Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

“Không biết hai vị tiền bối có nghe qua Quang Minh Thánh Địa?” Lạc Nam hít sâu một hơi hỏi…  

 

“Haha, đây là Thánh Địa nổi tiếng thời Thượng Cổ, chôn vùi và hủy diệt trong Kỷ Nguyên Trống, rất ít cổ tịch còn sót lại mà thôi…” Bà Lão mỉm cười…  

 

“Không biết hai vị tìm được manh mối nào về Quang Minh Thánh Địa hay không?” Lạc Nam thắc mắc, trái tim đập lên thình thịch…  

 

Hai vị tiền bối này nói không chừng có thứ hắn đang cần…  

 

Chỉ đáng tiếc cả hai lão già cùng nhau lắc đầu: “Nếu tìm được Quang Minh Thánh Địa, nói không chừng có manh mối nào đó về Kỷ Nguyên Trống…bất quá tòa Thánh Địa này đến nay vẫn biệt vô âm tính…”  

 

“Đa tạ hai vị tiền bối, ta ghi nhớ rồi!” Lạc Nam chắp tay nói…  

 

Khảo gia phu thê liếc nhau, cũng không thắc mắc vì sao đột nhiên Lạc Nam đề cập đến Quang Minh Thánh Địa…  

 

Thân ảnh hai người thoát một cái đã biến mất vào bên trong hư không…  

 

“Cung tiễn hai vị tiền bối…” Lạc Nam và chúng nữ kính cẩn chắp tay đưa tiễn…  

 

Tấm lòng vì đại nghĩa của hai người để những người kiêu ngạo như bọn hắn cũng vì đó khâm phục…  

 

Khi Khảo gia nhị lão rời đi, Tinh Linh Nữ Vương hé đôi môi đỏ mộng nghiêm túc nói:  

 

“Chuyện này tạm thời không cần tuyên truyền khắp nơi, tránh xảy ra hệ lụy không lường trước được…”  

 

“Không thành vấn đề…” Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ nhìn nhau gật đầu…  

 

Bí mật này quá mức kinh khủng, thậm chí có thể khiến cả Tinh Cầu lâm vào hỗn loạn lẫn sợ hãi…  

 

“Công tử và Song Nguyệt trở về nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai bản tướng quân sẽ bồi tiếp nhị vị…” Á Liên Nga nhìn hai người đưa ra hứa hẹn…  

 

“Đi đâu đi đâu? Á Nhi cũng muốn đi!” Á Nhi nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, hai mắt to tròn lúng liếng tỏa sáng như đèn pha…  

 

“Không thể, lần hành động này có phần nguy hiểm…” Diễm Nguyệt Kỳ dứt khoác lắc đầu…  

 

“Xú nha đầu con thật ham chơi, chưa đột phá Nguyên Anh đừng hòng vi nương cho lêu lỏng…” Tinh Linh Nữ Vương xách tai Á Nhi cười mắng, gật đầu với mấy người một chút, thoát một cái đã mang theo tiểu nữ nhi biến mất tung tích…  

 

Ngay cả Nữ Vương cũng không nhịn được muốn bế quan tìm hiểu thêm về Ngụy Thiên Nhiên Chi Tâm, dù sao mới nhận chủ còn chưa hoàn toàn quen thuộc…  

 

Nàng tin tưởng vào thực lực mấy người bọn họ, vì thế cũng chẳng thắc mắc Nguyệt Kỳ nhờ đồ đệ của mình đi đâu hay làm gì…  

 

“Chúng ta về phòng!” Lạc Nam ôm nhẹ vòng eo Diễm Nguyệt Kỳ cười xấu xa…  

 

Diễm Nguyệt Kỳ chưa kịp xấu hổ, gò má Á Liên Nga đã ửng hồng, dậm chân một cái thả người bay đi…  

 

Nhìn bóng lưng nữ nhân anh dũng của nàng, trong mắt Diễm Nguyệt Kỳ tràn đầy cảm giác thú vị…  

 

…  

 

Sáng sớm hôm sau…  

 

Tại một hang động không người biết, ba thân ảnh từ không gian xuất hiện…  

 

Chính là Lạc Nam và nhị nữ sau khi đi theo chỉ dẫn của Diễm Nguyệt Kỳ…  

 

Nàng nhờ hai người liên thủ tiêu diệt yêu thú trong hang động này…  

 

Á Liên Nga vẫn một thân chiến giáp linh hoạt của Tinh Linh Tộc, tôn lên nét khỏe khắn trên thân thể nàng…  

 

Diễm Nguyệt Kỳ một thân Bạch Nguyệt Trường Bào quen thuộc ôm sát cơ thể, nơi lồi nơi lõm, đường cong vô khuyết chính là độc dược của mọi nam nhân…  

 

“Gia hỏa bên trong thật không quá kém…” Cảm nhận luồng khí thế thao thiên như có một quái vật ẩn sâu nơi tận cùng hang động, Á Liên Nga nhếch miệng, hai mắt chiến ý ngưng tụ thành thực chất…  

 

Hiếu chiến vô cùng…  

 

“Nguyệt Kỳ, bên trong là loại yêu thú gì? Sao nàng muốn xử nó?” Lạc Nam trong lòng nghi hoặc hỏi…  

 

“Ta cảm nhận được gia hỏa kia đang canh giữ một loại Linh Thảo rất thích hợp với ta, bất quá thực lực của nó chỉ còn một chút nữa đã tiếp cận Thất giai, gần sánh ngang Hợp Thể Kỳ rồi, ta rất khó để có thể một mình giết nó…” Diễm Nguyệt Kỳ hất lấy tóc mai từ tốn đáp…  

 

Lạc Nam hơi trầm ngâm gật đầu, không tiếp tục thắc mắc…  

 

Tu sĩ mỗi người đều có cơ duyên riêng biệt, Diễm Nguyệt Kỳ phát hiện ra cơ duyên của riêng mình không có gì bất ngờ…  

 

“Nơi này là biên giới U Nguyên và Hải Châu, có giống loại mạnh mẽ như vậy không cảm thấy khó hiểu, chúng ta vào chiến!” Á Liên Nga hiếu chiến thành tính, đã không nhẫn được nữa rồi…  

 

“Thích thì chiều!” Diễm Nguyệt Kỳ thản nhiên nhún vai, đôi môi đỏ mộng nhếch lên đắc ý, thả người bay vào cửa hang…  

eyJpdiI6IjQxdjRFZHNHaG8zdlNTMzkybVRoRVE9PSIsInZhbHVlIjoiN2gzVEhGaGxVMWlDbUpjelU2dW9odXFHMDc0QWZLUWd3TUVmb0VsY3JZekErcDM5K2I0ZGt3cEphaGl1VUtPcCIsIm1hYyI6IjFmOTI3YmEzYTdmNWQyZjMyNDFiOTdjOGUzODIxODE0NTkzNmYxMGE2YTY1Y2RiMjY3M2JiYmI3OGI0NTZhZDcifQ==
eyJpdiI6Ikt2Ynd6NnJ4U01tVmRkWVZSaTFjSEE9PSIsInZhbHVlIjoiSnBPaklBMEdhWkZnU1lFRUdYaVlObDdWZnZtXC8xd2pnak9BZkltd1JScU1hNXBzTnBDRndCQTdCbjJQWTVSZjdqWVM0SGhQV3dJbXFUOU44UEZZQmdwbHVPSVk0TndkTDIrVVp2QXNZRWNYanFRZnI0a0lZWStJSFh1b1p1c0hNOWtjaFNXYk9TXC9mT1kyUkNJbW9XVmVFcnR2WUhvbXhzZVwvRVBERVFvR3B4cTdqOWkxRTllSDRTUHpvd2dialp1Vzhidkw5RXJOY1ZucnBoSUl2YU14ZUREME1FbndoV2V4Zjh1cGdrTmtpVT0iLCJtYWMiOiIyNGQ3MWM0NWQ2NjNjNTU5ZWFkMzMyZWU2ZDQ5Yzg3MTk0ZDk1YmU3ZWFmNGIzMzlhMGI5MGVlODkwMmY0NzgyIn0=

Lạc Nam hơi nhíu mi, bất quá tin tưởng Nguyệt Kỳ nên cũng đạp lấy thân pháp tiến vào… 

Ads
';
Advertisement