sắm một phen, Long Huyết Hoa đã được hái xuống, cần
mau chóng luyện chế thành Long Huyết Đan mới có thể bảo đảm dược hiệu không trôi mát, Dương Khai đoán chừng mình trong một đoạn thời gian rất dài phải luyện đan trong thành trì này.
Liên tiếp quét sạch dược liệu mấy con phố, thu hoạch to lớn.
Mà đoạn đường này đi tới, mắt thấy tai nghe, đám người cũng được biết bây giờ thành trì nhỏ này được một thế lực là Xích Tinh nắm trong tay, Xích Tinh cũng như Lôi Quang, là một trong tam đại thế lực trong Tinh Thị, vận khí của bọn hắn tương đối tốt, chỗ Tinh Thị này sauu khi bị Thái Khư mê vụ thôn phệ đến nơi đây cũng không gặp phải trùng kích gì quá lớn, có mấy lần dị thú đột kích đều bị bọn hắn dẫn người đánh lùi, góp nhặt được không ít nhân vọng, thuận thế liền tiếp thu nơi đây, thành người cầm quyền nơi đây.
Bây giờ trật tự duy trì trong Tinh Thị này, chế định quy tắc, thu phí dụng chỗ cửa thành đều là người của Xích Tinh, trong Thái Khư cảnh này có thể chiếm cứ một khối địa bàn như này, riêng là ngồi mát ăn bát vàng, Xích Tinh đều có thể thu hoạch ích lợi thật lớn. Mà trong thành trì này, người Xích Tinh có thể nói là như thần, không người dám trêu chọc.
Đã đi liên tiếp hơn nửa ngày, dược liệu cũng đã mua đầy đủ, Dương Khai dẫn đám người tìm một khách sạn vào ở.
Vốn định thuê sáu gian phòng, bất đắc dĩ phòng nơi này cũng khẩn trương vô cùng, cuối cùng chỉ có thể mở ba gian.
Mình nhất định là phải một mình một gian, dù sao đoạn thời gian rất dài sau đó cần luyện đan, không thể bị quấy rầy, Nguyệt Hà cùng Trần Nguyệt một gian, Mạnh Hoành cùng hai đệ tử Đại Nguyệt châu một gian.
An bài thỏa đáng, trở về phòng của mình, Dương Khai đem chỗ Khai Thiên Đan còn lại toàn bộ giao cho Mạnh Hoành, dặn dò hắn có rảnh rỗi thì dạo chơi Tinh Thị, nếu gặp được dược liệu cần mình thì mua, chỉ cần giá cả không phải quá bất hợp lí là được. Mạnh Hoành tự nhiên là đáp ứng, cũng không phải chuyện gì khó khăn, về phần dược liệu cần Dương Khai, đoạn đường này cùng đi, tai mắt thấm cũng đều đã nhớ kỹ.
Thời gian sau đó gió êm sóng lặng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất