Điên Cuồng Yêu Em [18+]

 

Đường núi tuy khó đi và nguy hiểm vạn phần nhưng đoàn người tham gia chuyến du lịch tâm linh đều không ca thán lấy một câu, cứ thế nối đuôi nhau cùng hỗ trợ tiến tới đích. 

Đoàn có ba mươi người, trên hai mươi người là cỡ trung tuổi, còn lại là thanh niên. Theo như Quang Thẩm quan sát những người trẻ đều tham gia vì tò mò, còn số người còn lại đều là khách quen. Khách quen đặt tour thường niên theo quý hoặc năm. 

Như vậy tức là địa điểm tâm linh này không giống như các nơi khác tổ 

 

chức theo mùa, thường tập trung vào đầu năm âm lịch. Ở đây là quanh năm ngày tháng cúng bái hay sao? 

Quang Thẩm nối gót theo đoàn người cuối cùng tới xế chiều mới tới được thung lũng Dã Quỳ, tên của nó được người ta đặt theo loài hoa đặc trưng dã quỳ mọc khắp nơi. Mùa này đúng dịp dã quỳ chính vụ nở rộ, màu vàng trải trải ra khắp núi rừng dưới ánh sáng chạng vạng của thung lũng tạo lên loại cảm giác rất không chân thực. 

Ở đây có một ngôi làng tầm hơn trăm nóc nhà đang bốc khói trắng. 

Đoàn du lịch đi tới ngôi nhà khá lớn bằng gỗ lợp mái cọ, đây là chỗ nghỉ đêm nay của bọn họ. Những người lớn tuổi thì quen thuộc đi vào trong nhận phòng. Đám thanh niên đã kéo nhau đi vào làng mang theo thiết bị ghi hình. 

“Anh không mệt chứ?” Cậu nhóc hướng dẫn viên du lịch đi tới đưa chai nước lọc cho anh quan tâm hỏi. 

“Cảm ơn, em làm công việc này lâu chưa?” Quang Thẩm ngồi xuống thềm đá xanh dưới mái hiên nhà dân hỏi dò. 

“Cũng được năm sáu năm rồi đấy anh.” Cậu nhóc ngồi xuống bên cạnh anh bộ dáng rất tự nhiên bắt đầu thể hiện tài xã giao của bản thân. 

“Em là dân bản địa ở đây, cũng không có được đến trường học hành. Giờ làm hướng dẫn viên cho Trường Nam, em nuôi được cả gia đình em.” Vẻ mặt cậu bé chứa chan sự tự hào. “Người làng em cũng giàu lắm, dưới các anh có gì, chỗ em đều có hết!” 

vo!" 

Quang Thẩm bật cười: “Thế có bùa yêu không để anh về kiếm một cô 

“Bùa yêu thì không nhưng bùa giàu thì có đấy.” Thấy Quang Thẩm thể hiện vẻ mặt nghi ngờ, cậu nhóc vỗ ngực đảm bảo: “Như em đây là minh chứng. Còn có ông Vĩnh giám đốc công ty Trường Nam này cũng là nhân chứng sống đó.” 

“Đều dùng bùa? Thế những người kia, đều vì muốn mua bùa mà đến?” Quang Thẩm hất cằm 

Nghe anh hỏi cậu nhóc thần bí nói: “Bùa của thánh không phải ai cũng có duyên được nhận. Nhiều người đi lại đến ba, bốn năm mới được ngài chứng đấy.” 

“Em thấy mặt Thánh bao giờ chưa?” 

“Ngoài trưởng làng chẳng ai được phép vào nhà trong cả. Đấy là nơi thánh nghỉ, ai vi phạm làm mất thiêng cả làng xử tội a.” 

“Xem ra trưởng làng phải là người giàu nhất vì ở gần thánh mà. Người ta vẫn nói gần vua được ăn lộc.” 

“Không đâu anh, trưởng làng chỉ là người hầu của thánh, thanh tâm quả dục lắm. Anh đừng nghĩ xa quá, mấy câu chuyện linh dị trên mạng em đọc cả rồi, mỗi nơi tập quán khác, chỗ này của tụi em chính là con dân của thánh không mong giàu, đủ sống là được ạ.” 

Quang Thẩm gật gù, tặc lưỡi: “Vậy mà chẳng ai nói trước với anh về chuyện này để anh rủ thêm bạn đi cùng” 

“Chả phải giờ em đang nói đây thôi, chưa có ai đi lần đầu mà thỉnh được ngay ạ, lần sau anh rủ bạn đi cùng tiện nghỉ dưỡng luôn.” 

“Chỉ anh cách thỉnh đi, chi phí nữa.” 

“Tùy tâm mà anh, nhưng mà đèn dầu càng nhiều thì hiệu quả càng lớn á. Trần sao âm vậy mà.” Nói rồi cậu nhóc đứng lên: “Đêm nay chúng ta ngủ tại đây, sáng mai mới lên núi vào diện thánh. Anh ngủ sớm đi, ở đây tuy có người nhưng đêm hôm đừng lang thang, ma núi cũng đáng sợ lắm.” 

“Ma thường là các thiếu nữ xinh đẹp!” Quang Thẩm nháy mắt nói. “Vâng ạ, mắt lớn, mũi to và lưỡi dài cả chục mét.Cậu nhóc đi vội về phía ngôi nhà bên cạnh nói vọng lại: “Đừng đi lung tung” 

Quang Thẩm cong môi cười, cái loại chiêu trò mê tín dị đoan, đánh vào lòng tham của con người này anh còn lạ gì. Tranh thủ lúc trời chưa tối hẳn, Quang Thẩm đi vào làng muốn đi dạo một vòng. 

Đột nhiên có ngôi nhà thu hút sự chú ý của anh. Không do dự Quang Thẩm liền bước tới. 

Các ngôi nhà ở Dã Quỳ không có cổng. Từ đường đá nhỏ rẽ vào một cái sân đất vàng là tới cửa nhà. Đang có một đám người tụ tập ở đây. m thanh 

đàn trống từ bên trong vọng ra. Khi hỏi người bên cạnh, Quang Thẩm mới 

biết đây là thủ tục cúng rường xin phép được vào Núi Cấm để diện thánh 

ngày mai. 

Có một nhóm người mặc áo đỏ đội mũ trắng ngồi bên dưới nền nhà 

trước một điện thờ khói hương nghi ngút. Quang Thẩm tò mò bước qua đám 

eyJpdiI6Ikd0VkFUR25lUWQ1cjRXUnBCWjczZ2c9PSIsInZhbHVlIjoienc0bVZSb25NVnBQTTJOYXRvZ2hpNTFVR3h0THJOaTNOK0VWRWdKUWJ3T3dYNVJTVTczZ3BidzVLTGMwZGZLa0xOVTNSSHo1Mk1ia1Qrdm5mS0VOMnBySUYxTkpGOEtlYzR4aldTYllxMHRJQU5cL1RxMXlLNlJEdjlwc1hoNlZqIiwibWFjIjoiYzJkYWVjMmVkNTE5N2M4ZjQwMGM1Mjg1OGU2MTgwMDZmMWI3NWY1ZjA2YzJkNzBkYzU4YzU1M2Y3MjQ5YTNmZiJ9
eyJpdiI6IlwvNXIyYm1FQnNLZDVHeUM2dkhxZ0lnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IllFTDlDMzJLaDZKdHFCZ0Y3NG9xUFR4dHJueUJDanVpcEtZalJFWTEyXC9VN0laNmtXNlwvZWF3akxVXC8xTDhIQUZPMDkyWjlcL29WdzFTZ014SkZzV1pzYmVkMytHZGFBelpzdFBWZHgyaWFJbkFpZHhCOFwvNzVrckNhZTA2NnpoOUkraWc4TGxkbjdpSnl4Z0RIdE5oNWh2aFhCZEpncERvWmY2STRsXC9EM1hHZnhuYkI3SHNER2RHXC9BcGdLSGFiS1ZsYXJIS0RzMmdjK2lqZXJ2MzFEWHVxdXlhTmNoaUJzblJ0blhqa0Vld3FnajRKTHJ1WWFYS2lHNURxMEtrUWk2IiwibWFjIjoiZjM2MmNlNDcwMDg0NjFiNmFmYzQ4YmE5ODNkOTM1YWVjOTdiMDNmMzk0YTBkOGNjY2VjNTNlNGYzNWNiZTA0YiJ9

cho cậu ra đây? Mau trở lại.”

Ads
';
Advertisement