Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 Không giữ lại chút lực nào, Hợp Linh Chưởng ầm ầm ngưng tụ… đây là thời điểm nên kết liễu…  

 

“Hợp Linh Chưởng? Hắn là Lạc Nam?” Nhìn thấy vũ kỹ đã sớm nổi danh khắp tinh cầu, ba người Ngự Hàn xém chút ngất đi…  

 

Hợp Linh Chưởng bá đạo mà ra, lần này Lạc Nam quyết tâm tất sát, Đế Diễm, Tam Sắc Lôi Kiếp đều vận dụng…mục tiêu chính là Ngự Hàn…  

 

Tên này là chủ nhân của Thao Thôn Cẩu, giết hắn rồi thì nó cũng chết theo…  

 

Thổ Nguyên Cá Mập vốn định ngăn cản, nhưng cảm giác tử vong mà Hợp Linh Chưởng mang lại quá lớn khiến nó e ngại không dám tiến vào…Ngự Hàn không phải chủ nhân của nó, không cần thiết liều mạng.  

 

Rống…  

 

Mắt thấy chủ nhân sắp bị bắn chết, Thao Thôn Cẩu phi thân ra phía trước, há to cái miệng rộng của mình muốn đem Hợp Linh Chưởng nuốt sạch…  

 

Ầm ầm…  

 

Trước ánh mắt của đám người, thân thể Thao Thôn Cẩu hóa thành một làn mưa máu, tan xương nát thịt…  

 

Chết đến không thể chết lại…  

 

Bầu không khí nhất thời trở nên tĩnh lặng…  

 

…  

 

Ngủ ngon nha các ae!!!  

 

Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

“KHÔNGGGGGG!”  

 

Một tiếng tê tâm liệt phế rống lên, Ngự Hàn hai mắt sung huyết ngửa đầu lên trời gào thét đến khàn cả giọng, cho đến cuối cùng càng là phun một ngụm máu tươi…trời đất như sập xuống.  

 

Thao Thôn Cẩu là yêu thú đầu tiên của hắn, cả hai sống cùng từ nhỏ đến lớn, tình cảm vượt qua chủ tớ, chính vì thế mà Ngự Hàn luôn ôm Thao Thôn Cẩu trong lòng, chưa từng đem nó nhốt vào không gian chứa đựng yêu thú…  

 

Chứng kiến Thao Thôn Cẩu vì cứu mình mà chết thảm, ngay cả linh hồn cũng triệt để bị Hợp Linh Chưởng triệt để hủy diệt, không để lại chút cặn nào…  

 

Khả năng Hủ Thực của Thao Thôn Cẩu mặc dù lợi hại, nhưng đứng trước lực lượng chí cao như Tam Sắc Lôi và Đế Diễm thì lực bất lòng tâm…  

 

Nhìn bộ dạng của Ngự Hàn, Lạc Nam không có chút nào thương tiếc, trái lại sát niệm càng thêm ngưng thực.  

 

Muốn giết người cướp của thì phải có giác ngộ bị giết, lần trước tại khảo hạch cửa thứ ba, trước khi chạy trốn Ngự Hàn còn buông lời uy hiếp, lại luôn muốn cướp lấy Tiểu Sư của hắn…  

 

“Ta cùng ngươi liều mạng!” Ngự Hàn triệt để mất đi lý trí, trong cuộc chiến này hắn hoàn toàn trở thành kẻ trắng tay, không còn gì để mất nữa…  

 

Tu vi Hóa Thần Viên Mãn bùng phát, điên cuồng lao đến Lạc Nam, thân ảnh cấp tốc phình to…  

 

“Hàn đệ điên rồi, hắn muốn tự bạo!” Ngự Quốc âm thầm chửi mắng, cắm đầu chạy như điên...hắn mới không ngu xuẩn ở lại nơi này chờ chết…  

 

Trong mắt Ngự Quốc, yêu thú chỉ là công cụ chiến đấu mà thôi…chỉ cần thành công chạy trốn về Ngự Thú Chiến Tông, hắn sẽ nhờ trưởng bối bắt cho mình vài con khác…cần gì phải liều mạng.  

 

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…  

 

Không gian chấn động kịch liệt, cơ thể Ngự Hàn như một quả bom nổ tung trong không gian…  

 

Đáng tiếc, ở thời điểm hiện tại, dù là Hóa Thần Kỳ tự bạo cũng không đủ dùng trước mặt Lạc Nam, liên tục thi triển Tốc Biến vài lần, hắn đã thoát khỏi trung tâm vụ nổ…từ đầu đến cuối chưa từng quay lại nhìn một lần.  

 

Trong mắt Lạc Nam, Ngự Hàn từng là bại tướng dưới tay hắn, thì suốt đời cũng chỉ là bại tướng…giết hắn vì không muốn tương lai phải bỏ thời gian giải quyết phiền phức, đơn giản thế thôi.  

