Tiêu Thanh Tuyền nhanh nhẹn cúi người, bàn tay trắng như phấn cấp tốc đào bới bùn đất, rốt cuộc phát hiện một nhẫn trữ vật khổng lồ bằng ngọc thạch, chính là nhẫn của Cự Phách Thiên chôn vùi dưới đáy biển trong Lưu Ảnh Ngọc…  

 

Kích cỡ chiếc nhẫn thậm chí to hơn cơ thể Tiêu Thanh Tuyền một vòng, khiến Lạc Nam dở khóc dở cười…  

 

Không ngờ hành động trong vô tình của mình lại nhặt được bảo bối, nếu hắn tham lam xương cốt của Cự Phách Thiên, sẽ chẳng thể phát hiện Lưu Ảnh Ngọc và Nhẫn Trữ Vật…  

 

Nhớ lại lời nói của Cự Phách Thiên, Lạc Nam ngứa ngáy trong lòng, mở miệng hỏi thăm Kim Nhi:  

 

“Tinh Không Thú và Hư Không Loạn Lưu rốt cuộc là thứ gì? Ngay cả cường giả đỉnh cao như Cự Phách Thiên cũng bị ép bỏ mạng.”  

 

Kim Nhi xuất hiện trên bả vai hắn, mở miệng cảm thán:  

 

“Tinh Không Thú là đám quái vật sinh sống trong Tinh Không, chính là thiên địch của tất cả chủng tộc, bởi thực lực của Tinh Không Thú rất khủng bố, linh trí lại không cao, sẳn sàng tấn công bất kỳ mục tiêu chúng nó nhìn thấy…với thực lực của công tử hiện nay, một giọt nước bọt của nó cũng có thể hòa tan ngươi…”  

 

Lạc Nam khóe miệng co giật, nha đầu ngươi thích đả kích ta lắm sao?  

 

Kim Nhi mặc kệ hắn biểu cảm, thản nhiên nói tiếp:  

 

“Về phần Hư Không Loạn Lưu, có thể hiểu là dạng tồn tại giống Lỗ Đen Vũ Trụ của công tử ở kiếp trước, lực hút của nó hết sức khủng bố, sẳn sàng nuốt chửng bất kỳ kẻ nào xui xẻo tiến vào, nạn nhân có thể bị nghiền nát, hoặc có thể bị truyền đến một không gian bất kỳ nào đó…”  

 

Lạc Nam gật đầu, đem thông tin bổ ích này chia sẽ với Tiêu Thanh Tuyền…  

 

“Vị Cự Phách Thiên này xem ra chính là bị Hư Không Loạn Lưu mang đến nơi này, số phận cũng thật nghiệt ngã, chết ở một nơi hoàn toàn xa lạ…” Tiêu Thanh Tuyền cảm khái thở dài nói…  

 

“Đúng vậy, dựa theo lời kể của hắn, Man Hoang Tinh Cầu có lẽ là thế giới cao cấp hơn Việt Long Tinh Cầu của chúng ta, thật thú vị…” Lạc Nam ánh mắt tỏa sáng, hận không thể lập tức ngao du tinh không, thám hiểm vạn giới…  

 

“Trước hết bá chủ Băng Thiên Đại Lục rồi tính nha!” Kim Nhi dội một gáo nước lạnh…  

 

Lạc Nam giận đến nghiến răng, mặc kệ nha đầu ngày càng bướng bỉnh này, quan sát nhẫn trữ vật nặng nề…  

 

Trên nhẫn có khắc hai chữ to tướng: “Cự Phách!”  

