Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

“Tiểu tử ra mắt sư nương, Tâm nhi bế quan tu luyện, đây là thê tử trước đó của ta gọi Băng Lam Tịch…” Hắn kính cẩn đáp, trưởng bối của Ái Tâm chính là trưởng bối của hắn, huống hồ nhìn qua nàng ấy rất quan tâm đến Ái Tâm…  

 

“Ra mắt tiền bối…” Băng Lam Tịch lịch sự hành lễ, phong thái của một công chúa khiến đám nam nhân say mê, càng thêm ghen tỵ Lạc Nam…  

 

Tên này rốt cuộc có bao nhiêu thê tử? nghe qua Ái Tâm tiểu thư chính là người đến sau…  

 

Sắc mặt tộc trưởng phu nhân diệu lại một ít, phu quân của nàng cũng là người phong lưu, đạt đến cấp bậc như nàng đương nhiên hiểu rõ đạo lý nam nhân ưu tú thê thiếp thành đàn là chuyện bình thường…  

 

Huống hồ những chuyện Lạc Nam làm ra nàng đã sớm biết, thậm chí nhờ có hắn mà phu quân có cơ hội đột phá Bát Cấp Viên Mãn Luyện Khí sư, khiến nàng cảm thấy vui mừng…  

 

“Lão già Ái Quốc kia cũng thật vớ được món hời, lần này hắn xuất quan tu vi chỉ sợ sẽ vượt qua ta…” Tộc trưởng phu nhân hừ một tiếng nói…  

 

Lạc Nam im lặng không nói, đám trưởng bối hờn trách lẫn nhau còn không đến phiên hắn xen vào…  

 

Ải Nhân Tộc cũng không thiếu công pháp cấp cao, hắn không dám tự tiện tặng quà, tránh bị xấu mặt…  

 

Băng Lam Tịch đột nhiên bị một vật lơ lửng trước quầy hàng thu hút…  

 

Đó là thanh trường kiếm dài hơn một mét, chuôi kiếm lấp lánh cao quý, thân kiếm trong suốt mỏng như cánh ve hầu như không thể nhìn thấy bằng mắt thường, mũi kiếm nhọn như mũi kim khâu, tỏa ra hàn ý lạnh thấu xương, dù Luyện Hư Kỳ như nàng đến gần cũng cảm thấy làn da đau rát…  

 

Kiếm tỏa ra một cổ hơi thở cô tịch, hiu quạnh, nhưng tràn đầy sát khí…  

 

Không gian đang nứt ra thành từng khe hở trước khí thế của nó…  

 

“Linh Cấp Cực Phẩm…không, so với Linh Cấp cực phẩm còn cao hơn một chút…” Sắc mặt Lạc Nam ngưng trọng lẩm bẩm…  

 

“Xem như tiểu tử ngươi biết nhìn hàng, không như đám phàm phu tục tiểu kia…” Tộc trưởng phu nhân khinh thường nhìn đám đông bên cạnh cười nhạt nói…  

 

Đám xung quanh nghe vậy hít mạnh một ngụm khí lạnh, trong lòng âm thầm hoảng sợ:  

 

“Vượt qua Linh Cấp Cực Phẩm, sẽ là thứ gì?”  

 

“Tiền bối, kiếm này có tên là gì?” Lạc Nam trầm ngâm hỏi, bởi vì đây chính là một thanh Chân Cấp Hạ Phẩm Pháp Khí…hết sức kinh khủng…  

 

“Kiếm chưa có tên, chủ nhân tương lai của nó sẽ tự đặt…” Tộc trưởng phu nhân đắc ý cười, thứ này do chính tay nàng luyện ra, là một trong những kiệt tác đắc ý nhất, sao có thể không tự hào? Nguyên liệu dùng chính là Hàn Băng Vạn Năm, lại thêm yêu đan của Thất giai Sơ Kỳ yêu thú, cùng với vô số thứ trân quý khác luyện chế mà thành…  

 

