Cảnh tượng ghê rợn lập tức khiến Lạc Ngũ sắc mặt tái mét…
“Đừng đánh nát bọn hắn…ta có việc cần dùng…” Lạc Nam hướng hai nữ căn dặn…
Hiện tại chỉ còn Lạc Ngũ và Lạc Thất còn sống, hai nữ rất dễ kiểm soát…
Mà lúc này, Linh Hồn của Lạc Lục triệt để bị rút ra, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn bá đạo đem nó hút vào bên trong...
“Chỉ còn thiếu một chút là đột phá Nguyên Anh Viên Mãn Hồn Tu…” Lạc Nam nhắm mắt, cảm nhận được toàn thân sảng khoái, lẩm bẩm một câu…
Bên kia chiến tuyến, Băng Thủy Kết giới đem Lạc Ngũ giam cầm…
Lạc Thất cũng bị đánh nằm hấp hối chỉ còn một tia hơi thở mỏng manh, Linh Lực toàn thân bị phong ấn rồi…
Chiến cuộc hoàn tất…
Sắc mặt cả hai tên xám như trò tàn…như nghĩ đến điều gì, Lạc Ngũ dùng ánh mắt cầu xin hướng Lạc Nam mở miệng:
“Đại thiếu gia…nể tình chúng ta là đồng tộc, tha cho chúng ta một mạng…với thiên phú của ngươi nhất định sẽ được gia chủ trọng dụng…”
Lạc Nam nghe vậy trầm ngâm, trước ánh mắt mong đợi của Lạc Ngũ và Lạc Thất, mở miệng phun ra vài chữ:
“Tha các ngươi cái rắm a…”
…
Nhìn biểu cảm chân thật cùng đôi mắt rơm rớm của Lạc Ngũ, Lạc Nam cảm thấy tên này diễn kịch còn tốt hơn cả mình…
Mới trước đó còn ngươi chết ta sống, hiện tại giở một mặt người thân ra nhận họ hàng…
Buồn cười đến cực điểm a…
Đáng tiếc bản thân hắn vốn là linh hồn đến từ địa cầu, kế thừa và dung hợp với trí nhớ của Lạc Nam thật sự mà thôi…chưa bao giờ xem Lạc gia là nhà của mình…
Đối với những hành vi của Lạc gia phản cảm hơn bao giờ hết, đừng nói là Lạc Ngũ cầu xin…dù là Lạc Phá Lôi đích thân cầu xin cũng không động lòng chút nào…
“Xiềng Xích Linh Hồn…”
Trước ánh mắt như muốn tuyệt của Lạc Ngũ, linh hồn của Lạc Thất thê lương thảm thiết bị thôn phệ…để lại tia gào thét như đến từ cửu u địa ngục…
Cùng với đó, tu vi Hồn Tu của Lạc Nam rốt cuộc đột phá Nguyên Anh Viên Mãn…
“Thoải mái…” Hắn thư sướng thở dài, tinh thần trở nên sáng lạng…
Thật ra hắn có thể trực tiếp giết chết Lạc Thất, sau đó thi triển Đoạt Hồn là được…nhưng đối với người Lạc gia, để bọn hắn nếm chút đau khổ trước khi chết mới xứng đáng với những gì bọn hắn gây ra…
Lạc Nam đây là đang lấy lại công bằng cho tuổi thơ đầy bất hạnh…
“Yêu nghiệt a…ngươi nhất định không phải là phế vật kia…kẻ kia không thể nào khủng bố như ngươi được…” Lạc Ngũ lắc đầu sợ hãi hét ầm lên, thiên phú của Lạc Nam khiến hắn thật sâu bị đả kích…
Nếu như từ khi được sinh ra ngươi đã có thiên phú như vậy, ai sẽ xem như là phế vật để đối xử tệ hại chứ?
Đáng tiếc trên thế giới này không có cái gọi là nếu như…Lạc Nam thật sự đã bị tra tấn mà chết…
“Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên…tha cho ngươi một mạng…” Lạc Nam nhìn Lạc Ngũ cười lạnh nói…
Vốn tưởng rằng mình sẽ chắc chắn phải chết, Lạc Ngũ như nhặt được cọng rơm cứu mạng, vui mừng hớn hở như điên…
Bắt đầu dụng tâm, đem Linh Hồn Bổn Nguyên của mình tách rời khỏi cơ thể…
Lạc Nam gật đầu thu lấy, đem Lạc Ngũ biến thành nô lệ…,ánh mắt nghiêm lại…
“AAAAAAAAAAA”
Lạc Ngũ lập tức như bị đạp xuống địa ngục, tai mũi miệng tràn ra máu tươi, Linh Hồn như bị ngàn vạn con kiếm gặm nhấm khiếp hắn sắp điên rồi…
“Chủ nhân tha mạng…chủ nhân tha mạng…” Hắn quỳ gối trên không trung, vừa dập đầu vừa khó khăn mở miệng…
Thật khó có thể tưởng tượng, một Luyện Hư Trung Kỳ lại bị bức đến mức này…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất