Lạc Nam xem xong hít mạnh một hơi, trái tim đập thình thịch, cảm thấy lỗ chân lông toàn thân dựng đứng, hô hấp trở nên dồn dập hơn bao giờ hết…
“Nghịch thiên, môn Bí Thuật của Cự Nhân Tộc này thật nghịch thiên…” Hắn lẩm nhẩm, con mắt sáng ngời nóng rực nhìn vào Bia Đá, như nhìn một mỹ nữ trần truồng đang uốn éo mời gọi vậy…
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lấy nó đầy thích thú…
Bất kể là Môn nào trong Bát Môn, đều mang lại lợi ít quá mức to lớn, trách không được dám tự xưng người học được Thuật này trong cùng cấp vô địch thủ…
“Nếu kết hợp Khai Môn với Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, trong cùng cấp ai nhạy bén bằng ta?”
“Nếu kết hợp Tốc Môn với Tiêu Dao Mị Ảnh Bộ cùng Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, trong cùng cấp ai nhanh bằng ta?”
Lạc Nam hưng phấn lẩm bẩm trong miệng, chỉ với hai Môn vừa đề cập đã gia tăng chiến lực của hắn trong phạm vi lớn, các môn còn lại cũng rất khủng bố, nếu toàn bộ vận dụng…
Lạc Nam không dám tưởng tượng có thể đánh bại Luyện Hư hay không đây…bởi vì nếu mở được Không Môn, hắn có thể di chuyển trong Hư Không đấy…Luyện Hư Kỳ cũng không thể chạy trốn khỏi truy đuổi của hắn…
Những gì Lạc Nam vừa xem qua cũng chỉ là công dụng của Bát Môn Độn Giáp mà thôi, cách thức tu luyện được khắc ở mặt sau Bia Đá…
“Cự Nhân Tộc sở hữu Bí Thuật mạnh mẽ như vậy quả thật làm người ta kinh ngạc, bất quá muốn tu luyện không đơn giản nha, dù là Cự Phách Thiên này cũng chỉ tu đến Cửa Thứ Năm mà thôi…công tử muốn đạt đủ Bát Môn, sẽ là chặn đường gian nan đấy…”
Kim Nhi âm thầm quan sát Xương Cốt của Cự Phách Thiên, ngồi trên vai hắn đung đưa hai chân, mở miệng cảm khái nói…
“Cự Phách Thiên không được không có nghĩa là Lạc Nam không được…nàng cứ chờ mà xem!” Lạc Nam tự tin vỗ vỗ ngực, không chần chờ đem Bia Đá thu luôn vào Linh Giới Châu cho an toàn…
“Tuyền Nhi, nàng đúng là bảo bối phúc tinh của ta haha!” Hắn mừng hớn hở ôm lấy nàng xoay vòng vòng…
Tiêu Thanh Tuyền đỏ mặt xấu hổ, bộ dạng đáng yêu vô cùng, bất quá nghe những công dụng hắn vừa nêu của Bát Môn Độn Giáp, nàng cũng cảm thấy mừng rỡ thay hắn…
Đạt được Bí Thuật nghịch thiên như vậy, quả thật là chuyện vô số người ao ước mà không được…
“Chúng ta chôn cất Phách Thiên tiền bối, rồi tiếp tục săn Chương Ngư!” Lạc Nam thoải mái trong lòng, đem thân hình Tiêu Thanh Tuyền đặt xuống nói…
“Được, ta đào giúp ngươi!” Nàng móc ra Cự Đao, từng trảm bổ xuống tiến hành đào bới…
Lúc này Lạc Nam mới có dịp quan sát rõ Cự Đao trên tay Tiêu Thanh Tuyền, thân đao đen Tuyền như đêm tối, kích thước to như cánh cửa lớn, lại uốn cong sắt bén, lực lượng như có thể chém nát thương khung…
“Đây là Thiên Trọng Đao, vũ khí do nhị sư phụ truyền lại cho ta...là Thiên Cấp Trung Phẩm pháp bảo…” Tiêu Thanh Tuyền thấy tên này tò mò, mở miệng cười nói…
Lạc Nam gật đầu, nhị sư phụ trong miệng nàng chính là vị Hiệu Trưởng Thánh Linh Học Phủ đời thứ tư, để lại vũ khí cấp cao cho truyền nhân cũng không phải chuyện lạ…
Sau sự hợp tác của hai người, một thung lũng sâu không thấy đáy hiện ra…
Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền nhìn nhau gật đầu, dùng toàn lực bình sinh đem Xương Cốt đẩy xuống…
Nặng…quá nặng…
Như hàng ngàn tòa núi lớn chất chồng vậy…
Lực cản của nước khiến hành động càng thêm khó khăn…
Bất quá với thực lực của hai người, nhanh chóng đem Xương Cốt của Cự Phách Thiên đẩy xuống thung lũng…
Ngay cả Chiến Thuyền vỡ nát cũng chôn cất theo cùng, đương nhiên cùng hai vò rượu ngon nhất của Trọng Vô Danh…
Mặc dù không biết vị Cự Phách Thiên thích uống rượu không, nhưng đây là một phần tâm ý của hắn…
Lạc Nam vận dụng Linh Thổ Đỉnh đến mức cực hạn nhất, vô số đất cát cấp tốc tiến về dưới đáy biển sâu, nhanh chóng lắp đầy miệng thung lũng…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất