“Nói cho tôi biết lối vào di tích nhà họ Long ở đâu? Tôi có thể cho bà một cái chết nhẹ nhàng.”
Lý Quân lạnh lùng nói, giọng nói như băng giá.
Long Vũ Yến nở nụ cười độc ác: "Lý Quân, cậu dám mơ tưởng đến di tích của nhà họ Long, đúng là không biết chữ "chết" viết như thế nào rồi."
"Bà nói nhảm nhiều quá rồi."
Chân của Lý Quân lại đạp xuống.
"Rắc!"
Mấy chiếc xương sườn gãy lìa.
Long Vũ Yến lại hộc máu, ánh mắt bà ta tràn đầy căm hận, nhìn chằm chằm vào Lý Quân như một ác quỷ.
"Lý Quân, cậu sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu."
Lúc này, bà ta hận không thể cắn xé Lý Quân ra mà ăn thịt.
"Bà có thể chọn không nói, nhưng nếu tôi giết bà xong, tôi sẽ lột hết quần áo của bà và treo bà lên cổng thành, để toàn bộ người của Giang Nam thưởng thức."
"Nghe nói bà là một người rất coi trọng hình tượng, chắc hẳn bà không muốn sau khi chết rồi lại bị mọi người chiêm ngưỡng, đúng không?"
Nghe lời Lý Quân nói, cơ thể Long Vũ Yến lập tức run rẩy.
"Cậu đúng là ma quỷ, tôi sẽ nói cho cậu lối vào di tích, nhưng cậu phải cho tôi một cái chết thoải mái."
Bà ta khàn giọng nói.
"Được."
Lý Quân gật đầu.
"Lối vào di tích nằm ở..."
Giọng nói của Long Vũ Yến càng lúc càng yếu ớt.
Lúc Lý Quân ghé lại gần để nghe rõ hơn, ánh mắt bà ta lóe lên tia sắc lạnh, mở miệng phun ra ba cây châm bạc, nhắm thẳng vào mặt Lý Quân.
"Bụp!"
Ngay sau đó, Lý Quân vung ra một chưởng.
Ba cây châm bạc lập tức bị đánh thành bụi mịn, dễ dàng bị hóa giải.
Lúc này, chỉ thấy từ miệng Long Vũ Yến bắt đầu trào ra máu đen.
Hóa ra, người phụ nữ này luôn ngậm châm độc trong miệng, trước đó bà ta đâm đầu vào cây cũng chỉ là giả vờ, bà ta chịu đựng đau đớn chỉ để tìm cơ hội ám sát Lý Quân, nhưng đáng tiếc đã thất bại.
"Người phụ nữ này quả thật là một kẻ lòng dạ độc ác, tàn nhẫn với người khác mà với bản thân cũng không nương tay."
Lý Quân không khỏi cảm thán.
Nhìn Long Vũ Yến đã mất đi hơi thở cuối cùng, anh cũng không quan tâm đến bà ta nữa, anh bước đến bên cạnh Long Lộc.
Lúc này, hơi thở của Long Lộc vẫn rất yếu ớt.
Lý Quân lập tức truyền chân khí giúp hắn ta chữa trị vết thương.
Sau khoảng hơn mười phút, cuối cùng Long Lộc cũng mở mắt ra.
Lúc này Lý Quân cũng thu công.
Thương thế của Long Lộc quá nặng, việc trị thương đã làm Lý Quân tiêu hao không ít, nhưng cũng chỉ giữ được mạng sống của hắn ta, muốn khỏi hẳn thì e là phải dưỡng thương một năm rưỡi mới được.
Lúc này Long Lộc rất yếu ớt.
Lúc hắn ta nhìn thấy xác chết đầy mặt đất, trong mắt hắn ta lại lộ ra vẻ sảng khoái.
"Cảm ơn chủ nhân đã chữa thương cho tôi." Long Lộc nói.
"Mặc dù tôi đã giết Long Vũ Yến và Long Thanh Thánh, nhưng cao thủ nhà họ Long chắc chắn không chỉ có vậy, nhất là những kẻ tu luyện của nhà họ Long chưa hề xuất hiện, anh có biết người của nhà họ Long ở đâu hết rồi không?"
Diệt cỏ tất nhiên phải diệt tận gốc, những kẻ tu luyện của nhà họ Long là đối tượng anh nhất định phải diệt trừ.
"Cao thủ thật sự của nhà họ Long đều đang bế quan tu luyện ở cấm địa sau núi, cắt đứt mọi liên hệ với thế giới bên ngoài, có lẽ bọn họ vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra bên ngoài." Long Lộc nói.
"Thì ra là vậy, tôi sẽ dẫn anh đến đó."
Nói xong, Lý Quân đỡ Long Lộc dậy, sau đó lao thẳng đến sau núi.
Đến ngọn núi phía sau nhà họ Long, Long Lộc chỉ vào vị trí dưới chân núi.
"Toàn bộ lòng núi đã bị khoét rỗng, lối vào nằm phía sau tảng đá lớn kia."
"Chỉ cần là cao thủ bước lên con đường tu luyện của nhà họ Long đều ở bên trong, bao gồm cả ba anh em Long Nho Phong, tuy là thực lực của chủ nhân cao cường, nhưng cũng phải cẩn thận."
"Tôi biết rồi."
Lý Quân gật đầu, sau khi đặt Long Lộc xuống, anh tiến tới trước tảng đá lớn kia.
Anh giơ kiếm Tử Vi lên và chém mạnh xuống một nhát.
Một luồng kiếm quang kinh khủng kéo dài mấy trượng chém xuống, tảng đá lớn vỡ thành vô số mảnh vụn.
Quả nhiên phía sau tảng đá lớn xuất hiện một cánh cửa.
Lý Quân vừa định phá cửa, bỗng cánh cửa tự động mở ra, một giọng nói giận dữ vang lên từ bên trong.
"Kẻ nào dám xông vào cấm địa nhà họ Long, muốn chết à!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất