Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Ta là Hư Thần Vân Diệp đến từ tộc thảo mộc.”, Hư Thần Vân Diệp nói: “Tầng thứ 2 của không gian Nguyệt Ảnh, ta gần như đều đã đi qua, lại chưa bao giờ gặp ngươi.”  

             “Ta tên là Hư Thần U Minh, mới bị nhốt ở đây không lâu.”, U Minh của Dương Thiên nói.  

             “Cường giả tộc Nguyệt Ảnh đáng chết!”, Hư Thần Vân Diệp nghe U Minh của Dương Thiên nói, trên mặt lộ ra 1 tia oán hận: “Đem ta nhốt ở đây bao nhiêu năm, không cho chúng ta chút hy vọng nào cả.”  

             1 vài cường giả xung quanh nghe thấy lời Hư Thần Vân Diệp nói, trong mắt lộ ra 1 tia hận thù.  

             1 lúc sau, Hư Thần Vân Diệp thu lại tâm tình trong lòng, nhìn về phía U Minh của Dương Thiên nói: “Bây giờ tình huống tộc thảo mộc như thế nào rồi?”  

             U Minh của Dương Thiên trực tiếp đem những gì mình biết nói ra.  

             Hư Thần Vân Diệp nghe thấy tộc thảo mộc vẫn là tộc quần đỉnh cấp như cũ, thì trong mắt có 1 chút tự hào, nhưng rồi lại lộ ra tia bi thương nói: “Tộc quần vẫn lớn mạnh như cũ, nhưng ta lại không có cơ hội trở về, có lẽ bây giờ tộc quần đã quên mất ta rồi?”  

             Ông ta nhìn về phía U Minh của Dương Thiên, bi thương nói: “U Minh, ngươi có biết, ta bị nhốt ở đây bao lâu rồi không?”  

             U Minh của Dương Thiên trầm mặc không nói.  

             “Hơn 300 triệu năm rồi!”, trong lời nói của Hư Thần Vân Diệp có 1 chút tuyệt vọng.  

             U Minh của Dương Thiên chấn động trong lòng, 300 triệu năm vô cùng dài. Trong vũ trụ, ngoài cường giả cấp Viên Mãn và cấp trên Viên Mãn, bất kỳ cường giả nào cũng không thể sống hàng tỷ năm.  

             “Ta đến từ 1 hành tinh mạnh mẽ của tộc thảo mộc, cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh trong tộc rất nhiều, nhưng chỉ có ta là cường giả cấp Viên Mãn! Nhưng, ta lại bị nhốt ở đây, tộc nhân trên hành tinh mẹ của ta khẳng định sẽ phải chịu ức hiếp.”  

             “300 triệu năm, ta ở chỗ này từ 1 cường giả cấp Viên Mãn 3 hệ, đột phá trở thành Hư Thần vũ trụ mạnh mẽ, nhưng, nếu không rời khỏi được chỗ này, thực lực của ta có mạnh mẽ thì cũng có tác dụng gì chứ? Có lẽ tộc quần của ta cũng đã biến mất rồi?”, Hư Thần Vân Diệp bi thương nói.  

             Trong lòng Hư Thần Vân Diệp bi thương, trong lời nói còn có 1 chút tuyệt vọng, U Minh của Dương Thiên đang đứng, lại trầm mặc không nói lời nào.  

             Nếu hắn chỉ có bản thể, mà lại bị nhốt ở chỗ này 300 triệu năm không thể ra ngoài, trong lòng hắn có lẽ đã hỏng mất.  

             300 triệu năm, tất cả người thân của hắn gần như đã chết hết từ lâu, trái đất cũng không biết đã xảy ra biến hoá như thế nào.  

             1 lúc sau, Hư Thần Vân Diệp thu lại tâm tình trong lòng, nhìn về phía U Minh của Dương Thiên nói: “U Minh, ngươi bây giờ đến đây làm gì vậy?”  

             Trong tay U Minh của Dương Thiên lập tức xuất hiện 1 viên bảo vật hình trăng khuyết nói: “Lúc ta mới tiến vào đây, đã giết chết 1 con dơi Thị Huyết Viên Mãn 7 hệ, lấy được 1 điểm sáng Vẫn Diệt.”  

             U Minh của Dương Thiên không hề che giấu, Hư Thần Vân Diệp đã ở đây rất lâu, tin tức biết được nhất định nhiều hơn hắn. Nói không chừng hắn lại có thể lấy được tin tức hữu dụng nào đó.  

             “Cái gì?”, trong mắt Hư Thần Vân Diệp lộ ra 1 tia chấn động.  

             “Sao vậy?”, U Minh của Dương Thiên hỏi.  

             “U Minh, muốn lấy được những điểm sáng Vẫn Diệt này rất khó, tỷ lệ những thiên tài đỉnh cấp lấy được là lớn nhất, bọn họ cũng dễ dàng tiếng vào được tầng thứ 3.”, Hư Thần Vân Diệp nói.  

             “Ta ở chỗ này đã 300 triệu năm, mới lấy được 81 điểm sáng Vẫn Diệt, chỉ là thực lực của ta đã đột phá cấp Hư Thần, tỷ lệ lấy được điểm sáng Vẫn Diệt thì bị thu nhỏ mấy lần.”  

             “Quả nhiên là như vậy.”, trong lòng U Minh của Dương Thiên hiểu rõ, thiên tài đỉnh cấp đều có thể chiến đấu vượt cấp, tỷ lệ lấy được điểm sáng Vẫn Diệt cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.  

