Không biết từ bao giờ, Hải U Quỳnh chuyển đổi đuôi cá thành chân người, xoay mông lại để hắn từ phía sau thúc mạnh vào…  

 

Hai người một lần nữa trở về giường ngọc trai, Lạc Nam ra sức thúc mạnh…  

 

“Chết thiếp…thiếp sắp ra rồi…thiếp muốn sinh con cho chàng…mở rộng Nhân Ngư tộc…” Hải U Quỳnh rên rỉ kịch liệt, gương mặt ửng hồng thở hổn hển nỉ non…  

 

Lạc Nam thò tay nắm một bên vú thê tử nắn bóp, ra sức chạy nước rút…  

 

“Hừ, hừ…ta ra…ra cùng nàng…”  

 

“Vâng…ra cùng thiếp đi chàng…bắn vào bên trong thiếp…” Hải U Quỳnh sướng đến phát điên, âm tinh từ nơi tận cùng bắn mạnh mà ra…  

 

Lạc Nam cảm nhận được âm đạo nàng triệt để siết chặt, gồng mình nhấp thêm vài chục cái, gồng mình bắn mạnh…  

 

“AAA, nóng quá chàng ơi…thiếp sướng quá…huhu” U Quỳnh sướng muốn ngất đi, thứ dung dịch nóng hổi kia đã vào tận cùng tử cung nàng…  

 

Hai người ôm nhau thở dốc, Hải U Quỳnh phát hiện mình thích đôi chân này, bởi vì như vậy nàng có thể dùng cả chân để ôm chặt lấy nam nhân…  

 

Trước cửa căn phòng, một nữ tử tuyệt mỹ nhìn qua khoảng 25 26 tuổi, mái tóc xanh thẩm như đại dương bao la, nhìn sang Hải Linh Lung đang đứng bên cạnh chớp chớp mắt đẹp ngây ngô mở miệng:  

 

“Linh Lung muội muội…bọn họ đang chơi trò gì? Nhìn qua có vẻ rất vui…”  

 

….

Lạc Nam giật nảy người, vốn hắn chỉ cảm giác được khí tức của Linh Lung tiếp cận…nhưng vì trước đây từng ân ái trước mặt nàng rồi nên cũng mặc kệ mà nằm ôm ấp nhau với U Quỳnh…  

 

Nào ngờ một âm thanh nữ tử xa lạ vang lên, quả thật là rợn cả tóc gáy…  

 

Chưa kể đây là Linh Giới Châu của hắn, có nữ nhân khác vào bao giờ sao hắn lại không biết?  

 

Trong lúc nhất thời, Lạc Nam vội vàng bật người dậy, dùng tốc biến lôi kéo Linh Lung ra sau lưng mình, đề phòng nhìn nữ nhân kia…  

 

Không để ý không nói, vừa nhìn thấy nàng, lập tức trở nên thất thần…  

 

Một vẻ đẹp hiện đại của nữ nhân phương Đông…  

 

Mái tóc xanh mướt như đại dương bao la, khác với màu xanh như bầu trời của Yên Sương Nhi…có một loại mỹ cảm thuộc về riêng nàng…  

 

Mắt to lúng liếng như hải trân châu, mũi cao thẳng nhỏ xinh, đôi môi đỏ hồng chúm chím…gương mặt ẩn chứa nét ngây dại hồn nhiên…khác xa so với thân hình như yêu nữ của nàng…  

 

Một thân áo da xanh dương ôm sát lấy cơ thể…  

 

Bộ ngực nẩy nở thậm chí vượt qua cả Nguyệt Kỳ và Tử Âm, chỉ còn thiếu một chút là sánh vai cùng sư phụ Võ Tam Nương…  

 

Vòng eo như lá liễu, lại thon gọn săn chắc linh động, hút hồn đến cực điểm…  

 

Đôi chân dài miên mang khiến Lạc Nam hận không thể dùng từng gang tay ước tính chiều dài của nó…mông tròn vểnh cao khiêu khích, được làn y phục da ôm sát loáng thoáng xuất hiện khe rãnh hẹp…  

 

Côn thịt một lần nữa ngẩng cao đầu ngạo nghễ, hắn vẫn còn trần truồng đấy…  

 

“Lạc Nam huynh sao vậy? Minh Nguyệt tỷ tỷ rất đẹp sao?” Hải Linh Lung khó hiểu nhìn hắn đang thất thần, nhìn bộ dạng giữa nam nhân này và U Quỳnh khiến nàng đỏ mặt…  

 

Hải U Quỳnh cũng xấu hổ nhặt lên ba mảnh vỏ sò che đi bộ vị mẫn cảm, bước đến nhéo hông Lạc Nam hừ một tiếng:  

 

“Phu quân, nàng ấy là Côn Minh Nguyệt…chàng còn không mau mặc y phục vào?”  

 

Ực…  

 

Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng, khó có thể tin nữ nhân toàn thân y phục da mê hoặc này chính là tiểu Cá Voi Thất Giai kia…  

 

Bất quá nhìn vẻ mặt ngây thơ vô số tội của nàng, hắn thật không nỡ làm bẩn tâm hồn bé bổng, vội vàng lấy ra y phục định mặc vào…  

 

“Đây là gì nha? Chọc vào người U Quỳnh có đau không?”  

 

Thoát một cái, thân ảnh của Côn Minh Nguyệt vậy mà xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, bàn tay thon dài so với tơ lụa còn mịn hơn nắm chặt côn thịt hắn, còn ra sức vuốt ve vài cái, tò mò mở miệng…  

 

Hít…  

 

Lạc Nam hít sâu một hơi, bàn tay nữ nhân này như có ma lực khiến hắn xém chút nữa nhịn không được xách thương lên ngựa…  

eyJpdiI6Ilh0SzNJQktJYmFWQTl5anRaS1VtUVE9PSIsInZhbHVlIjoiUGVQWFZpbE5ZVnJoYlg1dE1EWlg0bFJGTXl6bkpSYkF0QnQ1Wmozc0dER3dMK28xZkdwTlFoc3puYTI4VkdnUCIsIm1hYyI6ImYzMGU2MjdiZmJlNTg3NGUxMjViYTA5M2RmNmJhZGY1MWI1NDY4NTM5NjY2ZDIzOGVkYjBmZTk5MjY4NDMwZWMifQ==
eyJpdiI6IllvdEptWTAreEdxeHZjVlJnUVVQb3c9PSIsInZhbHVlIjoiRUoxRzN5VDY1UGVCdVFOUlBIcVhhOUVPRFV5T25hUkx2M00weTdYXC9TNUhLWWhzd1pDNnFBV2MzUkRsbEl5S055Nzd1Yk5pSW1YRUVNckZqWVlOdDFVVFRzWTRCMURRZnVTamZQOStkbEdGQ3hqVjkycCtYMEtrK1A0VkdodzJYWjNhUkVuZUw4VmxjYVwvNEliUDFibk1MNEdydlRYVkdkMGoxeFwvYzRNeHZhYWxYTkwyd0VYSmRFc2F4VGt5a2dhalJmdUV3K1dkMmVwbFR5ME1aV2pnQU9FWDM5ZVpzWnpSM3IrcUNKd0V6eFNNblZ5MDFYcE9FZ0trdXI5U0VuaDZPbElaUkxObUtyNGRYcGtKQUt0UkVBM1VpU05Cd2ZmeUg2NVVId05pUlJCaXpmN0J3UHBJcDBpYzR2aks4enJiRHdNU0JYN3Y4Wkhrd0hXZHpVMHdzTG5PXC81OHQ4TlJEUms5TmhLVkhWTUEySkZUWEl3SU91VURzTEdTSEREM1pCd3RpK0NzNktxNTJyNVJLaDdPMHc9PSIsIm1hYyI6IjAyMzRjNDQ2ZDhhYWFlY2Q3ZjM0ZmJmYWY1M2JmMjY1NWZkZGViMjgyMTdlNGVjMGU1YjQ1ZDVhMzA4YTY2NzIifQ==

Lực tay của Côn Minh Nguyệt rất khủng bố, nàng sợ chơi hỏng thứ đó a… 

Ads
';
Advertisement