Lạc Nam tiếp tục ngựa quen đường củ, đem hai tên người đá Thông Minh còn lại cũng thu hồi…
Điều khiển không gian Linh Giới Châu đem ba tên to xác này giam cầm, ngày sau tìm cách phá hủy ý niệm do Cực Băng Ma Quân để lại…
Làm xong tất cả, Lạc Nam quay sang trừng mắt với Hoa Thanh Trúc, thở phì phò…nếu không phải nữ nhân bạo lực này gấp gáp, hắn đã thu được trọn vẹn bốn tên.
Nhìn những mảnh đá vụn trên mặt đất, Lạc Nam tiếc hận thở dài không thôi…
Ánh mắt Hoa Thanh Trúc trở nên cổ quái, từ khi vào Mộ đến bây giờ, chỗ tốt đều bị nam nhân này chiếm hết, hắn còn dùng ánh mắt đó trừng nàng?
Huống hồ chính nàng ra tay chiến đấu vì cho rằng Lạc Nam sẽ không đủ sức đối kháng người đá…nào ngờ tên này dễ dàng giải quyết như vậy?
Ý tốt không được hồi báo, lại thêm có phần mất mặt…Hoa Thanh Trúc lên cơn tức giận, hàn khí lan tràn, hừ một tiếng đem Lạc Nam đóng băng, phất tay áo tiếp tục đi tới…
Rắc…
Lạc Nam dễ dàng phá hủy băng phong, vội vả chạy theo nàng…
Nếu mỹ nhân này có chuyện bất trắc, hắn cũng khó ăn nói với Bạch Liên Hoa…
Qua khỏi cửa phòng, cảnh tượng phía trước lập tức khiến Hoa Thanh Trúc nhíu mày…
Ở trong tầm mắt, một vực sâu nhìn không hề thấy đáy, u ám tăm tối rộng đến tận vài trăm dặm…
Mà cánh cửa đi tiếp lại nằm ở phía bên kia vực sâu…
Nếu là bình thường, chỉ cần phi hành bay qua là được, nhưng hiện tại chỉ có thể đi bộ…làm sao qua đây?
Hoa Thanh Trúc hơi suy nghĩ, bèn thử xé rách không gian, mong muốn hành tẩu trong hư không để qua bờ bên kia…
“Hả?”
Âm thanh kinh ngạc từ môi thơm phát ra, không gian nơi này kiên cố đến cực điểm, bằng vào thực lực của một Hợp Thể Trung Kỳ như nàng lại không thể tác động chút nào…
“Xem ra Cực Băng Ma Quân đã có tính toán, thử thách này không nguy hiểm lại cực kỳ khó nhằn!”
Hoa Thanh Trúc cau mày suy nghĩ, chẳng lẽ phải leo xuống vực sâu không đáy này sao? quá mức nguy hiểm…
Trong lúc Hoa Thanh Trúc còn đang bâng khuâng, chỉ thấy Lạc Nam thản nhiên từ Nhẫn móc ra một vật…
Trước ánh mắt muốn trừng ra ngoài của Hoa Thanh Trúc, vật được Lạc Nam mang ra ngự không mà lớn…
Chỉ thoáng chốc đã biến thành một Chiếc Thuyền xa hoa lộng lẫy, khí tức cao quý bất phàm…
Toàn thân thuyền lấy màu trắng làm chủ đạo, hoa văn màu tím thần bí mà trang trọng khắc họa…trên thuyền thậm chí có cả hồ bơi, hàng loạt phòng nghỉ khang trang, Tụ Linh Trận…không thiếu bất cứ tiện nghi gì…
Mộng Tiên Chu (thuyền) – Linh Cấp Cực Phẩm Phi Hành Pháp Bảo…thứ mà Lạc Nam tốn đến 50 vạn Điểm Danh Vọng để mua từ Cửa Hàng (chapter 236)
“Đến nay mới có dịp dùng đến haha!” Lạc Nam cười một tiếng, nhẹ bước lên thuyền...
Hắn cũng là lần đầu chứng kiến bộ dạng lộng lẫy toàn diện của Mộng Tiên Chu, cảm thấy rất hài lòng…
Sức chứa của Mộng Tiên Chu lên đến một trăm người, rộng rải thoải mái đến cực điểm…
Hoa Thanh Trúc vẫn đứng bất động ở bên dưới, nàng đang dùng ánh mắt như quái vật xem hắn…
Lạc Nam lịch sự hướng nàng làm động tác mời:
“Mời đại mỹ nữ lên thuyền! chúng ta vừa bay vừa ngắm vực sâu không đáy!”
Hoa Thanh Trúc hít một hơi thật sâu, trong lòng không ngừng hô to bản thân giữ bình tĩnh, nhẹ đặt chân lên Mộng Tiên Chu…
Nhìn người thanh niên ở phía đối diện, nàng không biết phải diễn tả tâm tình của mình như thế nào…
Vấn đề mà nàng tưởng như nan giải lại được tên này thoải mái giải quyết, nhìn độ quý giá của Mộng Tiên Chu mà Hoa Thanh Trúc thật sự cạn lời, thầm nghĩ chỉ sợ bán phân nửa Bạch Sa Đế Quốc cũng chưa chắc mua được một kiện Pháp Bảo Phi Hành như vậy…
Lạc Nam thấy biểu cảm có phần đáng yêu của Hoa Thanh Trúc, lại chứng kiến sự xinh đẹp của Mộng Tiên Chu, thầm nghĩ sau này nên để thứ này vào Linh Giới Châu, mấy bà vợ khi rảnh rỗi có thể du thuyền ngắm cảnh cũng là một ý không tồi…
Hắn đem mấy chục viên Cực Phẩm Linh Thạch nhét vào hạch tâm trận pháp trên thuyền làm nhiên liệu…
XOẸT…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất