Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Chương 1781 Trường Sinh Tiên Điện (2)

- Hả?

Sắc mặt Chí Tôn Ngự Thần Đế ngồi trên bãi đá khẽ biến đổi, ngẩng đầu nhìn lên.

Mà đao trong tay Lôi Lão gia tử càng thêm hung dữ, quang sắc phát ra càng lúc càng mạnh.

Khí cơ trên thanh đao có chút tương tự với Chí Tôn Ngự Thần Đế, nhưng lại không giống hoàn toàn.

Linh tính bên trong đao dường như còn thuần tuý hơn Chí Tôn Ngự Thần Đế bởi vì Chí Tôn Ngự Thần Đế chính là di hài chuyển sang kiếp khác, nhưng linh tính trên đao lại được sinh ra trong tự nhiên.

- Tên lùn nhà ngươi….

Lôi Lão gia tử nhìn về phía trước lạnh lùng hét lớn.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên Chí Tôn Ngự Thần Đế đứng lên, thân hình hắn trở nen vô cùng cao lớn, Hắc Ám ma tức cuồn cuộn tiến vào thân thể khiến thân thể hắn càng thêm cao lớn, nhìn giống ngồi xếp bằng trên bãi đá nhưng thực tế chỉ là đầu của hắn, bãi đá chỉ là cổ hắn, phía dưới cổ mới là thân thể hắn.

Lôi Lão gia tử nghẹn họng trân trối, dùng sức ngửa đầu nhìn về phía Chí Tôn Ngự Thần Đế.

Một lúc lâu sau hắn mới nhướn mày, lớn tiếng hét lên:

- Quỳ xuống nói chuyện cho ta!

- Rầm…

Vừa hô xong lại chém ra một đao, ánh đao yêu dị như một vòng mặt trời huyết sắc lớn dâng lên.

Chí Tôn Ngự Thần Đế há mồm phát ra tiếng gào thét quỷ dị, chấn động bốn phía, thân hình to lớn đột nhiên rạn nứt, từ bên trong có vô số con dơi màu đen bay ra, mỗi con to bằng bắp chân, có cặp sừng, lộ ra răng nanh. Số lượng vô số, bao phủ Lôi Lão gia tử, nhưng ngay lúc bọn chúng tràn ngập hết hư không, vòng mặt trời huyết sắc to lớn kia cũng đã bay lên.

Vòng mặt trời tràn ra huyết quang vô tận, khắp bốn phương tám hướng!

Rầm rầm!

Ma vật như mưa rơi xuống đất, hoá thành tro tàn.

Cũng có một vài hoá thành tro bụi ngay giữa không trung.

Mà vòng mặt trời huyết sắc to lớn kia trực tiếp đẩy về phía trước, dừng lại trước người Chí Tôn Ngự Thần Đế, vô số cấm chế quỷ dị bên trong Hắc Ám ma tức bị huỷ ngay lập tức, giống như băng tuyết gặp nước sôi. Cho dù là Hắc Ám ma tức cũng bị thanh yêu đao kia hấp dẫn, cuốn vào bên trong cơn lốc xoáy, khiến mặt trời huyết sắc to lớn càng lúc càng lớn hơn.

Ầm!

Vòng mặt trời huyết sắc đánh trên đùi Chí Tôn Ngự Thần Đế, trực tiếp xé nát chân khổng lồ.

Chí Tôn Ngự Thần Đế kinh ngạc, thân hình lắc lư, đùi phải uốn cong quỳ xuống đất.

Lôi Lão gia tử nhìn hắn quỳ xuống tạo ra cả cuồng phong liền cười lớn.

Nhưng vừa ngẩng đầu lại phát hiện vóc dáng của Chí Tôn Ngự Thần Đế lúc quỳ vẫn cao hơn hắn, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, chém đao tới.

- Nằm xuống cho ta!

...........

Quyết định thắng bại của một trận chiến này chính là bàn cờ ngắn, bởi vậy có thể xoay chuyển cũng phụ thuộc vào bàn cờ ngắn.

Tuy mấy người Phương Nguyên, Thiên Khôi Thánh Nhân, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Thành chủ Bát Hoang Bạch Bào Chiến Tiên cùng Kiếm Thủ Cửu Trọng Thiên đều là Thần Đế, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không nói rõ thắng bại, nhưng không ngờ lúc này Lôi Lão gia tử bỗng nhiên trở nên vô cùng hung mãnh, chém Chí Tôn Ngự Thần Đế bị thương, mà Lão tổ tông Vong Tình Đảo bên kia cũng thi triển bí pháp, gậy đầu rồng xoay lại mạnh mẽ đâm về phía trước.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn biết chuyện cấp bách liền vội vàng phi thân lên, giống như không muốn sống cuốn lấy Chí Tôn Ly Thần Đế, mặc kệ ngọn lửa màu đen kinh khủng trên người Chí Tôn Ly Thần Đế đốt cháy thân thể và thần hồn của hắn, vẫn không hề buông tay.

- Xuy... xuy...

Gậy rồng của Lão tổ tông Vong Tình Đảo trực tiếp cắm vào trên ngực Chí Tôn Ly Thần Đế, dùng sức khuấy tròn.

Còn ba người Kinh Thiên Thánh Nhân, Cổ Phương Thánh Nhân và Lộc Xuyên Thánh Nhân liên thủ lại nắm lấy cơ hội, thừa dịp Chí Tôn Hư Thần Đế bị vây bên trong đại trận, ba người liên tiếp ra tay, dùng Thần Lô của Cổ Phương Thánh Nhân chế trụ Chí Tôn Hư Thần Đế, lại dùng Thần Bút của Lộc Xuyên Thánh Nhân vẽ ra một phù triện thật lớn, giống như con rồng quấn chặt trên người Hư Thần Đế.

Ầm! Ầm! Ầm!

Dưới thế công liên tiếp không ngừng này, xung quanh thân thể Chí Tôn Hư Thần Đế nổi lên mây đen vô tận, bên trong có rất nhiều máu thịt và tàn cốt, Chí Tôn Hư Thần Đế kêu rên, khí cơ trên người nhanh chóng tiêu tán.

- Hả?

Thấy xung quanh xuất hiện dị biến, lại có ba Thần Đế bị thương, tình thế cũng trở nên rối loạn.

- Nhân gian có hi vọng....

Thiên Khôi Thánh Nhân thu hết biến hoá xung quanh vào trong mắt, trong lòng vui sướng, cao giọng quát chói tai, pháp lực càng thêm mãnh liệt.

Mà trong lòng đám người Phương Nguyên và Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên cũng chấn động, hiện giờ áp lực chiến cuộc xuất hiện chút ánh sáng, khiến bọn họ vô cùng hưng phấn, lúc ra tay cũng cuồng bạo hơn, muốn nhanh chóng chấm dứt trận chiến này.

- Các vị đạo hữu đừng sợ, chúng ta tới đây...

Trong cuộc khổ chiến, đột nhiên phía nam vang lên tiếng gào thét, có tiên ảnh bay nhanh tới.

Bên trong đám mây có rất nhiều thân ảnh lão tu, trong đó có mấy người khí cơ cường đại dị thường, đều là cao thủ Hóa Thần đứng đầu. Tuy khoảng cách còn xa, nhưng người dẫn đầu đã khởi động thần thông, mây lửa đầy trời lập tức đốt về phía trước, lớn tiếng quát to.

- Tuy bọn ta không quan tâm tới thế tục nhưng cũng không thể chắp tay dâng nhân gian, đặc biệt tới tương trợ mọi người.

- Ào ào...

Bọn họ vừa nói xong cũng đã đi tới nơi, lập tức phát ra thần thông vọt vào trong cuộc chiến.

- Người tới chính mấy người lánh đời Thái Vị Hà.
Chương 1782 Nhân tâm chỉ có thể dùng nhân tâm bổ sung (1)

dùng nhân tâm bổ sung (1)

Lộc Xuyên Thánh Nhân đang ác chiến hoa mắt chóng mặt cùng Chí Tôn Vu Thần Đế cảm thấy áp lực trên người giảm đi, trong lòng mừng rỡ, nhận thấy người tới tương trợ chính là mấy lão tu lánh đời Thái Vị Hà. Không ngờ vào lúc mấu chốt bọn họ lại suy nghĩ cho nhân gian mà tới tương trợ, vội vàng bức lui ma vật bên người, quát với những lão tu kia.

- Các vị đạo hữu, chúng ta...

Hắn chưa nói xong, đột nhiên phía trên đỉnh đầu truyền tới tiếng quát từ xa của Phương Nguyên:

- Cẩn thận!

Lộc Xuyên Thánh Nhân kinh hãi ngẩng đầu lên, chỉ thấy thần thông mấy lão tu lánh đời vốn đánh về phía Chí Tôn Vu Thần Đế đột nhiên lại đổi hướng, trấn áp về phía hắn. Hắn đã hao tổn quá nhiều sức lực trong trận chiến này, làm sao có thể ngăn cản một kích đánh tới bất ngờ như vậy, cả người đều bị cuốn vào trong đám mây lửa, gầm rú phẫn nộ xen lẫn bi thương.

- Ào ào...

Tiếng hét chưa kịp dừng, một bộ xương trắng đã xỏ ngang qua, lập tức đục một lỗ trước ngực Lộc Xuyên Thánh Nhân, thần hồn bị diệt.

Chí Tôn Vu Thần Đế cười to, nói với lão tu lánh đời:

- Rất tốt, rốt cục các ngươi đã nghĩ thông suốt ai mới là nguời có thể giúp các ngươi sống sót. Sau trận chiến này, không những giúp các ngươi có phương pháp đoạt được Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp, mà ngay cả phương pháp để có thành tựu Thần Đế cũng có thể truyền lại.

Mấy vị lão tu lánh đời lạnh lùng nói:

- Bảy vị lánh đời chúng ta nghe lời khuyên của các ngươi thành lập Trường Sinh Tiên Điện, cầu mong kiếp sau bất diệt, mãi mãi bất tử, nhưng Chuyển Sinh Pháp còn chưa nhìn thấy ba lão tu trong chúng ta đã chết Thanh Dương. Những người còn lại vào thời điểm mấu chốt vẫn quyết định trợ giúp các ngươi một tay, chỉ mong khi các ngươi thắng được đại thế sẽ tuân thủ lời hứa của mình.

Vừa nói xong thân hình đột nhiên xoay chuyển, phóng ra thần thông đánh thẳng về phía Kinh Thiên Thánh Nhân và Cổ Phương Thánh Nhân.

- Lộc Xuyên lão đệ...

- Lộc Xuyên tiền bối...

Thấy biến cố này, người bên trong cuộc đại chiến giữa không trung đều kinh hãi, vừa lo lắng vừa tức giận.

- Ha ha….

Bên trong Hắc Ám ma tức cuồn cuộn, giọng nói Hắc Ám Thần Đế vang vọng bốn phía:

- Đây là nhân gian! Uổng cho các ngươi không tiếc mạng sống xả thân tới chiến đầu, nhưng Nhân tộc các ngươi lại không có ý kiến và lập trường giống nhau, như vậy lấy cái gì để tranh đấu với chúng ta?

Đánh bất ngờ, dị biến xuất hiện!

Không ngờ thế cục vừa có chút dịu đi đột nhiên xuất hiện biến động, người chạy tới là bốn lão tu bên trong Trường Sinh Tiên Điện.

Thực lực bốn lão tu này không bằng ba lão tu lúc trước xuất hiện ở Thanh Dương Tông, nhưng đều là cao thủ Hoá Thần lâu đời, hơn nữa bọn họ cố ý gian trá, đánh úp bất ngờ, Lộc Xuyên Thánh Nhân bị trực tiếp chém giết, còn Kinh Thiên Thánh Nhân và Cổ Phương Thánh Nhân cũng lâm vào tình trạng vô cùng nguy hiểm dưới sự công của bọn họ và Chí Tôn Thần Đế.

- Những lão già kia muốn thành kẻ địch của thế gian sao?

Thiên Khôi Thánh Nhân phẫn nộ rống to, muốn xoay người sang cứu hai vị Thánh Nhân Cổ Phương và Kinh Thiên, nhưng Chí Tôn Thần Đế đối diện hắn lại thừa cơ tiến vào khởi động Đại Ma Tức Hồ, giống như lốc xoáy khóa Thiên Khôi Thánh Nhân vào bên trong, vô số pháp tắc như xiềng xích quấn chặt Thiên Khôi Thánh Nhân, không cho hắn cơ hội tới cứu, chỉ có thể nhìn hai vị Thánh Nhân kia bỏ mình.

Chỉ cần hai vị Thánh Nhân kia mất mạng, bên bọn họ sẽ tổn hại một phần chiến lực lớn. Mà Chí Tôn Vu Thần Đế có thể liên thủ với bốn lão già Trường Sinh Tiên Điện vây khốn những người khác, đối với người bên phía Phương Nguyên, phần thắng sẽ càng trở nên xa vời.

Ý thức được điều này, ngay cả Phương Nguyên cũng không thể kiềm chế, thân hình bay lên muốn đi cứu.

Nhưng Chí Tôn Long Thần Đế đối diện hắn cũng vội vàng đi lên, cười lạnh nói:

- Lúc này các ngươi tới chính là chịu chết!

Phương Nguyên quay người lại, thanh khí cuồn cuộn nổi lên bên người, hoá thành một luồng phân thân tiến tới cứu giúp.

Nhưng Chí Tôn Long Thần Đế thấy cảnh này, Hắc Ám ma tức bên người cũng bắt đầu khởi động, hóa thành ba phân thân giống hắn như đúng, trước sau công kích phân thân kia của Phương Nguyên, hoàn toàn không cho hắn cơ hội cứu giúp, lạnh lùng hét lớn:

- Ngươi hóa ra một luồng phân thân, bản Đế liền hoá ra ba luồng phân thân cản người, nhìn xem rốt cục ai trong chúng ta là người tiêu hao hết pháp lực trước!

Tiếng quát nặng nề này cũng nhắc nhở Phương Nguyên ý thức được một vấn đề cực kỳ đáng sợ.

Hiện giờ tình thế của trận chiến đã nghịch chuyển, đạt tới trình độ cực kỳ nguy hiểm.

Bản thân hắn là thiên đạo Hoá Thần, pháp lực hùng mạnh, thậm chí có thể mượn nhờ lôi lực luyện hoá vạn vật, bù đắp pháp lực, bởi vậy có thể liều mạng với Chí Tôn Long Thần Đế. Nhưng những người khác không như thế, bọn chúng đều do Hắc Ám ma tức tái sinh tạo thành, Hắc Ám ma tức được xem là căn nguyên sinh mệnh bọn họ, bởi vậy ẩn thân trong vô số Ma Tức Hồ rộng lớn khiến bọn họ không lo pháp lực bị hao tổn, cho dù bị thương cũng có thể mượn nhờ sức mạnh Hắc Ám ma tức hồi phục nhanh như cũ.

Mà người bên phía bọn họ đều đang ở trong Hắc Ám ma tức, pháp lực vốn bị hạn chế, sau khi bị thương, cũng vì Hắc Ám ma tức ảnh hưởng khiến tốc độ hồi phục vô cùng chậm, nếu cứ kéo dài như thế, chỉ là một quá trình chậm rãi tiêu tán.
Chương 1783 Nhân tâm chỉ có thể dùng nhân tâm bổ sung (2)

dùng nhân tâm bổ sung (2)

Nếu đã như vậy, bọn họ còn có thể thắng sao?

Bên trong trận ác chiến này, khi thần thức hắn quét tới liền có thể nhìn thấy căn cơ bốn người Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, thành chủ Bát Hoang Bạch Bào Chiến Tiên và Thiên Khôi Thánh Nhân là mạnh mẽ, hiện giờ vẫn chưa tiến vào xu hướng suy tàn, nhưng mấy người còn lại thì khác, Lôi Lão thái gia dùng máu huyết toàn thân tế yêu đao, hiện đang chiếm thế thượng phong trong trận chiến, nhưng bản thân lại giống ngọn nến trước gió, không thể cầm cự được lâu. Lão tổ tông Vong Tình Đảo lại không ngừng thiêu đối căn nguyên, không ai biết có thể kéo dài đến mức nào, hai người Kinh Thiên và Cổ Phương lại...

- Chẳng lẽ trận chiến này....

Không biết có bao nhiêu người trong lòng sợ hãi.

Điều này khiến người ta sinh ra cảm giác bất lực, lại phẫn nộ, tuyệt vọng, ăn mòn đạo tâm của bọn họ....

- Xuy xuy xuy...

Hai vị Thánh Nhân Kinh Thiên và Cổ Phương, dưới sự bao vây tấn công của bốn lão Trường Sinh Tiên Điện cùng Chí Tôn Vu Thần Đế đã vướng trái vướng phải, không thể chống đỡ, hiển nhiên sắp bỏ mạng trong tay bọn họ, mà chỉ cần bọn họ thất thủ, thế cục miễn cưỡng này cũng sẽ bị đánh vỡ.

Càng kinh khủng khi ngoài Phương Nguyên đang đánh nhau với Chí Tôn Long Thần Đế, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì đấu với Chí Tôn Minh Thần Đế, Thiên Khôi Thánh Nhân đấu với Chí Tôn Vu Thần Đế, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên đánh nhau với Chí Tôn Vu Thần Đế, Bạch Bào Chiến Tiên đánh với Chí Tôn Hư Thần Đế, hai người Lão tổ tông Vong Tình Đảo và người thủ sơn Đông Hoàng Sơn ngăn chặn Chí Tôn Ly Thần Đế, Chí Tôn Ngự Thần Đế đang bị Lôi Lão gia tử múa đao đuổi giết, còn Chí Tôn Vu Thần Đế đuổi giết hai vị Thánh Nhân Cổ Phương và Kinh Thiên ra còn có hai vị Thần Đế chưa hề lộ diện.

Không ai biết lúc này bọn họ đang ẩn nấp ở đâu, đang tính chuyện gì?

- Không thể kéo dài thêm được nữa....

Lúc này chiến trường phía bắc đang tràn ngập một chùm khói đen, phía trên một ngọn núi cao sắp xếp một thư án, phía trước thư án, lão giả râu tóc bạc trắng áo bào xám ngồi xếp bằng, nhìn qua không biết đã sống bao lâu, giống như lão thiên tiên, ngồi trên Thất Tinh Đài, ánh mắt bình tĩnh nhìn chiến trường, giống như có thể nhìn thấu nơi đó, ghi chép lại mỗi một chi tiết của từng người bọn họ, viết lại trên quyển trục trước người!

Hiện giờ hắn đã viết rất nhiều thứ, nhưng sau khi thấy chiến trường xuất hiện biển đổi lớn lại cúi đầu hít sâu một hơi.

Hắn nhẹ nhàng buông bút, chậm rãi đứng lên.

- Tiền bối, ngài cũng muốn....

Vẻ mặt Thiên Cơ Tiên Sinh ở bên cạnh hắn kinh hãi, thất thanh kêu lên.

Vô Danh lão nhân chậm rãi lắc đầu.

- Ta cần phải ra tay!

Thiên Cơ tiên sinh nói:

- Nhưng mà người phải cẩn thận ghi chép lại nhược điểm của Ma Ngẫu chuyển sang kiếp khác, chuẩn bị tốt cho đại chiến sau này.

Lúc này trận chiến của cao thủ Thiên Nguyên và Thần Đế chỉ mới là trận chiến khởi đầu mà thôi.

Cho nên trước trận chiến này, Dịch Lâu phụ trách ghi chép tất cả, trận chiến của đám người Phương Nguyên và Ma Ngẫu không chỉ muốn chém giết Ma Ngẫu, còn muốn tận lực bức ra tất cả nhược điểm và sơ hở mà Ma Ngẫu có. Dù sao bọn chúng cũng là sinh mệnh chuyển sang kiếp khác, dưới tình huống không biết rõ đặc điểm, nhân gian giao thủ với bọn chúng sẽ chịu thiệt thòi lớn, cho nên mấy thứ này cần phải có người ghi chép lại.

Dịch Lâu chính là nơi phụ trách việc này.

- Vốn dĩ chúng ta ghi chép nhằm để chiến trường không bị mất khống chế!

Vô Danh lão nhân nhìn Ma Tức Hải một phương, bình tĩnh nói:

- Nhưng không ngờ thế gian này còn có tồn tại như Trường Sinh Tiên Điện, mấy lão bằng hữu lánh đời này rất sợ chết, cho nên bọn họ không ở thế trung lập như trước mà ra tay đối nghịch với thế gian.

- Vẫn còn thiếu nhân tâm...

Sắc mặt Thiên Cơ tiên sinh dần dần có chút bi phẫn.

Không ai ngờ những lão tu lánh đời lại không chút do dự tham gia trận chiến.

Mà bọn họ gia nhập liền khiến trận chiến vốn hung hiểm tới cực điểm càng thêm nhiều áp lực.

Nhân gian vì sao lại như vậy?

Chỉ bởi vì nhân tâm còn thiếu sao?

- Nhân tâm bị sót, chỉ có thể dùng nhân tâm để bổ sung!

Vô Danh lão nhân Dịch Lâu vừa nói vừa chậm rãi đi tới trước, thấp giọng nói:

- Tới thời điểm mấu chốt thư sinh cũng phải lên chiến trường, ha ha, có điều đã mấy ngàn năm rồi lão phu không ra tay, hiện giờ bộ xương già này còn có ích hay không đây?

Hắn nói xong cũng không quay đầu lại, dặn dò.

- Phần ghi chép còn lại tuỳ thuộc ngươi, có thể ghi nhớ thì tốt, không nhớ được cũng không sao.

- Nhóm lão gia hoả này chỉ có thể tận lực giúp tương lai bọn họ dễ dàng hơn chút, nhưng nếu không làm được cũng chỉ đành chịu.

........

Nghe lời nói của hắn, Thiên Cơ tiên sinh cắn chặt răng, bỗng nhiên cầm bút ngồi xếp bằng trên Thất Tinh Đài. Mỗi chữ được viết ra lúc này đều có thể quyết định tương lai chiến trường, sinh tử của vô số người, cho nên ngay từ đầu Dịch Lâu mới mời Vô Danh lão nhân tới ghi lại, chỉ có tu vi như hắn mới có thể nhìn rõ mà ghi lại tất cả.

Cũng chỉ có hắn vào thời điểm mấu chốt ra tay mới có thể cứu vãn tình thế.

Tình thế lúc này Vô Danh lão nhân buộc phải ra tay, chuyện còn lại đành để Thiên Cơ làm.

Thật đáng tiếc, vị lão nhân này chỉ có cơ hội ra tay một lần, hắn vốn muốn quý trọng cơ hội, trợ giúp chiến trường định Càn Khôn, nhưng không ngờ hắn lại bị mấy lão tu lánh đời cảnh giới Hoá Thần bức ép phải ra tay.
Chương 1784 Lấy máu thay máu, lấy răng thay răng (1)

lấy răng thay răng (1)

Từng bước một chậm rãi đi về phía chiến trường.

Bóng dáng Vô Danh lão nhân càng lúc càng cao lớn.

Thân ảnh hắn cao đến tận trời, từ trên không nhìn xuống Ma Tức Hải.

Mà cùng lúc đó khí cơ trên người hắn cũng tăng vọt.

Vị lão giả không ai biết đã sống bao lâu, vào lúc này lại bộc lộ thần thông kinh người!

- Chuyện gì thế?

Tất cả tồn tại trong Ma Tức Hải đều kinh hãi, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại.

Nhìn thân hình cao lớn và khí cơ mênh mông của Vô Danh lão nhân, bọn họ đột nhiên có chút không thể lý giải cảnh giới và tu vi của đối phương, ngay cả Hắc Ám Thần Đề đầu óc có chút linh hoạt cũng trầm giọng hét lớn:

- Không thể nào, thế gian này không có Đại Thừa...

- Lão phu đã ngây ngốc trong cảnh giới Đại Thừa rất lâu rồi...

Vô Danh lão nhân chậm rãi đi tới, nhưng vừa bước vào chiến trường, thân hình hắn dường như còn cao hơn thiên địa, hoặc có thể nói kết thành một thể với trời cao, hoàn toàn dung hợp lại một chỗ, dù chỉ trong nháy mắt nhưng hắn quả thật dung hợp lại với trời cao, mà giọng nói của hắn cũng như sấm rền cuồn cuộn truyền từ trên chín tầng trời xuống.

- Cho nên, cho dù thiên địa đại đạo đã sửa ta cũng có cách lại lần nữa bước lên trên.

Khắp không trung như vang vọng tiếng cười của Vô Danh lão nhân.

Giọng cười có chút đắc ý.

Theo tiếng nói, bỗng nhiên có một bàn tay to hạ xuống từ trên trời cao.

Bàn tay kia đè ép xuống, không phải đè ép thứ gì khác mà chính là trấn áp pháp tắc thế gian.

Cho dù là Hắc Ám Thần Đế hay mấy người Phương Nguyên cũng không thể điều khiển pháp tắc.

Giọng Vô Danh Lão Nhân vang lên trong thiên địa.

- Tuy rằng chỉ một bước nhưng hy vọng có thể tìm ra một con đường sống cho nhân gian!

Lúc đại đạo thiên địa đã được sửa thì cảnh giới Đại Thừa có thể trở về sao?

Vô Danh lão nhân vừa ra tay đã kinh động vô số người.

Nhất là cảnh tượng hắn dùng trời cao làm bàn tay, tiêu diệt thiên địa, trấn áp tất cả pháp tắc khiến người khác vô cùng kinh hãi.

Không ai biết được một bước trở về này của hắn khiến mọi người, nhất là những người đã bị vây trong cảnh giới Hoá Thần rất lâu, mãi không có phương pháp bước vào cảnh giới Đại Thừa khiếp sợ thế nào, nhưng vào thời điểm này cũng không kịp suy nghĩ, bởi vì bọn họ đều biết, cho dù Vô Danh lão nhân ở cảnh giới Đại Thừa trở về đã phải trả giá rất lớn, một chưởng trấn áp pháp tắc này của hắn chỉ để tạo ra một cơ hội, khiến người trên chiến trường có thể dựa vào cơ hội này cướp lấy một con đường sống!

- Đánh yếu, chống mạnh!

Đối mặt với cơ hội hiếm thấy này, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên và Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì phản ứng cực nhanh.

Trong chốc lát, tâm tư vốn bình thường của bọn họ đột nhiên liều lĩnh nâng sức mạnh lên cao, như núi lửa mênh mông cuồn cuộn, một người kiếm quang xoay tròn như lốc xoáy, quấn bản thân bên trong, người còn lại tử khí lay động, thân hình như nở ra trong thiên địa, quyền cước như gió, mạnh mẽ đánh về phía hai vị Thần Đế trước mặt, lấy cứng chọi cứng!

Hiện giờ pháp tắc thiên địa bị trấn áp, bọn họ chỉ có thể thi triển thần thông bản thân, vốn bọn họ lớn lên từ cảnh giới Nguyên Anh, cho nên dễ thích ứng với cơ hội này hơn nhóm Thần Đế luôn phải mượn nhờ Hắc Ám ma tức điều khiển pháp tắc.

Hai vị Thần Đế cũng phát hiện xung quanh xảy ra biến hoá.

Kêu rên một tiếng, thân hình nhanh chóng co rút lại, giống như mai rùa, lúc này muốn tạm lánh đi.

Nhưng bọn hắn không ngờ, hai người Tiên Hoàng và Kiếm Thủ nhân cơ hội này quay người lại, nhanh chóng lao đi, vọt về phía hai vị Thánh Nhân Cổ Phương cùng Kinh Thiên, giúp bọn họ hoá giải mối nguy.

- Không ổn....

Sau khi thiên địa pháp tắc bị trấn áp, Chí Tôn Vu Thần Đế lại xoay người chạy trốn.

Vào lúc có pháp tắc bổ sung hắn đã không nguyện ý giao thủ với người ta, huống chi hiện giờ không có pháp tắc bổ sung, nên hắn không chút do dự liền bỏ chạy, để lại bốn lão Trường Sinh Tiên Điện đối phó với Cổ Phương Thánh Nhân và Kinh Thiên Thánh Nhân, còn có Tiên Hoàng và Kiếm Thủ!

Lúc trước bốn lão Trường Sinh Tiên Điện thấy Chí Tôn Thập Đế đã chiếm thế thượng phong bên trong chiến trường, cho nên không chút do dự lựa chọn đứng vào cùng một đội. Mà bọn họ vừa ra tay liền giết chết Lộc Xuyên Thánh Nhân, trong lòng cũng có chút đắc ý, ai ngờ vào lúc muốn thu hoạch thành quả thắng lợi lại xuất hiện dị biến thế này, còn có người có thể trấn áp tất cả pháp tắc?

Trong lúc kinh ngạc bọn họ lại muốn chạy trốn, nhưng lại gặp phải tứ đại cao thủ!

Đối mặt với Hoàng ấn đáng sợ, kiếm quang, Kinh Thiên thước và Đốt Thiên lô, trong lòng bọn họ liên tục kêu khổ, nhưng lại không thể trốn thoát, chỉ có thể bị vây ở bên trong, chỉ có thể nhắm chặt hai mắt kiên trì nghênh đón bốn người này, trầm giọng gầm nhẹ.

Hiện giờ chỉ có Chí Tôn Thần Đế mới có thể cứu bọn họ.

Nhưng mỗi người trong số Chí Tôn Thần Đế đều nóng lòng co đầu rút cổ, ai dám ra tay?

Khách, khách, khách, khách.

Thân hình bọn họ bị trấn áp ở trung gian, xương cốt sắp nứt gãy.

- Từ nay về sau, kẻ nào dám tự xưng lánh đời trước mặt lão phu, vậy thì tới địa phủ mà lánh đời đi.

Kiếm phong của Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì lạnh lùng cắt một cái đầu.

Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên lạnh lùng nói:
Chương 1785 Lấy máu thay máu, lấy răng thay răng (2)

- Ta chính là Tiên Hoàng, ta được hưởng hết vinh hoa nhân giân, rõ ràng ta mới là người nên ích kỷ nhất, nhưng ngay cả ta cũng biết vào thời điểm mấu chốt nên lấy đại cục làm trọng, vì sao lại chui ra mấy kẻ như các ngươi?

Quát chói tai một tiếng, đầu một lão tu bị dập nát.

- Đền mạng cho Lộc Xuyên lão hữu....

Mắt hai vị Kinh Thiên và Cổ Phương Thánh Nhân đỏ rực, trực tiếp hạ sát thủ.

Tiên Minh tồn tại không muốn thấy nhân gian nội đấu, nhưng lúc này sát ý của bọn họ lại trở nên mãnh liệt trước nay chưa từng có.

..........

Thời điểm bốn lão tu Trường Sinh Tiên Điện bị chém giết, một bên khác, Phương Nguyên và Bạch Bào Chiến Tiên cũng cùng nhau ra tay.

Có những lúc, rất nhiều suy nghĩ không cần phải nói rõ.

Cho dù đây là lần đầu tiên Phương Nguyên và các vị cao thủ đứng đầu hợp tác, nhưng đại đạo cận kề, trong lòng hiển nhiên hiểu rõ.

Kiếm Thủ và Tiên Hoàng tiến đến vừa cứu người vừa giết người, hai người bọn họ thừa cơ hội này đi làm việc khác.

Ào ào ào...

Phương Nguyên đang ác chiến với Chí Tôn Long Thần Đế lại mạnh mẽ cắn chặt răng, hai tay vung ra, tay phải xuất ra Thái Cực Đồ chép xanh chép đỏ, mở rộng ra trong hư không, giống như một vòng tròn thật lớn ngăn cản tấn công mãnh liệt của Chí Tôn Long Thần Đế.

Mà tay trái lại nhấn một cái trong thiên địa.

Một con cóc vàng thân hình cao lớn như núi, đồ sộ ngồi xổm trên mặt đất, nhìn về phía đông.

Phương Nguyên nắm chặt khoảng thời gian này, trầm giọng quát khẽ:

- Bảo bối, mau há mồm!

Vèo một tiếng, cóc vàn há to miệng phun ra một luồng ngân quang.

Ngân quang kia giống như ngân hà lao thẳng về phía đông, Lôi Lão gia tử mượn nhờ yêu đao chém thương Chí Tôn Ngự Thần Đế, lúc này Chí Tôn Ngự Thần Đế đã bị trọng thương, thân thể suy sụp, nhưng Lôi Lão gia tử cũng không khá hơn, hắn đã gầy trơ cả xương, trên người dường như không còn chút tơ máu, chỉ có xương cốt khô cằn, chỉ cần một trận gió cũng có thể thổi bay!

