Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

Lời nói mặc dù thong dong, nhưng rõ ràng có ý chịu thua thiệt…dù sao hắn thừa hiểu rằng người sau lưng Lạc Nam là ai…  

 

Nhìn nam tử trung niên này, không hiểu sao trong lòng Lạc Nam dâng lên cảm giác chán ghét, vô thức mở miệng hỏi:  

 

“Nghe nói ngươi muốn bắt Độc Nhân luyện Đan Dược?”  

 

Ánh mắt nam tử trung niên nhíu lại, thông tin này cực ít người biết, không ngờ người thanh niên này vừa mở miệng đã nói ra bí mật…  

 

“Không sai, bất quá tiểu hữu vì sao hỏi như vậy? phải chăng có quan hệ với Độc Nhân?” Trong mắt nam tử trung niên lóe lên tia nguy hiểm…đạt đến tầng thứ như hắn dám làm dám nhận, không có gì phải lừa gạt…  

 

“Liên quan gì đến ngươi?” Lạc Nam trong lòng dâng lên ngọn lửa giận vô danh mà ngay cả hắn cũng không rõ…  

 

Hắn cho rằng Độc Nhân có ơn với mình, kẻ nào có ý đồ ra tay với người này đều phải trả giá đắt…  

 

“Tiểu tử ngông cuồng, để bổn tọa thay mặt nữ nhân kia giáo huấn ngươi một chút!” Mỹ phụ ánh mắt lạnh lẽo, bàn tay trắng nõn tinh xảo duỗi ra…  

 

Theo cái duỗi tay này, hỏa diễm hóa thành xương cốt bao trùm bàn tay nàng…  

 

Bàn tay được hỏa diễm xương cốt bao trùm, nhìn qua có vẻ quỷ dị…  

 

Nhưng vẻ đẹp của nàng là không thể phủ nhận…  

 

Không gian bóc hơi trước uy lực của nó…  

 

Chỉ là nếu nhìn kỹ sẽ thấy, bàn tay nàng duỗi đến mục tiêu không phải là Lạc Nam, mà là một vùng không gian bên cạnh hắn…  

 

“Đan Diễm Cơ, ái đồ của lão nương còn chưa đến phiên ngươi giáo huấn!”  

 

Tại vùng không gian cạnh Lạc Nam, một nấm đấm cuồng bạo mang theo vô tận cuồng bạo nện thẳng ra ngoài…  

 

“Đi!” Tinh Linh Nữ Vương vội vàng kéo lấy Lạc Nam và Á Liên Nga lùi xa ngàn dặm…  

 

ĐÙNG…  

 

Nấm đấm cùng bàn tay vượt qua không gian va chạm vào nhau, long trời lỡ đất…

Trước sự va chạm của hai tôn Độ Kiếp, bầu trời Hải Châu toàn bộ rung rẩy kịch liệt, khiến vô số tu sĩ lớn nhỏ không nhịn được uy áp hộc ra máu tươi, hoảng sợ thu hồi thần thức đang quan sát…  

 

Trong tay Tinh Linh Nữ Vương không biết từ bao giờ đã xuất hiện một tấm khiên lớn hình phiến lá, bên trên là vô số phù văn xanh lục luân chuyển hết sức thần bí, tỏa ra lực lượng phòng ngự kiên cố, che chắn cho bản thân cùng Lạc Nam hai người…  

 

Mặc dù vậy, Lạc Nam vẫn âm thầm khiếp sợ trước lực lượng mà Độ Kiếp Kỳ chạm nhau, từng con sóng thần nhấp nhô lên xuống, bầu trời kịch liệt rung rẩy như ngày tận thế đến gần…  

 

“Đây vẫn chưa phải sức mạnh toàn bộ của Độ Kiếp Kỳ, bằng không chỉ sợ ngay cả ta cũng không gánh vác nổi dư ba chiến đấu” Tinh Linh Nữ Vương ánh mắt nhíu chặt, thận trọng nói…  

 

Á Liên Nga nghe vậy giật mình che lấy khuôn miệng xinh đẹp, bản thân nàng cũng chưa từng được chứng kiến Độ Kiếp đại chiến bao giờ, không ngờ ngay cả vị sư phụ luôn vô địch trong mắt nàng cũng phải thừa nhận như thế…  

 

“Khoảng cách giữa Hợp Thể và Độ Kiếp chênh lệch lớn đến thế sao?”  

 

Trong lúc nhất thời, Á Liên Nga trong lòng rối như tơ vò, nhớ lại lời của Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, nếu thật sự Bách Hiểu Sinh nhờ phụ thân hắn ra tay, Tinh Linh Đảo chẳng phải trở thành cá nằm trên thớt hay sao?  

 

Bất tri bất giác, Á Liên Nga đối với quyết định gia nhập Hậu Cung của mình càng thêm cảm thấy đúng đắn…bàn tay nhỏ bé siết chặt…  

 

“Xem ra có chút đột phá khiến Đan gia ngươi dám kiêu ngạo trước mặt lão nương?”  

 

Âm thanh vang vọng đất trời mang theo chút ý tứ, trong ánh mắt ngưng trọng của đám cường giả đủ tư cách quan sát chiến đấu, một nấm đấm vô tình nghiền nát không gian, tạo thành lổ hổng to lớn…  

 

Bên trong đó, một nữ tử hiên ngang khí phách ngạo nghễ mà ra, toàn thân võ y ôm sát cơ thể nóng bỏng, mái tóc tùy ý tung bay, đôi môi dày đỏ rực như lửa tùy ý nhếch lên bất cần, mắt phượng mi rồng, khí tràng khủng bố…  

 

Răng rắc…  

 

Theo mỗi bước chân của nàng giẫm lấy thiên không, vùng không gian Hải Châu nhẹ nhàng rung lên, như không gánh nổi nàng hàng lâm…  

 

Nữ nhân vừa xuất hiện, không ít trái tim đột ngột rung lên, vừa bị dáng vẻ oai hùng chinh phục, lại nhớ đến những chuyện nữ nhân này từng làm trong quá khứ, vô số lão quái vật vô ý thức co rụt hạ thân, hai trứng đau nhứt, ám ảnh kinh hoàng…  

 

“Quả nhiên là nàng…” Thiên Cơ Điện Chủ khàn khàn giọng lẩm bẩm…  

 

“Cuồng Bạo Nữ Vương…”  

 

Đám lão già bật thốt lên trong cổ họng, nữ nhân này chỉ khiến người khác nhớ đến thanh danh hung hăng càn quấy của nàng, ngay cả thân phận Hiệu Trưởng Thánh Linh Học Phủ cũng trở nên nhạt đi vài phần…  

eyJpdiI6IkpzZHVodThYTzUzZnIyUHBSeDF0Wmc9PSIsInZhbHVlIjoiNG5FNzhHWlk4V0VkdTJYSTh0WVpydjRwN1RuRXF5K3pWNW13ZjZxWEFud1IxV3Q3SkhcL0RUcmo1MVJKRldFamYiLCJtYWMiOiI5MzUwNTdiODYzOGM3MzRiZDNiMWZkMjQ1YWNlMjY0MWY0N2YxZTYwNzcxZjkyODY0ZWE2MjAzM2Q4NTllZDkxIn0=
eyJpdiI6Ikxmb2sxNzZ5TnNOXC9Bbm8rSkdJdVpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImQ1U1JxN3p0Qklxd0lpb2NPTHNkY3Z3VFYxd0tRd0RCdFNUXC83aVhOZVIwa1N0THdZbjBwZ0k3dW1lRFhpMVNTT1BHaHhLXC9xYTdORkR2ZjNYSlFTQ1c5UzlZZ2kzMU8rbTg1U2xjUzZyQXR2bGRYK0FTajFUMWJyMXoxTDV1bGh6RUh5WjJGbW5tTWJJbVUzUFVVZmMxa2tuRVpXMjBVWmplbW5KaThra1wvc1pHMXJ5MDdkUm1kRDh6T09tTlV6dXdqSFdheko5QVwvOGcySW9mNU8xVmNiRTJoZERxaXdxR1A1d25ESHVEYk40RVFzOU9vTGtFeHpCb205VVJmMkt4eFF4K2ZoUzJTeUZacDBsbjh2UnJoQStpeDdUOE1qOVlUU1hWcnIyaWtUZ3h1dzFHWlRiRms5Z0JURFBvbnkzRGZaN1lObFVGc3M2S1JrU1NBejkwZDdsaE1uUUdzXC9YOTd0VVlGcnBGbVRPaTl5Ritwb3BlZXpFS0FoZnA3Q28rRjQrVVdWVFFTZ0JEOGNQRFlScGdIaFlZRUZTY1BDNzl4cmtveDVMXC84d0JpTk5kTk9ocmRrOEF1bFE3ZENXcGgiLCJtYWMiOiJjNTZjMDE2ZmM2ODkwZDk2Mjc3OWI0NjgyZGNiMzJmYTc4NTYwNGVhZmI4YzQ3YWNkOGM5N2I5M2Q2OTVjMjRkIn0=

Hiển nhiên sau cú va chạm kia, nàng ăn thiệt thòi không nhỏ… 

Ads
';
Advertisement