Tu vi Luyện Khí của nàng mặc dù còn xa mới sánh bằng lão già tộc trưởng, nhưng cũng thuộc top tại Ải Nhân Đảo đấy…  

 

“Không biết vãn bối có vinh hạnh trở thành chủ nhân của nó hay không?” Băng Lam Tịch bước lên một bước, ánh mắt như đại dương lộng lẫy đến cực điểm…  

 

Tộc trưởng phu nhân đánh giá nàng hồi lâu, thấy ý chí kiên định trong mắt nàng, lại nghĩ đến theo một ý nào đó nàng chính là người một nhà của nha đầu Ái Tâm, mà Lạc Nam lại có ân với phu quân mình, nên quyết đoán gật đầu:  

 

“Chỉ cần chinh phục được nó, lão bà tặng cho ngươi xem như quà ra mắt…”  

 

“Có chắc chắn không?” Lạc Nam nắm tay Băng Lam Tịch lo lắng hỏi…  

 

Một kiện pháp bảo đầy rẫy sát khí như vậy nhất định có linh tính kiêu ngạo của nó, lại không phải hàng của Hệ Thống, muốn nó nhận chủ nhất định phải gặp thử thách…  

 

Lam Tịch chỉ là Luyện Hư Trung Kỳ, hành động có phần liều lĩnh…  

 

Không giống với Thất Hải Huyền Cầm, kiện pháp bảo kia sinh ra là giành riêng cho Nhân Ngư tộc, vì thế mặc dù đẳng cấp của nó còn chưa rõ, nhưng sẽ không phản kháng lại Linh Lung cùng U Quỳnh các nàng sử dụng…  

 

“Ngoài Cổ Cầm thì Trường Kiếm chính là vũ khí yêu thích nhất của thiếp, dù thế nào thiếp nhất định sẽ không bỏ qua nó…” Băng Lam Tịch kiên định đáp…  

 

Tộc trưởng phu nhân hài lòng gật đầu, nhìn sang đám đông bên cạnh khoác tay một cái…  

 

Đám người chưa kịp định thần đã bị cuốn bay mất dạng, hiển nhiên quá trình nhận kiếm này càng ít người biết càng tốt…  

 

Băng Lam Tịch hít sâu một hơi, bàn tay nắm lấy chuôi kiếm, đem một giọt máu nhỏ vào muốn nhận chủ…  

eyJpdiI6Imx3TU1HbnJ0T2tWMkN6S3labUFXOXc9PSIsInZhbHVlIjoiS3BsdHZycUNZQ1ArWUNGZ1k4WDdPU3htTEZWQkEyZ1VEbHZpalQrTEV3b0tka2U0OEhcLzVHbkprRHFRUkJERDYiLCJtYWMiOiI0ZThjOTQwYmZlOGNmYWIxMzBjMDY2MzM0ODY4ZmFiMTE1NDQ1ZTMyN2MyOTg0N2U4MWZjOTZmYzE1MTcyMzI1In0=
eyJpdiI6Iis5TTBYZUszNUNvZnVCdWVNbUZWVlE9PSIsInZhbHVlIjoiaTVRT1VJOUY0QWcwbUhiT3VjbGR1Y2ZEZEZWczFxZVd4NkF4TFNHakZJTGlVaTh3bHFjQ21vZUM5SVg2aFFBSmdKZmVNb3pkZHhUelJvYjFRSEtqT2MzY1orSTkxVCs0OG9IRHhhbDBKUWxJXC85V25USEwyU2hpK2d5czlGZm1aIiwibWFjIjoiODkyMTZmOGY5OGUyNjUxM2Y0Yzg4ZDU0NjBjZGFlY2FlYTZhOTg5OGVmMWJkZmIxOWM2Yjc0NzhjODE0YmNlMiJ9

Trong khoảng khắc đó, một vùng trời cấp tốc hóa thành băng, cơ thể thon thả của Băng Lam Tịch bắt đầu bị kết thành băng khối… 

Ads
';
Advertisement