Nếu thật sự tranh đấu, không ai biết giữa hắn và Chí Tôn Ngự Thần Đế, ai là người ngã xuống trước.

Mà Phương Nguyên lại nắm chắc cơ hội này!

Ngân quang phóng ra từ trong miệng cóc phun thẳng về phía Chí Tôn Ngự Thần Đế, dọc đường đi đều khiến hư không sụp đổ.

Hiện giờ Chí Tôn Ngự Thần Đế vẫn dựa vào pháp tắc Ma Tức Hồ quanh người chống đỡ Hồng Nhật Yêu Đao của Lôi Lão gia tử, lúc này hắn đã thất bại thảm hại, kinh ngạc lui nhanh về sau, muốn lui vào bên trong Hắc Ám ma tức nhằm bảo vệ tính mạng, nhưng không ngờ Phương Nguyên lại khởi động một luồng ngân quang đánh thẳng về phía hắn. Đối mặt với hung hiểm này, hắn chỉ có thể cắn chặt răng, thân hình to lớn đột nhiên nứt ra, từng con ma vật từ trong người hắn bay ra ngoài, chủ động nghênh đón ngân quang kia của Phương Nguyên.

Vô số hài cốt bị ngân quang của Phương Nguyên bóp nát, hoá thành cặn bã rơi xuống đất.

Thân hình hắn trở nên càng ngày càng nhỏ, tới cuối cùng chỉ còn lại chưa tới ba thước, vội vàng lui vào bên trong Hắc Ám ma tức.

- Ha ha ha, tên lùn, ngươi còn không mau chết đi?

Nhưng thấy Chí Tôn Ngự Thần Đế nhanh chóng lui lại, Lôi Lão gia tử cũng nắm lấy cơ hội, cắn răng khởi động một luồng sức mạnh tử khí cuối cùng, đột nhiên sải bước chạy đi, thân hình nhỏ bé vội vàng đuổi theo, Yêu Đao trong tay cắt ngang qua cổ Chí Tôn Ngự Thần Đế, cắt rơi đầu hắn xuống, thân hình lại tiếp tục vọt về trước rơi xuống trên một ngọn núi cao, ngửa mặt lên trời cười to...

- Quả nhiên người đầu tiên xử lý đối thủ vẫn là lão tử!

Lôi Lão gia tử thoải mái cười to, sau đó thân hình khẽ chấn động, một chút huyết khí cuối cùng bắt đầu trở nên khô cạn.

Yêu đao trong tay hắn nhẹ nhàng rơi xuống, chui vào trong đại địa, biến mất không thấy tăm hơi.

Đám người thấy được một màn này, trong lòng nhất thời trầm lại.

Cũng không biết nên vui hay buồn.

Rốt cục có người đầu tiên trong thập đại Chí Tôn Thần Đế bị chém chết!

Nhưng lại phải trả giá quá lớn, chính là mạng của Lôi Lão gia tử!

Trên phương diện nào đó, đây cũng là ký kết ngầm của những chúng tu tham gia trận chiến này.

Thập đại Chí Tôn Thần Đế quá mạnh mẽ, hơn nữa còn có bí mật nào đó,thực lực bình quân từng người đều mạnh hơn mọi người rất nhiều, muốn đấu pháp trực diện tới khi chém chết bọn họ thật ra rất khó, cho nên đám người Phương Nguyên chỉ có thể nắm chặt cơ hội Vô Danh lão nhân tạo ra, trước tiên chém chết một hoặc vài người trong số bọn họ, giảm bớt số lượng Ma Ngẫu.

Vô Danh lão nhân liều mình nhập Đại Thừa cũng là vì tạo ra cơ hội này cho bọn hắn.

Một chưởng kia của hắn không chỉ trấn áp pháp tắc mà còn có các loại bí pháp trên người Chí Tôn Thần Đế!

Dưới một chưởng trấn áp này, cho dù trên người những Thần Đế kia có bí pháp nào cũng không có cơ hội thi triển.

Mà khi Lôi lão gia tử xuất ra Yêu Đao đã định trước hắn phải chết, cho nên không ai khuyên bảo Lôi lão gia tử, việc có thể làm chỉ là khiến cái chết của hắn có giá trị cao hơn một chút. Bất kể là Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên hay Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì đều thừa nhận áp lực lớn gấp đôi, chịu sự giáp công của hai vị Thần Đế, hay là Phương Nguyên khởi động Kim Lôi Linh trợ giúp Lôi lão gia tử một tay đều vì mục đích này, cuối cùng bọn họ đã thành công, vị Chí Tôn Ngự Thần Đế kia đã bị Lôi Lão gia tử chém chết, Thập Đế trở thành Cửu Đế!

Ads
';
Advertisement