Bé Yêu Của Ông Trùm Xã Hội Đen - Lý Nhiên

Chương 10

Lý Nhiên bước vào phòng, cẩn thận khóa chặt cửa rồi tựa lưng vào, hít một hơi dài cố xua tan đi mọi nỗi sợ còn đọng lại. Cô cởi bỏ bộ quần áo đã dính đầy bụi bẩn và cả cảm giác kinh tởm từ những kẻ đã chạm vào cô, bước vào phòng tắm, mở nước thật lớn để âm thanh ồn ào có thể phần nào giúp cô trấn an.

Cô đổ một ít sữa tắm ra bông, cẩn thận tạo thành lớp bọt dày rồi chà lên khắp cơ thể, từng động tác như cố gột rửa đi những vết nhơ mà cô cảm thấy đã bám trên làn da. Hơi nước bốc lên mờ ảo trong phòng, bao bọc cô như một lớp màn bảo vệ, cho cô cảm giác an toàn ít ỏi giữa những lo âu chưa tan biến.

Sau khi tắm xong, Lý Nhiên quấn mình trong chiếc khăn bông mềm mại, đứng lặng trước gương. Cô nhìn hình ảnh phản chiếu của mình, đôi mắt có chút mệt mỏi, nhưng cũng đầy quyết tâm. Cô không thể thay đổi những gì đã xảy ra, nhưng ít nhất cô có thể cố gắng giữ bình tĩnh và không để sự sợ hãi kiểm soát mình.

Lý Nhiên ngồi xuống trước bàn trang điểm, bật máy sấy và chậm rãi luồn tay qua từng lọn tóc ẩm, cảm nhận hơi nóng giúp cô dần thư giãn hơn sau một ngày đầy mệt mỏi. Khi mái tóc đã khô, cô tắt máy sấy và vô tình liếc nhìn màn hình điện thoại bên cạnh, nhận thấy có năm cuộc gọi nhỡ từ cô bạn thân.

Cô vội gọi lại, giọng cô bạn reo lên đầy lo lắng nhưng cũng vui mừng khi nghe Lý Nhiên bắt máy.

"Cậu có bận gì không? Gọi cậu nói chuyện mà không bắt máy làm tớ lo lắng lắm!"

Lý Nhiên khẽ cười, giải thích mình vừa tắm và chưa kịp thấy cuộc gọi. Nghe vậy, cô bạn không bỏ lỡ cơ hội, lập tức đề nghị.

“Vậy mai đi trung tâm thương mại chơi nhé! Đi dạo cho thoải mái đầu óc, tớ cũng tính đi mua vài món đồ mới nữa. Cậu dạo này trông cứ suy nghĩ nhiều, phải đi chơi cho đỡ stress chứ!”

Lý Nhiên biết bạn thân của mình vẫn rất lo lắng về sự việc hôm cô suýt chết đuối trong bữa tiệc, nên từ hôm đó ngày nào cô ấy cũng tìm lý do rủ cô đi chơi để giúp cô vơi bớt ám ảnh. Lý Nhiên mỉm cười dịu dàng, cảm thấy lòng mình nhẹ đi phần nào trước sự quan tâm của bạn thân. Cô đồng ý ngay, hẹn gặp cô ấy vào sáng mai, hy vọng một ngày vui vẻ có thể giúp cô quên đi phần nào những thứ khó chịu còn đọng lại trong tâm trí.

Sau khi cúp máy, Lý Nhiên nhanh chóng thay đồ ngủ, khoác lên mình bộ đồ mềm mại, dễ chịu. Cô ngồi xuống bàn, lấy sách vở ra hoàn thành nốt bài tập hè còn dang dở. Ánh đèn vàng dịu trong phòng tạo nên bầu không khí yên bình, từng trang giấy dần lật qua, giúp cô tạm quên đi những lo lắng mơ hồ.

Khi đã hoàn tất mọi việc, cô duỗi người, dọn dẹp sách vở gọn gàng rồi tắt đèn, nhẹ nhàng trèo lên giường. Chiếc chăn mềm ấm ôm trọn cơ thể mảnh mai, mang đến cảm giác an toàn và thoải mái. Cô nhắm mắt lại, hơi thở dần trở nên đều đặn, và mọi mệt mỏi của ngày hôm nay dần tan biến.

Lý Nhiên thả mình vào giấc ngủ sâu, hy vọng ngày mai sẽ mang lại những điều tươi sáng hơn. Trong không gian tĩnh lặng, cô dần chìm vào mơ, những ý nghĩ cuối cùng trước khi ngủ là về một ngày mới, bình yên và đầy hy vọng.

Bước vào căn biệt thự rộng lớn, Bách Thời Nhiệm cảm nhận sự tĩnh lặng tuyệt đối bao trùm lấy mình. Anh cởi bỏ chiếc áo sơ mi trắng đã nhuốm máu, vứt nó một cách thờ ơ lên thành ghế sofa. Chiếc áo rơi xuống, để lộ thân hình rắn chắc, từng múi cơ bắp hiện rõ trên cơ thể của người đàn ông 34 tuổi đã trải qua vô số trận chiến và thử thách.

Trên ngực anh là hình xăm con rồng oai phong, từng đường nét sắc sảo như muốn gầm thét, biểu trưng cho quyền lực và khát vọng không bị khuất phục. Hình xăm còn lan ra cánh tay và cả sau lưng, kể lại câu chuyện về những năm tháng sống trong thế giới ngầm, mỗi hình xăm đều có ý nghĩa riêng, đánh dấu những khoảnh khắc không thể quên.

Anh đứng lặng một lúc, cảm nhận cái lạnh của đêm chạm vào làn da, nhưng trong ánh mắt vẫn là sự lạnh lùng thường trực. Đây là cuộc sống mà anh đã chọn, nơi mà sức mạnh và sự tàn nhẫn là yếu tố sống còn. Nhưng lần đầu tiên sau rất nhiều năm, tâm trí anh lại chợt nghĩ về đôi mắt sợ hãi và ngây thơ của cô gái trẻ gặp trong đêm hôm nay. Một cảm giác thoáng qua khiến anh bất chợt dừng lại giữa không gian trống vắng này, đôi chút lạc lối trong chính suy nghĩ của mình.

Anh lắc đầu, cố gạt đi dòng suy nghĩ vu vơ về cô gái khỏi tâm trí. Bước vào phòng tắm, anh xả nước thật mạnh, dòng nước mát lạnh trút xuống, rửa sạch những vết máu và bụi bặm của một ngày dài. Bách Thời Nhiệm nhắm mắt, để dòng nước cuốn đi tất cả sự mệt mỏi và căng thẳng, không gian xung quanh tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng nước rì rào.

Tắm xong, anh khoác lên mình chiếc áo choàng rồi bước về phía giường, thả mình xuống lớp chăn êm ái. Nhìn lên trần nhà một thoáng, anh cố gắng để tâm trí không nghĩ ngợi gì thêm. Với anh, những cảm xúc lạ lùng này không nên tồn tại. Chỉ vài phút sau, sự mệt mỏi đã khiến anh thiếp đi, chìm vào giấc ngủ sâu.

Đêm nay dường như dài hơn mọi khi, một đêm thật kỳ lạ, nơi mà trong bóng tối, hai người xa lạ lại cùng mang trong lòng những suy nghĩ.

Dường như, giữa hai con người thuộc về hai thế giới khác nhau, có một sự ràng buộc vô hình. Họ không biết vì sao, không thuộc về nhau, nhưng lại thoáng đâu đó hình bóng nhau trong tâm trí, như một cơn gió lạ len lỏi qua khoảng cách đêm tối. Một đêm thật lạ lùng, nơi mà cả hai cùng cảm thấy lạc lối trong chính cảm xúc của mình.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua trong sự tĩnh lặng của màn đêm. Bóng tối dần bị ánh sáng của bình minh xua tan, một ngày mới lại đến, mang theo nhịp sống bận rộn vốn có.

Lý Nhiên tỉnh dậy với chút mệt mỏi đọng lại trong ánh mắt. Những hình ảnh hỗn độn của đêm qua lướt qua đầu cô, nhắc nhở cô về những giây phút kỳ lạ. Cô lắc đầu, cố gắng gạt bỏ mọi suy nghĩ bất an để bắt đầu một ngày bình thường khác. Nhưng dường như, dù cố thế nào, hình ảnh của người đàn ông ấy vẫn lẩn khuất đâu đó, khiến tâm trí cô không thể hoàn toàn tĩnh lặng.

eyJpdiI6Imh5MXJhbno1alwvV2poZ2JcL1ZlUXJ2QT09IiwidmFsdWUiOiJ4eGY2OGtpVW9cL2p0MGI1clNcL2RMRFdVcEt5Mk95ZEJFXC9neGkxTEZCd0tlcHFOZ0E0aFFhM0prYlAxNWhJbk5VUFIyU204bmlSY25ySjM1TE1UUm9IdW9SXC9jQlJ4eHVibmNRYkFhaVUrWDRRdDJrdzJXUXdJTVQ3V25NRlRDZ1JUdXhVMmxlc1VPQnl2RmNJaE5lbUx3dWM5enROY01QZTM3SFFhK2poRzIwZHQ1YmFNQ2MzRGlRR2Vpd3hDSlhBT1hCQVZ4Z3JoWXBFSloyTkR3bnhXeVhHdFFZb2paQVdLdmhaZlpsYXJCTU83b1dSSGZlSDRRQmc4bzROc1kwMklYVXlRWTlnZEZGTFN3cmliTUl0ZlJyRHlKbVV4VG9zelV3NDNYTUpMSzFqUHdHWDdaXC95czI4UHRIZUttc1dIeWJSZEF5K0ZXUVBnNm8ycnU5eEIzdVBhR3J1bGh2c3IwY21KRmwrQ205bmtzYm9tZGJ6WUNGRVVaZVBFWXBRVW1OUTZYMlwvOEJuVU9abEMwOE9pTCtIcld2TEdPV3U3WXU3T09aRndNQ3BSTWNcL1JPWDM3bFZISmozTkJ5bXIxbGlheXpMMVZmdERNWGxkckI2XC9uelwvdUlRaVEyTFowWXAxKzA3ejRtUVp0dFhiZ20xZ00wYjJjU1lrbnF6XC9KNGNKSUg2VlQ3ZWpDNFdqZnBiWlwvZndGazRxUm1kbHR0U3p4YzNhN05wUjJjYz0iLCJtYWMiOiJlNmIzMjNjY2M2ZTk5OGExNDg2MDE5ZmFmMTM3MDQ0MTE2ZTIxOGQ0YTI3NWM2YTA3NzY3Y2ZhNjU4YmI2ODJjIn0=
eyJpdiI6InE1UVVKMnZHeFwvSE9TSWE0emFiRnZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNLY1U2czlNb0o5bDVLNlRoRHJOeFwvelhkdWpZZHpwdUUybkZjYThQaXJpcXNjK0wxQ3VNeVptMFNFb2pqWUx0dmpQY0dLS1B2VkFiRnc3Y1lcLzBWQjlvbTBPYTRTZEM1VWdGdm5qQjlQWElPeFgxTlRzU0dIbnpIbEVBMUJsMFlMUVFHV0pTZUJ6QXB6aFwvNGdzOTdwZ2NITmxHdGRVRVJEZHcwSGIxMUExMXhKXC96Z1h5dGpHektvQTcreFRza0F4WTB2N0dBSDE1dGdsVFwvYVwvQ1VrQTc3dHpOMkxZcnJoMkdXQVF0V0EwZnNcL0ZBVjlCYmozdVZVR2hPQUQ1ZHFLYXIxN3dnSmJBSnBEaVpFK0h4UWs3RThwYlVFTm5tUjl3XC9KSjZBNHBHMkRXMHdwVitidnlid25rS0FQdktua3gwZXNSVllIVzY1b2ZlOHU5WEJxZUFlcGRzeHNcL240aFAwOCtnWk90NEVCaHZzY2N2RkljXC93UEUyR0hlNEVtcjIiLCJtYWMiOiIxYTg3ODM1NzY2MGU0ZDc4MmQwMDM1MWRkNDJkODlkN2U0NzE0NjU2ODk0ZjUyZTU5NjVhNzljOTMwZWZkOTJlIn0=

 

Ads
';
Advertisement