             Hư Thần Vân Diệp nhìn U Minh của Dương Thiên, trong mắt có 1 tia cuồng nhiệt nói: “U Minh, ngươi nhất định là thiên tài tuyệt thế của tộc thảo mộc, tương lai có khả năng ra ngoài.”  

             Nếu U Minh của Dương Thiên ra ngoài, liền có thể báo cho cường giả cấp Thánh Thần của tộc thảo mộc đến đây, đem bọn họ ra ngoài.  

             “Ở đây có ai đã từng đi ra ngoài rồi sao?”, U Minh của Dương Thiên hỏi.  

             “Không biết, nhưng ta đã thấy rất nhiều thiên tài đã tiến vào tầng thứ 3 của không gian Vẫn Diệt.”, Hư Thần Vân Diệp nói; “Muốn tiến vào tầng thứ 3 quá khó, chỉ có thể dựa vào bản thân, bất kỳ ai giúp đỡ cũng không được. Điểm sáng Vẫn Diệt cũng không thể cho cường giả khác sử dụng.”  

             U Minh của Dương Thiên nghe những lời Hư Thần Vân Diệp nói, hơi suy nghĩ: “Không biết mục đích tạo ra nơi này là gì?”  

             Nơi này vô cùng kỳ quái, nhất định là được tạo ra với mục đích đặc thù.  

             “U Minh, ngươi lấy điểm sáng Vẫn Diệt, là chuẩn bị tiến vào những cung điện này đúng không?”, Hư Thần Vân Diệp nói.  

eyJpdiI6IlJFa2ZLalM4bVBJa0xHSk5cL2MyVnp3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImtQYmlGWWlwd3ZBbFZwSkE1RmVpbFhiRW0xcEdZUzYxUnlTZkNRZzluSnFkbDZLOWpJc05LMWxtTkMxU3JRbWNlcnI4eUtcLzFMZ2xrcXZGUHVEOUlzUnNVYXozdzl2TGQ0bm5ta1JNd2phRlRldnRhQ2M4b0ZsM1VaU3NxUjFxU2x6ckpJWE9iSm5YNXVHMFZaYmFLelVOcFhialIxYzN4UkpzVFNrdDNvS00xeG9scStHd1FKN2xwQmZTYmtuSzZCS3h4Z0tRc3FPaWRoVEhwdWZiUVhrN1d0dHhrbytIdFg3ZHJnSVhHb20wPSIsIm1hYyI6ImVmZjgwMDZhZDY1MGJmODFlODg1MTA3ZTI4OTgyNjZlYmI3MzI1ZTUwNTEzNTk2OGU4MWU5N2Q3MjY5ZGRmNGUifQ==
eyJpdiI6ImRUaURIUXdxTWZ5UDBiQ1g0S2FcL05RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkUxQ1F0RCtIRFhzTzZRdVRFYzkzSVhKUjFJdmZmTnVMbnd3NlV2cmMxUzh5SXdjNk5mb1R4bGlpK3EwQXhWMDJIVGRGVEJMTnJXRnRoXC9kNlF5RFZHWkJTQjR1dmpTbVR2Q2h1dHRudVNTOEV4QldMMlVYcCtYZUJZRzVmeUlBTG5zOG5aZHN1eVJEVTQrU2FMZlloOTN1RFN2bVpCTVd0cXRPQjBHVnJOR3Exck8zZm5BZVZQSHNHa1YwR25IMmQ0TGJSVzQ0YjBQQ0lpWDJuSE5NenhWQWxPeWluMmhzckhFc203NjliUTdnd1g1cTZrNFF3VU95Y2RqRzRPSkN0VU9BRW9idDZIemJzN2JIdG56K3Z0alFocWljOGZsNXh0Y09rd0tZSjB3cVl0VmFHVkNuaEU1eVVhN1FGR2x5NWtJYkdiYkNKb1pvN0RxOU8zNGZcL0tCcjlKRFJIdDNoRlNHOWdub0hCXC9ndU5lM29hZzdaeks1NVBPSlN2MUpTY0VaOWNKaEpMK0VPS1hsSk93TDJ3TFZwdWZUdmRIdlU5ekQzNE1tRDhjdjJ6dWpmWHBJbmRSdWxzOSs3cFV5WVJUd0ZlZXhIQmVPOGJhOVBzZkxYamRxaHc2Z3U4NU1cL25zRnRtNzdXQ2g5MFJcL2pUUE9pako1YnZsVUEzeTVwdHdXZHlYeUpFdEpId00rQ0QxZVpMYVZGR2ExVHFhYTQ4ajNcL0ZEbHVRZVFZakhZRVZcL2IxdzNMeU4xeHF3M000ZVZldUJCVHNONW9VQTRRK0FcL2k2UzZxQTJwcHlpVDdQTHh2dHFGT2x1XC9LUmJRYUMyRFdEeW9zc3paVUh1S2VcL3FmVVJwQmdBT1MwRDloOHhUdXlQREdVWmRRQXFiUjNLSU1takNVdjZ3d2RLVE44cGRQeFR2NTgxOHhtaXNjXC9vNFg5VlBveDVZWnl2U2c1ZWQ4dzdieGQxVjdoUU13TXhWb2dSK28xN25cL215TT0iLCJtYWMiOiJkNDBhYzA0NGRkMTZhZDg5MzQzYzBhYTY0YmNmNDJhZGQ2ZGE0NzVmYTg2NjgyMTFjNDViZGFmZmQ0NWJhZjIwIn0=

             Trong long lòng U Minh của Dương Thiên khẽ động nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở.”
 

Ads
';
Advertisement