Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 Lúc này, nàng mới nhớ lại thắc mắc trong lòng, trong trẻo nói:  

 

“Ngươi giữ chức vụ gì trong Cung, vì sao trọng thương rơi xuống Thủy Hoa Cốc của ta?”  

 

Nơi bọn họ đang ở là một Sơn Cốc an bình có tên Thủy Hoa Cốc, vị trí của nó nằm trong phạm vi Bạch Sa Hoàng Cung, do từ nhỏ Bạch Liên Hoa đã ưu thích sự thanh tịnh nên Mẫu Hậu đã kiến tạo nơi này làm chỗ ở riêng cho nàng...  

 

Xung quanh Thủy Hoa Cốc được bao bọc bởi Hoàng Cung, vì thế độ an toàn có thể xem là tuyệt đối, nên không hề có người theo bảo vệ nàng.  

 

Theo suy nghĩ của Bạch Liên Hoa, Lạc Nam nếu đã rơi vào Thủy Hoa Cốc, chứng tỏ hắn cũng là người trong Bạch Sa Hoàng Cung mà thôi.  

 

Bất quá câu trả lời của Lạc Nam lại khiến nàng tròn xoe hai mắt:  

 

“Nơi này gọi Thủy Hoa Cốc sao? ta tình cờ truyền tống đến mà thôi, không phải người của Hoàng Triều!”  

 

Bạch Liên Hoa nghe xong lắp bắp nói:  

 

“Ngươi không phải người của Hoàng Triều? sao biết ta là Tiểu Công Chúa? ta có nên báo với Phụ Hoàng hay không đây?”  

 

Theo quy định của Bạch Sa Hoàng Triều, kẻ lạ mặt nếu tiến vào phạm vi Hoàng Cung sẽ bị bắt giữ dù bất kỳ lý do nào, người này chẳng những đã vào phạm vi Hoàng Cung, còn tiến vào Thủy Hoa Cốc của nàng.  

 

Lạc Nam cười khổ lắc đầu: “Tiểu công chúa nổi tiếng khắp Hoàng Sa ai mà không biết? mạng của ta là do nàng vất vả lắm mới cứu được…báo cho Phụ Hoàng của nàng chẳng khác nào trở thành công cóc!”  

 

“Nói bậy!” Bạch Liên Hoa không phục, mở miệng phản bác: “Phụ Hoàng rất nhân từ, sẽ không giết ngươi! Cùng lắm là giam giữ một thời gian tra rõ thân phận mà thôi…”  

 

Lạc Nam cũng biết mình ở trước mặt thiếu nữ nói xấu phụ thân của nàng là hành vi ngu xuẩn, bất quá nếu để nàng báo với Bạch Sa Hoàng Đế, dữ nhiều lành ít a…  

 

Với tình cảnh hiện tại, nữ nhân sư phụ có hiện thân cứu giúp được hay không còn là một ẩn số.  

 

“Nếu nàng không chào đón, thì ta đi…đừng báo cho người khác, nhất là phụ hoàng của nàng!”  

 

Hắn nhẹ giọng nói một câu, cố gắng vươn người đứng dậy, chỉ cần thân thể có thể hoạt động...Lạc Nam sẽ tìm mua Tiểu Na Di Phù trên Cửa Hàng để sử dụng.  

 

Răng rắc…  

 

Một cổ đau nhứt từ xương cốt truyền đến, Lạc Nam vừa bước được một bước, cơ thể suy nhược lại ngã xuống, khó khăn quỳ một gối xuống mặt đất…sắc mặt tái nhợt…  

 

Hai bắp đùi bị Thổ Liệt Chỉ của Tam Lão và Tứ Lão xuyên thủng, tổn thương rất nặng nề.  

 

“Xem ra mức độ bình phục không như ta nghĩ!” Lạc Nam sắc mặt hơi khó coi, âm thầm cảm thán.  

 

“A”  

 

Bạch Liên Hoa kinh hô một tiếng, vội vàng xông đến Lạc Nam, vươn người đem hắn đở lấy, một lần nữa đặt lên giường gỗ, khẩn trương nói:  

 

“Ta đâu có đuổi ngươi, thương thế lộn xộn như vậy, mau nằm xuống nghỉ ngơi!”  

 

Suy cho cùng, Bạch Liên Hoa vẫn là thiếu nữ thánh thiện, gặp một người ở trước mặt mình khổ cực như thế khiến nàng không đành lòng.  

 

Sợ hắn lại muốn bỏ đi trong tình trạng thương nặng, nàng bồi thêm một câu:  

 

“Ta không báo cho người khác nữa, ngươi cứ yên tâm dưỡng thương đi, chúng ta còn đánh cược đó!”  

 

“Không sợ ta là người xấu sao?” Lạc Nam hỏi lại.  

 

“Dù ngươi là người xấu cũng đánh không lại ta!” Bạch Liên Hoa tự tin vỗ vỗ lồng ngực có chút quy mô của mình.  

 

Lúc đầu nàng chỉ không muốn vi phạm quy định của Hoàng Triều mà thôi, nhưng tình trạng của Lạc Nam hiện tại khiến nàng càng không nỡ để hắn bị bắt giữ.  

 

Lạc Nam nghe nàng nói, nhất thời dở khóc dở cười…bản thân Bạch Liên Hoa là một Hóa Thần Viên Mãn, so với Hóa Thần Hậu Kỳ như hắn đương nhiên không sợ.  

 

Bất quá nếu Bạch Liên Hoa biết kẻ trước mặt có thể lấy tu vi Hóa Thần đồ sát Luyện Hư, không biết sẽ có biểu cảm gì?  

eyJpdiI6IjlBajNyemlSQ3B2ZTBoaktEVzl4TVE9PSIsInZhbHVlIjoiV1Y0Yzd1VGZmRm14WlI3d2M2N1VodWZyXC8wTGhzemRHdW5CV3VpTnJKckpnbE1BUDArcEFLbkdnNXFDNFRYaUEiLCJtYWMiOiI2MWYyMzkxNGIxNWU5NzU0YzM2MDZkOGU4ODkyN2NiNTRiNDViZTFmZjBkODI4YWUwMzAyMTUxMmU1OGIzOWUzIn0=
eyJpdiI6IkJndERMNFVZZFNaRlRobktmSnFBdXc9PSIsInZhbHVlIjoicGxETDQ4SXhDYlhzMmJ1XC85NUNSYVNJclJRR05MQ05RVHBcLzlaMEZJYlM0XC9FT1dwTHpSZ1hGdmUrYWhWOXlGdzV4UFwvQ1lOeGY0dzJDYVlUVEp6WEcrMjVMNVwvNTkxbmY2aXBcL1AyWUdNSjVmT01iNXlybXo3WDRFOWYrQ2d5dThwQTRHN0FIa1NHb3hIcWNPSzlmRGdvUmlZWnBiWjZyNk1OWVhGU0RJY0k2RFlpK1pDeFQxZTV3WDh2Y0RWZkdLeTFyRGpyZzBBU1wvZXprNWpHOG9tVW1cL1dTXC9KVFp2dWF5YWRxaUI1OEZHRGYxcjdPM2NWbWNBczk4VXJRNlJ4cm5nZFlOWGYwMU13VExNMnp2N1lYOXlEckNpbERqWGdyNHpTRXRxRzd4XC92QVdkZVcxaHRuNEppODdYY3JIOG9RZGs5R3c5ajhkbllKTDg5Y3hOTnNFZGdVb1pcL2VlaDFiekJ0OHNjTklkbldJem9JbndWV29nUURuTlBxMGRZU3U2cEdHcFJXYW51cVk3RVBSeWdseU10NE91NkM0YXhRXC9KUkZxNUNoZExcL1wvWUt4R21lR0VOenpFaXpySTZcL2VFXC8iLCJtYWMiOiIxMWZmYzdiYjcyN2YyN2RmMTdjM2U2ZjhiODY4OWFlOTI4ODYyZDEwYjY4ZjQ4NGJkYzFiZTdjNTllZjE0YjE3In0=

“Cứ an tâm chữa thương đi, Thủy Hoa Cốc chỉ có Phụ Hoàng và Mẫu Hậu được quyền tiến đến…bất quá gần đây hai người rất bận rộn, ngươi không cần sợ!” Bạch Liên Hoa ôn nhu căn dặn, sau đó bước ra bên ngoài, trả lại không gian riêng cho Lạc Nam. 

Ads
';
Advertisement