Vừa nghe lời này, ánh mắt mọi người trong đại sảnh đều ngạc nhiên nhìn về phía nàng.   

 

 

Tống Phủ lập tức thấp giọng quát lớn:   

 

- Trở về! trước mặt Trưởng công chúa, nào có phần cho phụ nhân như ngươi nói chuyện!   

 

Tôn Xảo Vân vẫn khom người cúi đầu như cũ, cắn răng nói:   

 

- Trưởng công chúa, nàng nói dối!   

 

Lúc này, người trong phòng, cũng bắt đầu thấp giọng nghị luận lên.   

 

- Bài thơ này, hai ngày trước ta giống như nghe qua...   

 

- Đúng rồi, ta cũng nghe qua, tựa như một tài tử Tống gia làm ra, nhi tử ta sau khi trở về còn niệm nhiều lần đây.   

 

Trong đại sảnh, mọi người sắc mặt đều biến.   

 

Mà thiếu nữ yếu đuối kia, vẫn như cũ tay nâng bức tranh, cúi đầu, không nói một lời.   

 

Trên đài.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên mở miệng nói:   

 

- Đọc tiếp bài khác.   

 

Thiếu nữ đáp ứng một tiếng, âm thanh nhu nhược lần nữa vang lên trong đại sảnh:   

 

- Tướng quân tích viên môn, chính trực làm gió lập. Chư tướng muốn nói chuyện, băn khoăn không dám vào. Kiếm khí bắn trời cao, tiếng trống chấn nguyên thấp. Bụi màu vàng nhét đường lên, cưỡi ngựa truy binh gấp. Giương cung từ đây đi, phi tiễn như mưa tập. Đoạn vây một trăm dặm, chém đầu năm ngàn cấp. Thay mặt ngựa đổ máu chết, người Hồ ôm yên khóc. Xưa nay nuôi binh giáp, có việc thường lấy tập. Thừa ta miếu đường vận, ngồi làm can qua tập. Hiến khải về kinh sư, quân dung gì hấp tập.   

 

Vừa đọc xong bài thơ này, trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt cau mày, nhìn thiếu nữ yếu đuối dưới đài, hỏi:   

 

- Bài thơ này, cũng chính ngươi sáng tác?

Sắc mặt Tống Như Nguyệt khó coi, cuống quít kéo y phục nữ nhi mình.   

 

Tần Vi Mặc lại cúi đầu, âm thanh yếu đuối lại bình tĩnh nói:   

 

- Vâng.   

 

Lúc này, Tôn Xảo Hương đột nhiên hai đầu gối khẽ cong, quỳ trên mặt đất, lớn giọng nói:   

 

- Trưởng công chúa, nàng nói dối! hai bài thơ này, đều là chất nhi dân phụ Tống Chinh Minh sở tác!   

 

Đại sảnh lần nữa khe khẽ bàn luận.   

 

- Bài thơ này hai ngày trước ta cũng nghe qua, đích thật là Tống gia tài tử kia làm...   

 

- Chậc chậc, không ngờ Tần gia tiểu thư này nhìn nhu nhu nhược nhược, làm cho người yêu mến, lại mất mặt như vậy, ăn cắp thi từ người khác, lại còn dám ở trước mặt Trưởng công chúa nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói là tự mình làm...   

 

Trong đại sảnh dị thường yên tĩnh.   

 

Trong phòng tiếng nghị luận không ngừng truyền đến.   

 

Tống Như Nguyệt đỏ mặt.   

 

Sắc mặt Tần Văn Chính cũng trở nên khó coi.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn một nhà bốn miệng này, yên lặng một chút, ánh mắt nhìn thiếu nữ nhu nhược kia nói:   

 

- Đọc tiếp.   

 

Tần Vi Mặc cúi đầu nhìn về phía bức tranh trong tay, tiếp tục ôn nhu thì thầm:   

 

- Trống trận vang vọng cả chiều thu, tinh kỳ đầu thành xuôi theo mặt trời lặn. Thiếu niên có tuổi vừa thích hợp. Tòng quân vui, chớ có hỏi vì ai. Đợi cưỡi ngựa vào nam ra bắc, âm thanh báo trước động trời tây. Ngày về còn có thể gặp mặt nhau. Trăng đầu xuân, chim quyên không cần phải gáy.   

 

Lời nói vừa dứt, Tôn Xảo Hương quỳ trên mặt đất lần nữa lớn giọng nói:   

 

- Trưởng công chúa! Bài thơ này vẫn là chất nhi dân phụ Tống Chinh Minh làm ra!   

 

Trong phòng tiếng nghị luận càng nhiều hơn.   

 

Tống Như Nguyệt rốt cục nhịn không được, tức giận nói:   

 

- Tôn Xảo Hương! Ngươi nói là chất nhi ngươi làm ra, có chứng cứ gì?   

eyJpdiI6Im9URitYelluVGxvbEtOTGdCMVBnS0E9PSIsInZhbHVlIjoieVdXdkxtcm1aVjhjQm9HS05lRFc5bUhFaXRLZnlcLzUwSnNxaThydUZ0TzRHZFkweXZcLzVGRE1TWW9RMGYyandrIiwibWFjIjoiYjFmZWIyNDFjOTUwNDg4MWJlYmFiZTljZThiMWQ0NzM1ZjViODBmNGJiNGY0MTVjY2NjMDdhYmYxNTFmOGFiNiJ9
eyJpdiI6IlE5YUxWOXhWQmhwXC9cL3NDZWlVeFBwQT09IiwidmFsdWUiOiJNNUhCakNKQ1N6NWhQSVJ4emJUVnBycUJBT09USHZGaGF3QXJ2cHZkMVRjZWFFVDhqVUZpOFduNlpoSnlvRk5TeTlINFlQbnNmMlN1OVJkbWYxMUxNS3VKNktleWYzUE1tNG15OTA4cVZCV29BWFErMDZ5VFM5QU8ySUZ4ZmJCUkRTcmlJZnhLWitwSWt0dHRDSjNoSjhzUkdncEk3NWJPcVdsTURXYndnbkZuRFBtT0grdnl2aXF5bCtkSFF3ekRSSlJpV2VcL1BJcGxcL0RDZVpxSFBpVGtvOUNjYTlGYTc5UXRtWCt3a0tUUUdKU2FFbiswMklDZytsVnhFaW5ZT3AiLCJtYWMiOiJhZWEzYzdlYWExMTRjY2ZhNzVjNDZhOGUzNWM2OWExMzQ1OTIzNzBiMGFhYWMwMGY2NmZhZmJjYWU2M2U4MWNjIn0=

Ads
';
Advertisement