Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 Nói xong, hắn vội lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật, hướng về huynh đệ Trầm Quyết ném tới…  

 

 

Theo bản năng, Trầm Quyết đưa tay bắt lấy…  

 

Chưa kịp kiểm tra bên trong, Lạc Nam ra vẻ chu đáo bồi thêm một câu:  

 

“Ngoài nhẫn trữ vật, bên trong còn cho thêm các ngươi mười khối Hạ Phẩm Linh Thạch đi mua bắp nướng ăn, tránh đói chết thì tội lỗi…”  

 

“Phốc hì hì…”  

 

Ái Tâm nhịn không được, ôm bụng cười nắc nẻ…  

 

“Tiểu tử ngươi đùa chúng ta?” Trầm Chí tức giận đến gương mặt đỏ bừng, Trầm Quyết là ca ca ruột của hắn, từ nhỏ đã được Trầm Quyết dạy dỗ khắc khổ…thành công đặt chân vào Bách Linh Bảng top 30, cũng là một kẻ có lòng kiêu ngạo…  

 

Hiện tại huynh đệ bọn hắn bị kẻ này phỉ bán là ăn mày, sao có thể không tức giận?  

 

Với bản tâm của một Luyện Hư Trung Kỳ, Trầm Quyết không hề biểu lộ tức giận ra vẻ bề ngoài, trái lại ánh mắt híp lại thành khe hẹp, hắn đã dám đứng ra cướp thì dám tự tin vào thủ đoạn của mình đấy…  

 

Kẻ này nếu không biết sống chết, cũng không thể trách hắn…  

 

“Ái Tâm tiểu thư, đắc tội rồi…” Trầm Quyết hướng Ái Tâm chắp tay, chuẩn bị động thủ nói…  

 

Trầm gia của hắn mặc dù phát triển rất tốt…nhưng còn lâu mới sánh bằng Ái gia, hắn không dám động vào nàng…  

 

“Trầm Quyết, đừng tưởng tìm được chỗ dựa thì không xem ai ra gì, Lạc Nam là khách của Ái gia chúng ta lần này, ngươi biết điều thì nên rời đi…” Ái Tâm không kiêu ngạo không siểm nịnh từ tốn nói, phong thái của một tiểu thư gia tộc bộc lộ hết sức rõ rệch…  

 

“Ái Tâm tiểu thư…kẻ này lai lịch bất minh, nói không chắc là gian tế của đại lục khác với ý đồ bất chính…nàng đừng để bị dụ dỗ…” Trầm Chí ra vẻ khuyên can nói…  

 

“Haha, hắn lòng dạ bất chính đâu ta chưa thấy, ta chỉ thấy hai huynh đệ các ngươi muốn cướp của rành rành giữa ban ngày, nếu biết Trầm Chí ngươi là loại người như vậy thì vài ngày trước đừng mơ bước lên thuyền của ta…” Ái Tâm khinh thường cười lạnh, môi đỏ vểnh lên khiến Lạc Nam hận không thể cắn một ngụm…  

 

Nàng và Trầm Chí đều là thành viên trên Bách Linh Bảng, nàng nể mặt tình đồng môn nên cho hắn đi nhờ Chiến Thuyền đến Ải Nhân Đảo…  

 

Trầm Chí sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, rất nhiều thiên tài đều ái mộ Ái Tâm, hắn cũng không ngoại lệ…  

 

Nàng là nữ nhân duy nhất trong top 10 Bách Linh Bảng đấy…lại thêm gia thế lớn lao, chính là nữ thần tượng tại Bách Linh Học Phủ…  

 

Lúc này bị nàng tỏ vẻ khinh thường, chỉ cảm thấy ruột gan tan nát, chuyển dời toàn bộ hận ý lên người Lạc Nam…  

 

“Ái Tâm tiểu thư lời ấy sai rồi…tu chân giới vốn là mạnh được yếu thua, nếu hôm nay Quyết mỗ chiến bại sẽ không có gì ngụy biện…ngược lại đạo lý mang ngọc có tội toàn bộ thế gian đều biết…có trách thì nên trách kẻ này quá mức rêu rao…” Trầm Quyết so với Trầm Chí khôn lanh hơn nhiều lắm, cười nhạt chỉ vào Lạc Nam mở miệng nói, đổi trắng thay đen lão luyện vô cùng…  

 

“Hắn là khách của Ái gia, ngươi dám động đến?” Ái Tâm nhấn mạnh lại một lần nữa…  

 

“Haha, theo như ta biết người này cũng chỉ là khách của tiểu thư mà thôi…không thể đại diện cho toàn bộ Ái gia được…huống hồ chắc gì Ái gia lại vì một kẻ không quen biết như hắn mà ra tay với ta?” Trầm Quyết híp mắt hỏi…  

 

“Hành vi cướp của giết người chẳng khác nào đám tà ma ngoại đạo, danh tiếng trên Hoàng Kim Bảng của ngươi sẽ mất sạch…” Ái Tâm tiếp tục lý luận…  

 

Trầm Quyết cười nhạt lắc đầu: “Danh tiếng trên Hoàng Kim Bảng là ta dựa vào thực lực đạt được, mà không phải vì danh vọng hay đạo đức tốt để đạt được…”  

 

Ái Tâm gương mặt biến ảo, tên Trầm Quyết này quả thật khó chơi, một trận chiến này xem như khó tránh…  

 

Top 33 Hoàng Kim Bảng, không ai dám xem thường…kể cả nàng…  

 

“Khò…khò…khò…”  

 

Bất chợt…  

 

Một tiếng ngáy vang lên khiến sắc mặt ba người trở nên cổ quái…  

 

Không biết từ bao giờ, Lạc Nam từ đâu lấy ra một cái võng, đem treo lên lan can thuyền, nằm ngủ say sưa, khóe môi còn chảy cả nước miếng, vô sĩ đến cực điểm…  

 

Ái Tâm gương mặt triệt để mộng bức nhìn kẻ này nằm ngủ, tên này có một chút nào là nghiêm túc hay không? rõ ràng là nàng đang muốn giúp hắn a…rõ ràng hắn mới là đối tượng bị cướp a…  

 

BỐP…  

 

Ái Tâm triệt để tức giận, một chân đá mạnh vào mông hắn…  

 

“Ây da…”  

 

Lạc Nam nhảy dựng ôm mông, rời khỏi võng, gương mặt khó hiểu ngây thơ nhìn nàng…  

 

“Công tử ngươi bị sao vậy? có kẻ muốn cướp ngươi…” Ái Tâm tức muốn nổ phổi, thở phì phò nói…  

 

“Nàng còn biết bọn hắn muốn cướp ta sao?” Lạc Nam kỳ quái hỏi…  

eyJpdiI6IkpndFpCNGx1ZjNPSXJVcjViaFROUnc9PSIsInZhbHVlIjoiQU1zV3U5NnZYM1dpUFJhallpM05FVENJR0daaTFTMTlCQ0xxaWo2SzVDd29uVE96TzRvMDFud3ZZdDRSVlBrYiIsIm1hYyI6IjIxOGEzY2E5NjQ4ZDM1MmY3Mzk3NTRhODE0YmQzYjYxMWU5NGM5MTEwZmM3MGEyMjAwNDJkYTMyZDJiZjJkNjYifQ==
eyJpdiI6IkYwMkdmUFNyMFk2OFwvYTVDazBnVjVBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikw4d2s0eFwvVENHSzhUTEQ0WW5tS1NRMVRtUTRadE13bUxJalRGTGlpMXBraUJrUmErcVZxemkwZ1ljRVV4OVowcm0raTFvdjRyVkRYUHJvalJIMXpzWEdSdlhHdEZBcktFQmZZbjhMQUdrNzZRMTZGSkd2Q0ZzRzhMVFVYREdcLzFZTEJmeXQrMjQwMUxcL3VTUkRMTDhiOG8yWTZsYXpKTnVmcXlHakFqVWFZWXFQSHZHVjZva21mKzI0WEhPXC9UVnN2VGVPYTI2XC9yXC9uWE5VOStqeEJlU3JrSnFkRHpTWXNcL0psU3gzdXB2ZGo1UE1cL1lsRDFEM1wvTUdTcjY1ZWYxZjRiRm9kNjdGSXU4MWJvMGFXcnNLZlRwdFliaGJIUkloNExMMUNmTVA5Z0dZTXRTMloxbkhiRW1INmZONmd0Q0EwOEFkeEFkcXpLc05HVCtaXC93SE83YXBlNkdLMFlZMmlUK202bUU2amg2Vkk9IiwibWFjIjoiYTExMDg1NzY1MDE3MGM0NWY1Y2FlY2Y3NDUxNTA4NGNhN2YzYzIxMTViNmY1ZWIyZWNhNmNjNzU4MzY3NDZhNSJ9

Ads
';
Advertisement