“Hơi mạo hiểm, nếu Liên Nga thà chết không theo, ta thật không biết phải đối mặt thế nào với Tinh Linh Đảo…” Lạc Nam trừng mắt nhìn, nữ nhân này còn dám kể công…
“Có gì khó? Tu luyện vài chục năm nữa đem Nữ Vương cũng thu vào chẳng phải đơn giản hơn nhiều?” Diễm Nguyệt Kỳ kiều hừ nói…
“Khụ khụ…” Lạc Nam ho sặc sụa, không thèm tiếp tục để ý đến nàng…
“Thiếp tạm thời không ra ngoài, khí tức của Liên Nhi và Tình Nhi đang gia tăng không chậm, thiếp muốn ở lại theo dõi…”
Diễm Nguyệt Kỳ nhìn qua hai tòa Cung Điện của hai cô con gái, trong mắt xuất hiện vẻ cưng chiều…
“Được rồi…” Lạc Nam gật đầu, hắn biết nàng muốn dành thời gian riêng tư cho mình và Á Liên Nga…
Không nhịn được lôi nàng đến hôn chụt vào môi đỏ như lửa xem như khen thưởng…
Diễm Nguyệt Kỳ hài lòng nhếch mép, như tiên tử bay lượn cửu tiêu thả người bay lên phía trước Hồng Liên Cung…
Á Liên Nga không quan tâm hai người này đang làm gì, trong đầu luôn nhớ lại lời nói trước đó của Diễm Nguyệt Kỳ…
Mưu đồ nhằm vào Nữ Vương của Bách Hiểu Sinh đã rõ ràng, nếu người này thật sự nhờ phụ thân hắn đánh chủ ý đến Tinh Linh Đảo, cả Hải Châu có thể cứu các nàng chỉ có thể là Đa Bảo Các…
Nhưng đó là trường hợp đối phương đánh chính diện tạo ra động tĩnh lớn, về phần nếu một Chiến Trận Sư Bát Cấp như Bách Hiệu Trưởng ra tay đánh lén, chỉ sợ Đa Bảo Các cũng không kịp thời cứu viện…
Về phần ba Học Phủ khác, bọn họ thậm chí ước gì nội bộ Hải Châu Đại Lục tự sâu xé lẫn nhau nữa kìa, làm gì có chuyện ra tay tương trợ Tinh Linh Đảo chứ…
“Muốn bảo hộ Tinh Linh Đảo, xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình…” Á Liên Nga nhìn thoáng qua toàn cảnh nguy nga của Linh Giới Châu, rất khó tưởng tượng có một không gian thần kỳ như vậy…
Trực giác của một Tinh Linh cho nàng biết, lựa chọn lần này của mình là đúng đắn…
Trong lúc thất thần suy tư, một vòng tay rắn chắc đã vòng qua eo thon…
Lạc Nam cảm nhận sự co dãn khi ôm nàng, mỉm cười nói: “Chúng ta ra ngoài nhé!”
Á Liên Nga hơi rùng mình một chút, rất nhanh an tĩnh lại, trong lòng thầm nghĩ:
“Thôi kệ, dù sao cả người cũng bị hắn va chạm hết cả rồi…”
Nhẹ nhàng gật đầu…
Ý niệm vừa động, thân ảnh hai người đã biến mất…
Diễm Nguyệt Kỳ nhìn bóng lưng hai người rời đi, sủng ái trong mắt tràn đầy, đôi môi quyến rũ lẩm bẩm:
“Tiểu Nam, chỉ cần có thể…thiếp sẽ mang toàn bộ nữ nhân ưu tú trong thiên hạ về cho chàng…”
…
Động tĩnh chiến đấu bên ngoài của ba người Lạc Nam và Bát Cước Dục Xà vốn thu hút không ít tu sĩ tìm đến…
Nhưng thời gian hóa giải Dâm Khí mất đến 10 ngày, vì thế mà toàn bộ đều đã rời đi sau khi không tìm ra manh mối gì…
Lạc Nam và Á Liên Nga xuất hiện giữa biển cũng không ai chú ý…
“Ta và nàng về Tinh Linh Đảo nhé?” Lạc Nam trưng cầu ý kiến…
Á Liên Nga cắn cắn môi, hiện giờ ở trước mặt nam nhân này nàng rất khó giữ vững bộ dạng bình tĩnh như thường…
Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của hắn, không nỡ từ chối, thế là nhẹ nhàng gật đầu…
Lạc Nam hài lòng, vươn tay nắm lấy bàn tay trắng mịn của nàng, chợt ánh mắt hắn co rụt lại, vội vàng đem nàng kéo về sau lưng mình…
Một chân bước lên phía trước như bảo hộ thê tử, ngưng trọng nhìn về vùng không gian trước mặt…
“Hử? vậy mà phát giác chúng ta?” Một âm thanh âm nhu quái dị hơi bất ngờ thốt lên…
“Hừ, tiểu bạch kiểm toàn đồ đáng ghét!” Âm thanh thô cuồng khác vang vọng, tràn ngập cảm giác ghen ghét…
Á Liên Nga bị hành động của Lạc Nam khiến cho vừa cảm động vừa oán trách, nam nhân này xem nàng là người yếu đuối sao?
Bất quá không chút do dự, trường Đao đã xuất hiện trên tay, ánh mắt lập lòe nhìn về đối diện…
Nơi đó không gian thoáng rung, hai thân ảnh nhẹ nhàng bước ra, đối lập rõ rệch…
Một nam nhân có bộ dạng âm nhu mi thanh mục tú y như nữ nhân, trong mắt là tia cơ trí như yêu cùng âm trầm như nước…
Bên cạnh hắn là một đại hán lực lưỡng cao lớn, thân thể cơ bắp to khỏe đầy rẫy gân xanh, trong mắt chỉ có cuồng ý mà không pha lẫn một tia thông tuệ nào…
Khiến Lạc Nam tròng mắt hơi co rụt lại là hai loại Hỏa Diễm riêng biệt bùng cháy quanh thân bọn hắn…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất