Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Chung Hi hừ lạnh một tiếng: "Quả nhiên, anh thường xuyên lưu luyến mấy nơi thế này, mất hết cả mặt mũi."  

 

 

Bạc Lương Thần xoa ấn đường, anh đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy trong ngày hôm nay Chung Hi mắng anh. Anh cố gắng kìm nén sự phiền muộn, dắt Chung Hi đi vào bên trong.  

 

Những người trẻ tuổi trên sàn nhảy nhảy nhót điên cuồng.  

 

Đếm không hết số nam nữ đứng bên ngoài sàn, không thể nói nơi này hỗn loạn đến mức nào, chỉ có thể nói tất cả đều vượt quá tưởng tượng của Chung Hi.  

 

Nơi này chỉ có hơn chứ không hề kém câu lạc bộ Minh Khuê.  

 

"Bạc tiên sinh."  

 

Quản lý đi qua thi nhau chào hỏi Bạc Lương Thần.  

 

Nhưng mà bước chân của anh không ngừng hề dừng lại, mãi cho đến phòng bao cuối cùng.  

 

"Em đứng đây nhìn cho kỹ, đàn ông đều như thế, không chỉ tôi mà Lục Bắc cũng vậy." Bạc Lương Thần nắm cánh tay Chung Hi, để mặt cô ghé sát lên cửa sổ nhỏ nhìn vào bên trong.  

 

Ở giữa ghế dài, có mấy người nam nữ đang ngồi.  

 

"Lục Bắc..."  

 

Chung Hi ngẩn người, anh vừa mới phẫu thuật xong, mà giờ lại uống rượu xã giao ở chỗ thế này?  

 

Chung Hi lo lắng cho sức khoẻ của anh ta, muốn xông vào ngay lập tức.  

 

Nhưng Bạc Lương Thần lại vượt lên trước một bước, phát hiện ý định của cô, đầu anh nghiêng sang bên cạnh tai cô, nói nhỏ: "Trò hay còn chưa bắt đầu."  

 

Chung Hi nhíu mày: "Tôi không buồn chán đến mức canh giữ ngoài phòng người khác như anh, biến thái."  

 

"Thật sao?"  

 

Một tay Bạc Lương Thần bóp cằm cô, ép cô tiếp tục nhìn vào bên trong.  

 

"Vậy em nhìn cho rõ, người đàn ông theo đuổi em trông như thế nào."  

 

Chung Hi khó chịu ngoảnh đầu đi, không muốn nhìn, nhưng lực của Bạc Lương Thần quá lớn, cô vốn không tránh thoát được, nửa gương mặt bị dán lên mặt thủy tinh.  

 

Tận mắt nhìn thấy hai người đẹp một trái một phải ngồi bên cạnh Lục Bắc, lập tức nhào lên người anh ta.  

 

Động tác rất rõ ràng khiến người ta không thể không nhìn thấy.  

 

Chung Hi nhíu mày, sau tai là hơi thở nóng ấm của Bạc Lương Thần phả tới: "Sao, thế này không chịu nổi nữa? Không phải anh ta muốn cầu hôn em sau? Ở vườn hoa phía sau bệnh viện, chỉ tiếc, anh ta không đợi được em."  

 

"Anh thả tôi ra!"  

 

Chung Hi nói hơi lớn tiếng, người ở bên trong nhìn về phía bên này.  

 

Cô chợt ngây người, một giây sau, bị xoay một vòng ra sau, đầu chạm vào ngực anh, bị áp mạnh lên tường, toàn bộ khuỷu tay anh chặn người cô, cúi đầu, vờ như đang hôn cô.  

 

Đợi người trong phòng bao nhìn ra: "Hoá ra là đôi yêu nhau, người anh em, thân mật thì vào trong phòng đi."  

 

Ngay sau đó, cửa đóng lại một lần nữa.  

 

Bạc Lương Thần liếc mắt nhìn Chung Hi đang nhắm mắt lại, khóe miệng từ từ cong lên đầy thú vị.  

 

"Bây giờ biết anh ta là loại người thế nào chưa?"  

 

Chung Hi không đáp.  

 

"Đàn ông đều giống nhau." Giọng nói của Bạc Lương Thần vừa lạnh lùng vừa trầm khàn, giống như đang đè lên trái tim của ai đó, không thể trốn thoát.  

 

"Bạc Thiếu!"  

 

Có người đằng sau gọi một tiếng, Bạc Lương Thần quay đầu nhìn lại, là đám Chu Phóng và Vũ Tiểu Thiếu.  

 

Mấy người bọn họ nhìn thấy Bạc Lương Thần quay đầu, tất cả đều trợn tròn mắt.  

 

"Anh ôm phụ nữ?"  

 

"Trời ạ, mau gọi cho paparazi đến! Đây chính là tin tức lớn chưa từng có, Bạc Lương Thần luôn lạnh lùng khó gần lại cùng một người phụ nữ..." Vũ Tiểu Thiếu đang nói, thoáng nhận ra người trong ngực Bạc Lương Thần.  

 

"Chung..."  

 

Anh ta chưa nói xong đã bị Bạch Bân bịt miệng lại.  

 

"Bạc Thiếu, anh cứ tiếp tục, chúng tôi không thấy gì! Thề!"  

 

Chu Phóng cũng phụ họa theo: "Không có, không nhìn thấy, hôm nay không gặp Bạc Lương Thần."  

 

Chung Hi dùng cùi chỏ đụng mạnh vào người anh, muốn lách qua anh đi ra ngoài.  

 

Nhưng cổ tay lại bị anh nắm chặt lấy.  

 

"Chờ một chút, chơi cùng nhau đi." Bạc Lương Thần nói với ba người đang đi lên tầng.  

 

Bọn họ xoay người lại, khuôn mặt đầy vẻ khó hiểu: "Chúng ta, năm người?"  

 

Bạch Bân lại hít vào một hơi lạnh, ngay lúc này, ánh mắt của Bạc Lương Thần nói cho anh ta biết, tuyệt đối không thể đồng ý.  

 

Bởi vì anh giống như một con thú hoang chuẩn bị nổi cơn thịnh nộ.  

 

Có trời mới biết vì sao Bạc Lương Thần lại xuất hiện ở đây cùng Chung Hi!  

eyJpdiI6ImVtdFkrZ1FWS01jKzRUdFhXRlMzclE9PSIsInZhbHVlIjoiY3kzUGJZV0RidUJZcTRWempnN0kzSnhKM21wWG1ZS2taSjlYWkJKNjR1QWhyRkkxU1ZIZDlIQm5VXC9BYW9cL0dZIiwibWFjIjoiZjQzNmY1MjVjNDM1ZWUyYjdmMTRjYzY3ODYzNzlhMmI5OTgyMTU4Njg4ZDVmMDljMzA1NjI3ODY1YTgwZjY3YyJ9
eyJpdiI6Im13d25BQzdET09Ed3QyXC9pN2NVNnFnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJ1K0JuODI5blpscnR3d3MyZkc4dTY5ZzBrYjA3MVRycU44dkcwWWZ0dzJMek0zU2lPRHVTajJkUjdGYUN6YXRXeDBGTzZkMjh2Vkd1KzFLZHYzM1RCVE1CcUpXOTh5cWFMcW5HK1E0Z2UxeEVlWGM1OVdhN1wvK1ZBa2JVZGJrcTUyUjlNMnRBMmNmU0FTRnBcL0FVZVpWb09ZNnFNYlBoWW1Nem0zRW5KN3lmUDV0R2NWXC9cL3pkQ21NdU8yYkZzeDciLCJtYWMiOiI4YTQyZTlhYmNkMjQyOTZiYWJmOGQyNzY2OTYxNGZiZTM2OGIzYWQ0YmIyOTFkZGRjMzRkYTg5OTYxNjBlOTliIn0=

Ads
';
Advertisement