Nhìn Hải Tam, Lạc Nam ra vẻ giật mình ngô nghê hỏi:
“Hôm đó ta bị Hải Hà dồn vào đường cùng, toàn bộ mọi người đều nhìn thấy…ta làm sao có bản lĩnh làm gì hắn mà giải thích cái chết của hắn? Hơn nữa Hải Hà chết bao giờ?”
Ánh mắt Hải Tam híp lại thành khe hẹp, từ tốn mở miệng: “Lệnh bài có chứa linh hồn của Ngũ trưởng lão đặt tại Hải Cung đã nát, chứng tỏ hắn thật sự chết đi, mà thời điểm chết cũng khớp với thời gian hai người chiến đấu…”
“Ồ? Trùng hợp vậy sao?” Lạc Nam giật bắn người, lắp ba lắp bắp:
“Ta gặp Độc tố kinh khủng kia chỉ lo cắm đầu chạy trốn, làm sao còn tâm trạng để ý Hải Hà sống hay chết? ngay cả Cầm Hải Xích cũng lười quan tâm a…”
Đám người nghe vậy vô thức gật đầu, bọn họ biết tên này có hai loại Dị Hỏa, nhưng nếu gặp độc tố khủng bố kia, hai loại Dị Hỏa chỉ miễn cưỡng giữ mạng mà thôi, làm gì còn thời gian thu hồi Cầm Hải Xích?
Không đợi đám người suy nghĩ, Lạc Nam nói tiếp:
“Nếu Hải Hà thật sự chết, thì nguyên nhân là do Độc tố tạo nên, ta đâu phải hung thủ, Hải Cung các ngươi muốn ta giải thích gì chứ?”
Ánh mắt Hải Tam nheo lại, người thanh niên này quả nhiên không dễ mắc câu như vậy, hơn nữa đem tất cả mọi việc đổ lỗi lên đầu Độc tố kia, hợp tình hợp lý, khó có ai bắt bẻ được hắn…
“Lạc công tử nói không sai, bất quá Độc tố chỉ có thể giết người, nhưng lại không thể hủy thi diệt tích…sau khi Hải Cung chúng tôi đến hiện trường tìm kiếm, xác của Hải Hà trưởng lão đã biến mất…mà hiện trường trước đó chỉ còn Lạc Nam công tử, gia phụ nghi ngờ ngươi lấy mất Cầm Hải Xích đồng thời giận quá hủy diệt thi thể của Hải Hà cũng là dễ hiểu a…”
“Nghi ngờ? một cái Cửu Cấp thế lực mà dùng từ nghi ngờ? buồn cười, cho ra bằng chứng thiết thực hơn đi…” Lạc Nam khiêu khích nói, trong lòng âm thầm suy đoán xác Hải Hà biến mất nhất định có liên quan đến Độc nhân hoặc hai người truy sát hắn kia…
“Chỉ cần Lạc công tử cho chúng ta dò xét tất cả Nhẫn Trữ Vật trên người, nếu không tìm thấy Cầm Hải Xích, ngày sau Hải Cung không xen vào việc của công tử…” Hải Tam không hề tức giận trước khiêu khích của Lạc Nam, ngược lại đưa ra yêu cầu…
Mà nghe yêu cầu của hắn, sắc mặt đám người lập tức thay đổi…dò xét Nhẫn Trữ Vật đây là hành vi rất thiếu tôn trọng…
Bởi lẽ bên trong nhẫn hầu hết chính là tất cả bí mật của tu sĩ, trừ khi cam tâm tình nguyện, bằng không chẳng ai cho người khác xem nhẫn của mình cả…
Hải Cung đưa ra yêu cầu này, chính là làm khó Lạc Nam…
“Học trưởng ngươi có phần quá đáng, Hải Hà chặn giết Tiểu Nam người người đều thấy, tại sao vào miệng Hải Cung các ngươi lại giống như hắn đi cướp của giết người, còn hủy thi diệt tích?” Ái Tâm nhướn mày, giọng điệu sắt bén tranh luận…
Ái lão gia tử cùng đám người Ái gia gật đầu, đồng ý lời nói của nàng…
“Hừ, tiểu tử này có tật giật mình, làm sao dám cho chúng ta xem nhẫn?” Hải Hà vội vàng mở miệng giải vây…
“Ta cũng không hẹp hòi như ngươi, thích thì cứ xem, đừng lấy đồ của ta là được…”
Một âm thanh cất lên khiến đám người giật mình, chính là Lạc Nam…
Hắn lột ra hai chiếc nhẫn trên tay, một chiếc chính là Nhẫn Hắc Lâu, còn lại là Trọng Nhẫn…
“Đắc tội rồi…” Hải Tam chắp tay, cầm lên hai chiếc nhẫn thả vào linh lực quan sát…
Trong khoảng khắc đó, sắc mặt hắn đại biến…
Vô tận Linh Thạch chất chồng như núi, sáng rực rỡ, sáng lóe mắt, tất cả đều khiến Hải Tam trợn mắt há mồm…
Ngoài Linh Thạch chỉ còn Huyết Sắt Chiến Giáp đã hư hại, Huyết Sắt Chiến Ngoa, Giao Vương Kích, Không Động Chuông, Bắc Đẩu Cung cùng rất nhiều rượu…
Nhìn biểu lộ của Hải Tam, đám người tò mò hận không thể tự mình quan sát…
“Thế nào? Không có chứ? Độc tố kinh khủng như vậy ta chạy còn không kịp, rảnh đâu mà thu Cầm Hải Xích của các ngươi?” Lạc Nam cười nhạt nói, vật hắn không muốn cho người khác xem có thể thu vào Linh Giới Châu rất đơn giản…
Muốn dò nhẫn của hắn quả thật nằm mơ…
“Là chúng ta hiểu lầm Lạc công tử rồi…” Hải Tam hít sâu một hơi ngăn cản trống ngực đập thình thịch…
Chỉ riêng tài sản trong hai chiếc nhẫn này, đã sánh ngang một phần bảo khố Hải Cung rồi, ngay cả hắn cũng xém chút không nhịn được ra tay cướp đoạt…
“Biết hiểu lầm là tốt, ngày sau Hải Cung không tìm đến ta, ta cũng sẽ không rảnh đi thăm các ngươi…” Lạc Nam ngoài mặt cười hà hà, trong lòng thêm một câu “còn khuya”…
“Nhất định rồi…”
Hải Tam càng là ngoài cười trong không cười, đột ngột xoay người hướng Ái gia tử vấn an, mở miệng nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất