Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

Hai người im lặng ôm nhau hồi lâu, bên dưới côn thịt của Lạc Nam đã sớm biểu tình dữ dội, cứng ngắc đâm thẳng vào khe mông mềm mại của dãn của Nam Cung Uyển Dung sau lớp vải mỏng, khiến nhịp tim nàng đập lên thình thịch…  

 

Lạc Nam vốn là một tên tinh lực tràn trề, làm sao có thể nhịn được?  

 

Cái miệng nóng hổi cắn nhẹ vành tay tinh xảo của nàng, thủ thỉ nói:  

 

“Bảo bối, nàng châm cứu cho ta hồi lâu chắc cũng thấm mệt rồi, đến lượt ta phục vụ nàng…”  

 

Nam Cung Uyển Dung gò má đỏ rực như mật đào chín, hô hấp có phần dồn dập, lại không kém phần hồi hộp hỏi:  

 

“Phụ vụ gì vậy chàng?”  

 

Lạc Nam cười xấu xa: “Đương nhiên là khôi phục Linh Lực cho nàng…”  

 

Nói xong, thân hình rắn chắc đem nàng đè xuống giường nệm, áp người nằm lên…  

 

Nam Cung Uyển Dung thân hình cân đối xinh xắn, chỉ cao trên m7 một chút mà thôi…  

 

Bị Lạc Nam đè ép khiến toàn bộ cơ thể thiếu nữ nằm gọn trong lòng hắn, cảm nhận được sự bá đạo và hùng dũng của phu quân, một tia chờ mong dâng lên trong lòng…  

 

Không tiếp tục chần chờ, Lạc Nam yêu thương đặt lên trán nàng một nụ hôn, lúc này lướt qua cánh mũi cao thẳng chạm đến cánh môi hồng nhuận như cánh anh đào ấy…  

 

Môi chạm vào môi, một luồng điện chạy khắp người Nam Cung Uyển Dung khiến nàng rung nhẹ…  

 

Hơi thở của nàng thơm ngát như lan khiến Lạc Nam tận tình hít sâu một hơi, truyền làn hơi nóng bỏng dương cương của mình đến nàng…  

 

Ánh mắt Nam Cung Uyển Dung mê ly, nỉ non nói: “Hôn thiếp!”  

 

Chụt…  

 

Lạc Nam chỉ chờ một câu nói đó, đã bá đạo xâm chiếm hoàn toàn đôi môi hấp dẫn của thê tử…  

 

Nam Cung Uyển Dung không có kinh nghiệm, chỉ biết vòng tay ôm lấy nam nhân, hàm răng ngọc ngà hé mở cho hắn dễ dàng hành động…  

 

Quả nhiên Lạc Nam không cô phụ ý tốt của thê tử, cái lưỡi đinh hương của nàng rất nhanh đã bị mút chặt…  

 

Ngọt ngào, ướt át và đầy khoái cảm…  

 

“Đây là hôn sao? thật tuyệt…” Nam Cung Uyển Dung mê ly, thả lỏng cơ thể, khuấy động cái lưỡi của mình đáp lại hắn.  

 

Lạc Nam thích thú vươn ra đầu lưỡi vào trong miệng nàng, để Nam Cung Uyển Dung mút lấy chùn chụt…  

 

Nước bọt hòa quyện cùng nhau, hương tân ngọc dịch của giai nhân ngọt ngào hơn cả cam lộ…  

 

Nam nhân trong lúc hôn, bàn tay không thể yên tĩnh nằm một chỗ, đó chính là bản năng.  

 

Bàn tay to lớn của hắn đã nhẹ nhàng đặt lên bầu ngực có quy mô ấy…tỷ mỉ xoa nắn sau lớp lụa mỏng.  

 

Vú nàng không to đến mức như Nguyệt Kỳ hay Thanh Trúc, nhưng lại cực kỳ vừa tay và săn chắc, không có chút dư thừa được hắn nắm gọn, lực đạo dần dần gia tăng…  

 

Môi thơm bị lắp đầy, vòng một lần đầu được chăm sóc khiến Nam Cung Uyển Dung rung lên bần bật, áo ngủ trên người lại trở nên vướng víu…  

 

Bên dưới hai chân đã sớm có chất mật chảy ra, dinh dính khó chịu.  

 

“Phu quân…cởi y phục cho thiếp…” Nàng đứt quảng truyền âm cho hắn, quyết định đem tất cả giao cho nam nhân này.  

 

Lạc Nam không quên nút lưỡi nàng một cái thật chặt, lúc này lưu luyến tách khỏi đôi môi có phần sưng đỏ kia…  

 

Hắn ngắm nàng thật kỹ trong bộ đồ ngủ, Nam Cung Uyển Dung đồng dạng yêu thương nhìn vào mắt hắn, bẻn lẻn gật đầu như khích lệ.  

 

Ngọn lửa bùng lên, vải vóc trên thân hai người hoàn toàn biến mất, triệt để trần truồng…  

 

Chứng kiến đối phương một cách toàn diện nhất, hô hấp cả hai như ngừng lại…thật lâu không thể rời mắt.  

 

Không hổ là Nam Cung gia Thánh Nữ, nước da nàng trắng hồng trơn trượt không chút tỳ vết, cổ cao thon dài, xương quai xanh gợi cảm…một đôi vú vừa vặn vểnh cao, núm hồng lấp lánh dưới ánh đèn, ở giữa là khe rãnh mê người, bất kỳ nam nhân nào cũng muốn đặt bảo bối của mình vào đó ma sát…  

 

Vùng bụng trơn nhẵn nhỏ hơn cả một vòng cánh tay Lạc Nam, nơi trung tâm chính là lổ rốn nhỏ xinh như nhụy hoa, mỹ không thể tả…  

 

Bên dưới bụng nhỏ, một nhúm cỏ thơm đen tuyền như mời gọi, đồng thời cũng che giấu đi nơi thầm kín nhất của người phụ nữ…  

 

Đôi chân thẳng tắp không có khuyết điểm, đùi đẹp khép chặt cho thấy tâm trạng lúc này của nàng không hề bình tĩnh…  

 

Từng ngón chân, từng ngón tay xảo đoạt thiên công, thân thể nàng chính là tác phẩm hoàn mỹ đến từ tạo hóa…  

 

“Thê tử, nàng thật xinh đẹp…ta thật có phúc!” Lạc Nam một tay đặt lên nơi vểnh cao kia, đem cái núm hồng vân vê khiến chúng nó săn cứng.  

eyJpdiI6InRTakFLcmFvUWtSVVZ4N1Jpc2ZYa1E9PSIsInZhbHVlIjoickRmNGNYZDdVS3N2MDVpbTBBQTl4OTdrOFBWWFwvVGFqa3dMU0M3RWlzWENaRDhXRW9QaldUNzFzdm4xaW5NSE0iLCJtYWMiOiJjMzIxZTM5MTZhNzM1NDlkMTk1OGE0MmQ4N2QyMzJhNThmMjkzZDEzMGU0MzU2YzMyNDg5Zjc2ZjA3MmFjOWJmIn0=
eyJpdiI6InI5S09FS3ptTms5SnlnZUxLSkc2dXc9PSIsInZhbHVlIjoidFhrTlAxbEcza25kbW5sK2lNeXhrZDQzSkp2K0RMT2VVUEZucVNOVUIwUHE2VDFwMVlCOCtKRkVGdEFrT3JiNTJZaE9HTnJyYVp4M3poT1kxQ1J4OUF2cVNlOTZCNGFPd2x2NUZnXC8zdnJOdWJWYld4R083OW94d0VhRFhlazhCU3plN0ZiOVhJWWdKSmFMOERcL1IzUzNYRjdtbHF6ZW5GblRIaUJJT1k4ZUUwaStmTU9JR1J6MTEyR3IweTB6NFN4K0VWUDJLT1doUUNndnhjdUN4R0pKZWdPV0Zvck9mTHZuR3FUZFBvSzNqSDR3ZWhMNnI4bU5FUGtGeTBZYTZYODZWREVHS0VDc0k5NStOSkxVR1BRelVqVFJwV21qZzErUm9SOGc1UHhxbitTeE1MMjFGV3NyMGJKV08rREtndTl5RlJBazMyeGt6WjRcL3llOXhjRzJIKzZkWWZvXC90TnEyVklraDhrTUxCMmljT3h0VjhhMjBRaU5NaFRyZVdBZXIxZ2ZHa0ErbVVuMjhma3JyWWg4eVkrYlwvbU9Jc0ljeEhhNzdTaXlPbmtWV1Q1SlZzWktmUUNpOE9iN2E2ZEFtMUZKUkxFVFF2ZHA4ZWpaeUQzbzhSQmJNbWtYXC9VY2Q5c0JvUWZ3dlZzUjFra1wvem1XaUlKVElcL29YQ2VOc1pHeG9nZVJNZlV2THhUblJkMWdUMXY1cndFOG9tQld2c0R2WkFHZllRYVdzMjQ9IiwibWFjIjoiZTUxNzQ5YzQ0ZGUxOTJmZWRmNTg2NGIzMmUxYTU2YmQ1NjVkMzY2MGRlZTM0NjMwNTRlYzExOGM1NmMwZGM4MSJ9

“Còn không mau yêu thiếp?!” 

Ads
';
Advertisement