Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 “Nói đi, kẻ đào hoa như chàng rốt cuộc có bao nhiêu nữ nhân?” Ái Tâm sắc mặt lạnh lùng xuống tới, hai tay chống nạnh yêu kiều hừ một tiếng…  

 

Lạc Nam một lần nữa làm mới Cửa Hàng, lại quay sang Ái Tâm cười cười, tự hào nói: “Tính luôn cả nàng, vừa hơn hai mươi người...”  

 

Hắn vừa cùng nàng trò chuyện vừa làm mới Cửa Hàng May Mắn…  

 

“Cái gì? Chàng nói đùa thiếp sao?” Ái Tâm cảm thấy trời đất quay cuồng, đôi mắt trừng to ở nơi đó…  

 

Dù nữ nhân phương Tây hào phóng như nàng, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy quá hoang đường…  

 

Lạc Nam đang định mở miệng an ủi, chợt thấy Cửa Hàng May Mắn lại vừa đổi mới hoàn tất, xuất hiện một loại hàng hóa…  

 

“Huyết Mạch Thần Thú - Thái Cổ Tử Mộc Điệp – giá bán tám tỷ Điểm Danh Vọng…”  

 

Nhìn Ái Tâm một mặt còn đang ngơ ngác, biểu cảm khó tin nhìn mình, Lạc Nam tạm gác Huyết Mạch sang một bên, ho khan hỏi:  

 

“Phụ thân nàng có bao nhiêu thê thiếp?”  

 

Ái Tâm lườm liếc nhìn hắn, vô thức trả lời: “Ba người, ngoại trừ mẫu thân ta còn có hai dì…”  

 

Lạc Nam sắc mặt giật giật, vốn tưởng một tu sĩ Luyện Hư Viên Mãn lại có địa vị như Ái Chấn phải thê thiếp thành đàn mới đúng, nào ngờ chỉ có 3 vị phu nhân…  

 

Bất quá hắn vẫn da mặt dày nói:  

 

“Đó là nhạc phụ đại nhân ông ấy chỉ tìm được 3 chân ái của đời mình…mà nàng cũng biết rồi đó, chân ái của đời ta hơi bị nhiều một chút haha”  

 

Nhìn vẻ mặt đáng ghét của tên này, Ái Tâm giận đến nghiến răng, bầu không khí lãng mạn trước đó hoàn toàn biến mất…  

 

“Ai là nhạc phụ chàng? Đừng nhận vơ…” Ái Tâm hừ lạnh một tiếng, vốn nàng đợi trời vào đêm mới lẻn lên này cùng hắn, hy vọng bồi đắp một chút tình cảm đấy, nào ngờ…  

 

“Đương nhiên là phụ thân nàng? Còn ai vào đây nữa?” Lạc Nam thản nhiên cười cười, nàng đã vào tròng đừng mong thoát khỏi…  

 

“Đừng nằm mơ! thiếp chỉ biết Luyện Khí, không đủ tâm trí để tranh giành tình nhân…” Ái Tâm phi một tiếng, nàng ghét nhất là người một nhà vì muốn tranh sủng mà luôn rắp tăm làm hại lẫn nhau, đó là đạo lý mà mẫu thân dạy dỗ từ nhỏ…  

 

Mẫu thân nói rằng một nam nhân có quá nhiều nữ nhân, thì nữ nhân của hắn suốt ngày phải tìm cách hãm hại đối thủ để tranh giành sủng ái, nàng rất không thích như vậy…  

 

Chính vì thế phụ thân nàng Ái Chấn chỉ có 3 nữ nhân, mà nữ nhân của phụ thân cũng không hề tranh đấu, ngược lại vui vẻ hòa thuận…  

 

Còn Lạc Nam có đến tận hơn 20 người…làm sao dĩ hòa vi quý?  

 

Vốn Ái Tâm cứ tưởng với tuổi tác của hắn, lại có thực lực khủng bố như vậy, phần lớn thời gian phải dùng vào tu luyện mới đúng chứ? mặc dù có thê tử cũng sẽ không nhiều lắm, nào ngờ tên này vừa mở miệng một phát hơn 20 người?  

 

Lạc Nam trong lòng bừng tĩnh, thì ra Ái Tâm chán ghét tình cảnh tranh đấu nơi Hậu Cung, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, dùng giọng điệu ôn hòa nhất mở miệng:  

 

“Ai muốn nàng tranh sủng làm gì? Gia đình chúng ta vốn rất hòa thuận, nàng vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang, nhất định sẽ được các tỷ muội ưa thích, cưng chiều còn không kịp ấy chứ…”  

 

Ái Tâm bĩu môi, ánh mắt tràn ngập xem thường…tên này muốn dụ dỗ nàng sao? làm sao có chuyện dễ dàng như vậy?  

 

Thấy Ái Tâm còn không tin, Lạc Nam vươn người nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng, đưa ra ví dụ nói:  

 

“Nàng còn nhớ vị thê tử đi cùng ta lên Ải Nhân Đảo chứ? với tính cách của nàng ấy sẽ tranh sủng với nàng sao?”  

 

Nữ nhân trong miệng Lạc Nam đương nhiên chính là Cơ Nhã trong diện mạo Bạch Tố Mai…  

 

Ái Tâm sắc mặt hơi thay đổi, người Lạc Nam nói đương nhiên nàng nhận biết, nghĩ đến sự ôn nhu và thánh khiết tuyệt trần của vị tỷ tỷ kia, ngay cả Ái Tâm cũng có chút tự ti mặc cảm…  

 

“Hừ, tỷ ấy không tranh không có nghĩa là các nữ nhân còn lại không tranh, thiếp cũng không tin nữ nhân của chàng đều có tính cách như vậy…” Thoáng suy nghĩ một chút, Ái Tâm khoanh tay trước ngực, đè ép bầu vú mình thở phì phò nói…  

 

“Ta có gia pháp rất nghiêm, các nàng dám không hòa thuận hay tranh sủng sẽ lập tức ăn gia pháp, vì thế nàng không cần sợ” Lạc Nam nghiêm nghị nói…  

 

“Gia pháp gì?” Ái Tâm giật mình hỏi, sợ gặp phải nam nhân gia trưởng, dùng ánh mắt đề phòng nhìn hắn…  

 

“Đây chính là gia pháp…” Lạc Nam bất chợt quát to, xoay người ôm lấy cơ thể mềm mịn như bông của Ái Tâm đặt lện bờ suối, bàn tay hướng về bộ mông tròn lẵn kia vỗ xuống…  

 

Bốp bốp bốp…  

 

Liên tục là những âm thanh tràn ngập xúc cảm vang lên, bờ mông thịt sau lớp quần lót tạo thành từng cơn gợn sóng, mê hoặc đến cực điểm…  

 

“AAAAA, Chàng biến thái, gia pháp cái quỷ gì thế?” Ái Tâm xấu hổ hét thất thanh, thân hình bị hắn giữ chặt khiến nàng không ngừng lắc lư cặp mông, muốn né bàn tay ma quái kia…  

 

Đáng tiếc bàn tay này như có nam châm, luôn tìm đến vị trí bờ mông nàng, một tay đánh bên trái, một tay đánh bên phải…  

 

Liên tục vài chục cú tát vào mông, ửng hồng một mảnh…  

eyJpdiI6IktjWlpcL3RMK2d5MVpBMFV0cjVrdGh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IllHOTFESTFzRzRCdlk2K0R1MXFQQzZOMDhYeFBoNG9wTGxsMDduM3NYYXdQSzVjSEJmS2hNdytrTUp2R1Z1OUUiLCJtYWMiOiIyNTkyNDdmM2QwOTJmYzE3ZTM4YWEyMTRlYzMyMTAwOWZmZDczMTY2YWQ1Nzk1OWNlZWRkMWZmZTNkNWNmOTE1In0=
eyJpdiI6IlJCTGFEdHBOVjdoeEZoejVrR2t3eHc9PSIsInZhbHVlIjoiUWR5a3lzRFY1bVdONlB2WUY0M0hDd0ttajhNeXlBMGdaVHpodXlqNStuend6VTVZNmlkR0xscjZhb0NDRG5PdmlvSXNsSVhGUWlXRWliaEhhQUVFcExaNzhSa3lUZ1IwT1pQcHlBcUZ3S3dmNUw2ZVA4cmVwUGJCN015c0hQVTBWejBEbENMN0RuTUM1YWdkdjNhREh3PT0iLCJtYWMiOiIxNmYwMzdhNDUyNWIzZjUzMjljOTBjODYyMDU5ZTllNWZlZTFmMDc3M2QxYWM3NTIyNjU5YjM5NzliMDIwYTEwIn0=

Ái Tâm chuyển từ la ó sang thở hổn hển, gò má ửng đỏ, đôi mắt như muốn rỉ nước… 

Ads
';
Advertisement