 

Thân ảnh Lạc Nam như sao băng, lấy tốc độ khủng bố truy sát Ngự Quốc…  

 

“Không được!” Ngự Quốc hoảng sợ hét ầm lên, nào còn chút cao ngạo như lúc ban đầu? bị hung thần truy sát khiến hắn sắp đái ra máu rồi.  

 

“Ngươi cũng nên theo hắn!” Lạc Nam thản nhiên cười, Trọng Kiếm lại ra, một thức Liệt Địa trấn xuống…  

 

“RÀO…”  

 

Ngự Quốc cứ tưởng chết chắc rồi, thân ảnh to lớn của Thổ Nguyên Cá Mập lại lao lên, vươn cái hàm rộng dữ tợn của mình hướng Lạc Nam lao đến…  

 

Lạc Nam nhíu mày, đành chuyển mục tiêu công kích từ Ngự Quốc sang Thổ Nguyên Cá Mập…  

 

ĐÙNG…  

 

Hai đòn công kích va chạm, Lạc Nam chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, thân thể buộc lui về mấy bước…  

 

Mà Thổ Nguyên Cá Mập cũng đau đớn gầm một tiếng, hàm răng bị vỡ vụn hết một phần ba rồi…  

 

Ngự Quốc nhân cơ hội này, vui mừng quá đổi điên cuồng chạy như bay, không quên dùng ánh mắt oán độc nhìn Lạc Nam gào thét:  

eyJpdiI6Imx5SlRQdHpOSURpNWtaNGJ2b0ltVUE9PSIsInZhbHVlIjoiVXYyZklRXC9NQitXdVBUQ2ZTWSt5TVNSOHRSOFdxTm9QRjFvVnlsWmxObGFoaDJBZ1ZOWVwvSVhFRGdPU3FYZFRvIiwibWFjIjoiMDU5MzgxYmU1ZDJmYTY4NjQyMjYxZDAzMzc1NjIzZWU2MDhjMmE2MDYwZGMwZGMzZjA2ZDViYTBhN2ZjMWE2ZCJ9
eyJpdiI6InhpdWJrK21OSHZVZ3lMNUpVZkRHQWc9PSIsInZhbHVlIjoia241SnIwV0JUNzhiTFptUEVzVGk0UlV4YnJ3dGFZaWhMVUd5NEhcLzloU1wvenlVUHdjYnBaRFJBbjYySnJYWWFhVmF0Z205blo5STRoOGExYm9sY2ptZjBJZVBDamtHOEp2V20xVlZDTmJtMTU2QWdVNTRsbDFOM1cxaVhcL3BhWFc2T1ZuOXZKM3ZkeGNldkxQK3ZsQ0dGaDFUdGhob09pRU4yNmtZWjB5K2xvRjdXdmFOelRkYUZ1TklyT2N0Y21aWDdGZjMxaFRLWlF4b21TcGpKcmpJMTRkQ29EZzMyalpHckhcL1pOa29JSGlnenRJRkVJZ1wvN0grWG9DeVVXREoyVVNtdFFGanM0TGZpMFN4M1JvVFlLdmxFK1VQVGs0VDhBbHFDWEEwWWxCMDhVOGliYVBNZmhGXC85UjVseG9aeVE5ZjBCRkRHbUlRWncyNXJXOEx5cGhRSlJqWGQ5RSsyVVdLZEx2MnphNGdnb2dZRnhxaUhlcUF1OWJ3WmVsdjdwMGtoTnJ3SVFkOTdpT3lLZVRMc2w2b0pzN0ZIRjNzVVBVdVlic29tQmdmUnVJSXFJRlBnd1dKOVFVWlp0M2hCMzFrRlpmcVwvNUFNam9YYXM4XC9WeHJGTjBYNTFjU3VCNmRqd0d2cWo4YlgyRUdxVFJiZlZOVzh6VWVKY1B0STNzaVwvOVFGQnBpRFlYTCtXNGFkeHZDVElZUU1MXC9QdVF0MWhaVjk1WkZTdW52V2N6Q3cyUHZEdE9NQ0hlOFwvOHJoejd2UUtBakR4SEFhSDdtcFRYQXRtcWxQOUhKaTZaZnYzek1SZEhtUVI1N3RZPSIsIm1hYyI6IjNlYWQ1M2IwZjhlNjc3MDBhMTg1NDJiMTNjN2M4Y2ZhOGVmMjAwMDBiMmM2YTg0ZDNlMWJlYzQ2YTAyYmVjZWUifQ==

“Xuyên Tinh Chỉ!” Một chỉ được Lạc Nam ngưng tụ từ Lôi cùng Hỏa, nhắm về phía Ngự Quốc bắn mạnh… 

Ads
';
Advertisement