 

“Nhận chủ đi…” Tiêu Thanh Tuyền nhìn hắn cười nói…  

 

Lạc Nam không khách khí, của nàng chính là của hắn mà…  

 

Vội vàng nhỏ một giọt máu huyết lên trên nhẫn…  

 

Rất nhanh, theo ý niệm của Lạc Nam, chiếc nhẫn co rút lại vô số lẫn, dễ dàng đeo vào ngón tay…không gian bên trong nhẫn lớn gần trăm trượng vuông, rộng rãi vô cùng…  

 

Không hề có nhiều vật phẩm, xem ra phần lớn đều được Cự Phách Thiên đem ra sử dụng trong trận đại chiến với Tinh Không Thú rồi, bằng không nhẫn trữ vật của cường giả như hắn cũng không thể ít đồ như vậy…  

 

Lạc Nam đem một vật lấy ra…  

 

Ầm…  

 

Hư không đột ngột tan vỡ, biển cả chấn động, Lạc Nam cùng Tiêu Thành Tuyền bị đánh bay ngược ra ngoài, khóe miệng rỉ máu…  

 

“Chân Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo?” Sư phụ của Tiêu Thanh Tuyền hét lên một tiếng thất thanh… âm điệu rung rẩy đến cực hạn…  

 

Đó là một đôi Găng Tay lấp lánh như Kim Cương, khí tức nó tỏa ra khiến không gian đột ngột đổ nát thành từng mãnh…  

 

“Phách Thiên Già Thủ - Chân Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, thích hợp với tu sĩ Luyện Thể cấp cao, một quyền phách thiên, nhất thủ già thiên…” Kim Nhi nhìn đôi Pháp bảo có hình Găng Tay kia, lập tức cho ra thông tin nói…  

 

Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền nhìn nhau cười khổ, với thực lực của bọn họ hiện tại, muốn khống chế Pháp Bảo này chẳng khác nào người si nói mộng…  

 

Hắn vội vàng đem nó thu vào, trong đầu xuất hiện thân ảnh cường thế của nữ nhân sư phụ…  

 

“Thứ này rất thích hợp với Bát Chuyển Thể Tu như nàng…”  

 

Khí thế đè ép biến mất, Tiêu Thanh Tuyền thở phào một hơi, mở miệng cảm thán:  

 

“Pháp Bảo khủng bố như vậy sao vị Cự Phách Thiên không mang ra chiến đấu?”  

 

Kim Nhi bĩu môi lẩm bẩm: “Thứ này chỉ là đồ không dùng của hắn mà thôi, muốn đả thương Tinh Không Thú còn kém xa lắm…”  

 

Lạc Nam nghe vậy xém chút phun một ngụm máu, Chân Cấp Cực Phẩm còn không đủ dùng?  

eyJpdiI6IkNjOEVxNTRNd29lUzkza2Q4QjdMRFE9PSIsInZhbHVlIjoiM083RjBlSW5LdVNvdTFsNmYrbHlvSUhKdWdTTGxpYWtIZkdieEREaXB5S1FtRUorYVUzXC9sRHJaRGpReTdtWEoiLCJtYWMiOiJhMjQ3OTVhODBmNDhmOGE2NDY0YTVlYjQxZjQ5MzFiZmMyYTYwM2MwNTRhNDQwMmFkODU4ZWE5YzEyNDQ4MjhlIn0=
eyJpdiI6Ik01Y3hWa3J4TjFhSTlLYTU4XC9zVVhRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImMzTCtmNUg3NEc0clUrTXJIdE85TW1McFZZaCtUSGxTXC92bEZrZWFLMld1Q3JoWEJiWDJ0ZVwvOEJ6N3E1ZzJDUExGXC9CV05MMHVYNjlqM3padVZXRm1Nd1BBWXJid09OamRrUzRFT1h4ZFl0QTBSM1JYQnU3ZGYrMVdtd3NiR210a3lxQVYyNmF0NEpHMkhvcXliV1wvdzFUWU5KWDVVMHRkbTViWElzaHBzTmVFSHo4MHV5RjA2dXBhZkJ6SVwvNGViYXNTbDFlOFBHUWgxb2tScVwvMjlUcGlWTmN4a1J4VCs3MWRFejk5d1FHbUE9IiwibWFjIjoiNDI4YTQ5ODQ4ZmQwNDBhODc4OTk3ZjEyNjliNWRlNDk1NTU1MGQ4MmRjODlhNzU0YWI0NmIwNWFkNzRjM2U2MiJ9

Hít sâu một hơi, cố nén đả kích Kim Nhi mang lại, mình hiện tại chỉ là Nguyên Anh mà thôi, lo mấy thứ này còn xa lắm… 

Ads
';
Advertisement