Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

Ngoài ra thực lực của hai tỷ đệ cũng không tệ, tích xúc về mặt tu vi của Băng Lam Tịch vốn rất lâu rồi, lần trước khi chia tay, nàng lại được Lạc Nam tặng một Thiên Cấp Vũ Kỹ…sau khi trở về bế quan tu luyện có chút ngộ ra, thành công đột phá Luyện Hư Trung Kỳ…  

 

Mà Băng Dũng vốn là thiên tài hạng 59 trên Hoàng Kim Bảng, cũng không thua kém quá nhiều…  

 

Cái hai tỷ đệ này thiếu chính là hậu thuẫn…mẫu thân của họ mất sớm, trên triều chính càng là không có quen biết quá nhiều, có thể nói đơn cô thế cô cũng không quá đang…  

 

May mắn duy nhất là nhà ngoại cả hai vẫn còn, bất quá chỉ tương ứng một cái Thất Cấp thế lực mà thôi…  

 

…  

 

Thế lực yếu nhất chính là của Lục Hoàng Tử…so với tỷ đệ Băng Lam Tịch còn đáng thương hơn, mẫu thân cũng mất sớm, quan trọng hết là thiên phú của hắn không hề cao, tu luyện mãi vẫn nằm ở cánh cửa Hóa Thần Viên Mãn, không đột phá nổi Luyện Hư…  

 

…  

 

Về phần Thất Hoàng Tử Băng Ngạo, tuổi tác của hắn thậm chí chưa quá 100, tích xúc cũng không đủ…Băng Trường Không không cho hắn tham dự Thái Tử chi tranh…an an ổn ổn làm một tiểu hoàng tử thiên tài là được…  

 

…  

 

Một ngày này, Băng Dũng như thường lệ cùng Trần Quân Sư thong thả đánh cờ, chỉ là đôi lông mày luôn chau lại, không biết suy nghĩ thứ gì, tâm thần không an ổn…  

 

“Điện hạ có tâm sự?” Trần quân sư cười hỏi, bộ dạng nước chảy mây trôi…  

 

“Theo tình báo vừa nhận được, dưới trướng nhị ca có thêm ba cái Thất cấp gia tộc gia nhập, mà bên phía Đại ca không lâu trước cũng có hai vị Luyện hư Sơ Kỳ tán tu tìm đến nương tựa, Ngũ Muội cũng không kém, một gia hỏa gọi Phong Lưu Công Tử từ U Nguyên đại lục tìm đến theo đuổi nàng, kẻ này xếp hạng 69 trên Hoàng Kim Bảng…” Băng Dũng càng nói sắc mặt càng không dễ nhìn…  

 

Dưới trướng hắn chỉ có tổng cộng 4 vị Luyện Hư Kỳ, con số này đã dậm chân tại chỗ hơn 5 năm…dù sao thì Luyện Hư Kỳ không phải rau cải trắng, không thể muốn tìm là người ta đến…  

 

Chưa kể dù tìm được Luyện Hư, cần phải xác nhận có thể tin tưởng bọn hắn hay không, đưa ra thử thách nghiêm khắc, tránh gặp phải gian tế cài vào…  

 

Hắn phải trả lương bổng rất cao cho 4 vị Luyện Hư Kỳ này mới giữ được chân họ…  

 

Sản nghiệp kinh doanh tại Băng Huyền Đế Quốc thì liên tục bị Ngũ công chúa chèn ép, có thể nói là thiếu thốn trăm bề…nhưng lại không thể không trả lương…bởi vì Luyện Hư Kỳ chính là lực lượng chủ chốt nhất ở dưới trướng của mỗi phe cánh…  

 

“Có bấy nhiêu đó cũng mặt ủ mày chau? Tỉnh táo lên một chút…”  

 

Theo một tiếng hừ lạnh trong trẻo vang lên, thân ảnh tuyệt mỹ của Băng Lam Tịch đã đằng không mà đến, như tiên tử trên chín tần trời…  

 

“Công chúa nói đúng…xét về tổng thể, chúng ta mặc dù không sánh bằng bất kỳ ai trong ba phe, nhưng đừng quên còn có Dương gia cùng Vũ gia vẫn ở thế trung lập…nếu có thể thuyết phục một trong hai nhà về dưới trướng điện hạ…thế cục sẽ hoàn toàn chuyển biến…” Trần quân sư mỉm cười, từ lồng ngực lấy ra một thanh vũ phiến phe phẩy…  

 

Băng Dũng nhíu mày càng chặt, bởi vì hắn đã nhiều lần tự mình bái phỏng gia chủ hai gia tộc này, nhưng điều bị lấy cớ bế quan từ chối gặp…  

 

“Ta cũng không điên cuồng như Nhị hoàng huynh, vậy mà hứa sẽ nhận Lâm Khôn làm Đế Sư nếu thành công trở thành Thái Tử…” Băng Dũng khinh thường nói…  

 

Đế sư chính là thầy của Hoàng Đế trong tương lai, địa vị chí cao vô thượng, thậm chí khi gặp Hoàng Đế cũng sẽ không cần hành lễ, ngược lại Hoàng Đế với tư cách học trò phải chắp tay chào hỏi…  

 

Đó là lễ nghi của Băng Huyền Đế Quốc…  

 

Năm xưa khi Băng Trường Không đăng cơ, không hề nhận bất kỳ Đế Sư nào…  

 

Nhưng Nhị Hoàng Tử vì muốn được Lâm gia hậu thuẫn, đồng ý cho Lâm Khôn chức vị Đế Sư…  

 

Tin tức này vốn cực độ bí mật, chẳng qua Trần quân sư không biết bằng cách nào khai thác được trong thời điểm gần đây…  

 

“Muốn để Dương gia và Vũ gia nhìn thẳng vào điện hạ, phải chứng minh cho bọn hắn thấy phách lực của ngài, đương nhiên càng là chứng minh thế lực dưới trướng cho bọn họ xem trọng…” Trần quân sư không nhanh không chậm nói…  

 

“Vấn đề là thế lực của ta cũng không có gì nổi bật a…” Băng Dũng thở dài…  

 

“Không, đó là hiện tại mà thôi…người kia quân lâm Thánh Linh Bảng rồi, ngày hắn trưởng thành sẽ không còn lâu nữa…” Trần quân sư chắc nịch nói, trăm phần trăm khẳng định…  

 

“Người kia sao?” Băng Dũng cười khổ…  

 

“Tiểu tử ngươi là có ý gì? Không tin tưởng hắn?” Băng Lam Tịch nổi giận, nhéo lỗ tai Băng Dũng khiến hắn la oai oái…  

 

Băng Dũng xin thề, hắn thật không hiểu nổi vì sao hai vị trước mặt lại tin tưởng vị “tỷ phu tiện nghi” kia như thế…  

eyJpdiI6InhqTnlrZlpYbXpOTjJmVHVuaFIrYmc9PSIsInZhbHVlIjoiOXpqTGs0N0pXSXdFaUd5TDlXY1F6ZllCTCtBNmZPRWVwS2NhcDBNV1NKdW1yN2w0MUU4SytsSUlDYk9iQ25CQyIsIm1hYyI6ImVhNmZkYWZhYjE3MzFjMjVkZTI2ZWJjNGRhODY5ODRkYzcwYTI3YTM1ZTQ4NjgyYWE1MDEyMmMzZDQ0Yjc4NmEifQ==
eyJpdiI6ImdySEtpemplbXhHZ0pSa2c4UW5kZVE9PSIsInZhbHVlIjoiWDk0QlNVcEppUjlSRzZnZld0ZzVEQ1JQeFZiQUJSTmZkMll4eGQwa1FJUDYyVjVTdTZGSGpmZGxGZmVTZkgzTm85N1hCS1lrWGN2UWJKUjNxbU5QYTVnb252WVwvRnJBd1VrY1RcL2xCMDJublJmUGNIUGJBRWpMYUJGRERUU2VTdGtobVZTdW1UWVFFXC9zUVJoMFdkY213NGZ3YTU0cTNLXC9JekF4RVF2NWgxYmNWcmpGYXJnaVdsXC8rV3FIaDcxeTBBd0czdjMxTzV2eW5ybzR5a2ZFOHRHZ1BQS1ExdlwvQkRPcnowS3VMUjljQWdkbjFJbEtLbHlnQ1A4TnBKT2ZNMzNDalJ5U0drR2VHWGMxTnpYVFlybk9KTkVcL21xMjJoRXpFaUlvNndBRXRMK0cyRGNtUEZwd3VocVFBUjhrcW5wIiwibWFjIjoiMzdhNThmYTg1ZGMwMjE5MDk5YWJmOWU1MmE2Y2VlNWJjNjgzMDkzZjA4OWZlYzM2YmU2NWFhMjU5MGI4Mzc2YyJ9

Mặc dù quán quân Thánh Linh Bảng, nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ... 

Ads
';
Advertisement