Lạc Nam cười hì hì không đáp, đem Lôi Hỏa bao trùm toàn thân, chạy như bay lên vùng Cực Băng còn sót lại kia, khoanh chân ngồi xuống…
Trước ánh mắt trợn tròn của Hoa Thanh Trúc, hắn đột ngột đem toàn bộ Lôi Hỏa thu hồi vào cơ thể…
Răng rắc…
Không có Lôi Hỏa bảo vệ, Cực Băng dù còn lại rất ít nhưng vẫn làm tốt nhiệm vụ của nó, chỉ thoáng chốc đã điên cuồng biến Lạc Nam thành một khối băng, khí lạnh thẩm thấu vào tận da thịt và cốt cách, đau buốt không cách nào hình dung…
Phải biết dù là Hợp Thể Trung Kỳ như Hoa Thanh Trúc lúc đầu cũng không chịu nổi a…
“Tên này điên rồi!” Hoa Thanh Trúc sắc mặt đại biến, đang định lao đến giải thoát…
ĐÙNG…
Khối băng vở vụn, Lôi Hỏa bùng cháy, Lạc Nam thoát ra ngoài…
Nén đi cảm giác đau đớn toàn thân, hắn mừng rỡ như điên phát hiện thân thể mình lại rắn chắc thêm một chút…
“Haha, quả nhiên có công hiệu!”
Lạc Nam cười lớn, một lần nữa lại thu hồi Lôi Hỏa, để Cực Băng tiếp tục đông cứng cơ thể…
Lần này Lạc Nam trụ lâu hơn lần trước, đến khi tri giác toàn thân gần như mất đi hắn mới đem Lôi Hỏa bùng phát, giải phóng cơ thể…
Da thịt một lần nữa rắn chắc rất nhiều…
“Dùng Cực Băng luyện thể?”
Hoa Thanh Trúc nhận ra ý đồ của hắn kinh hô lên, bị hành động điên cuồng mạo hiểm của Lạc Nam làm cho chấn động…
Tên này luôn tu luyện khắc nghiệt như thế sao?
“Nàng đi tiếp đi, mặc kệ ta! lần này ta sẽ thành công đột phá tầng tiếp theo của Thể Tu!” Lạc Nam căn dặn một tiếng, lại đem cơ thể đóng băng…
Hắn đã dùng qua Dị Hỏa luyện thể, dùng qua Lôi Kiếp…hiện tại dùng đến Cực Băng…
Mỗi một loại lực lượng đều đối với thân thể tác động dữ dội, đau nhứt đến không muốn sống…nhưng lại tiến bộ nhanh chóng vô cùng.
“Bổn tọa cũng không thể luôn dựa dẫm vào hắn!” Hoa Thanh Trúc lẩm bẩm, nhìn sâu thân ảnh của Lạc Nam một lần, tiếp tục đi tới...
Đợi đến khi bóng lưng tuyệt mỹ của giai nhân biến mất sau cánh cửa, Lạc Nam mới thu hồi ánh mắt, lẩm bẩm nói:
“Hy vọng không có gì ngoài ý muốn…”
Tiếp tục nhắm lại đôi mắt, toàn tâm tu luyện…
…
Hoa Thanh Trúc tiến vào cảnh cửa tiếp theo, nơi này là một đại sảnh trống trãi, phạm vi cũng không quá to lớn…
Chỉ có điều, ở giữa đại sảnh có một cái giường nhìn qua rất êm ái dễ chịu, bên trên giường lại quỷ dị đặt lấy một cổ quan tài gỗ cổ xưa màu đen…
“Quan tài của Cực Băng Ma Quân sao? lại còn đặt trên giường ngủ, nói không chừng có bẫy rập!”
Hoa Thanh Trúc ánh mắt lạnh lẽo xuống, cẩn thận đem Băng và Thổ Linh Lực một lần nữa bao trùm cơ thể, dần dần tiến tới…
Cực Băng Ma Quân không phải nhân vật hiền lành gì, vạn sự đều phải thận trọng…
Đại sảnh này nhìn như bình tĩnh, nhưng chưa hẳn sẽ không ẩn giấu nguy hiểm, nếu vì chủ quan nhất thời mà thất bại, Hoa Thanh Trúc sẽ không tha thứ cho chính mình, càng là phụ một phen ra sức của Lạc Nam…
Bất quá…
Vượt qua suy đoán của Hoa Thanh Trúc, nàng vậy mà không gặp chút nguy hiểm nào, một đường thuận lợi đến gần cổ quan tài…
“Chẳng lẽ là ta đa nghi? Cực Băng Ma Quân thử thách đến đây là hết sao?” Hoa Thanh Trúc cau mày suy nghĩ…
Hồi lâu sau vẫn không có động tĩnh gì, nàng không vội mở nắp quan tài xem xét, trái lại hai tay bắt đầu tụ chưởng, dùng vô hạn lực lượng hướng về quan tài công kích đến…
Đối với một ma đầu như Cực Băng Ma Quân, mặc dù Hoa Thanh Trúc muốn nhận truyền thừa của hắn để gia tăng thực lực, nhưng không có nghĩa là nàng tôn kính hắn…
Thậm chí trong đáy lòng nàng rất khinh bỉ kẻ này, mặc dù hắn có tuổi thơ thê thảm thì sao? Tu Chân giới có vô số người thê thảm hơn nhiều, nếu ai cũng trở nên tàn ác như Cực Băng Ma Quân đã sớm loạn hết rồi.
Lạc Nam là một ví dụ tích cực…
Vì thế Hoa Thanh Trúc không hề lưu tình chút nào ra tay…muốn đem quan tài hủy diệt…
ẦM ẦM ẦM
Lực lượng mạnh mẽ va đập, OANH một tiếng, quan tài bị chưởng văng ra khỏi giường, ở trên không trung chia năm xẻ bảy, một vật bên trong văng xa tận chục mét…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất