Thủy Nương Khanh hiện tại biết rằng, khi chiến cùng Hắc Ngao, Lạc Thần thậm chí chưa dùng đến một phần mười sức mạnh của hắn…
Nếu Thủy Mặc có ở đây, chỉ sợ đã sớm quỳ rạp xuống đất tâm phục khẩu phục rồi…
Trái tim Thủy Nương Khanh vô thức rung rẩy, đôi môi lẩm bẩm tự nhủ:
“Nam nhân này…thì ra cũng có một mặt như vậy, khác xa sự vô lại thường thấy của hắn…”
“Đâu mới thực sự là hắn đây?” Lại một lần nữa Thủy Linh Tiên Tử tò mò với một nam nhân…
Ở phía đối diện, Hắc Sát gương mặt vặn vẹo một cách dữ tợn, cảnh tượng Lạc Thần gây ra đương nhiên không thoát khỏi mắt hắn, nhìn thuộc hạ liên tục tổn thất…trái tim hắn đang rỉ máu…
Trận chiến lần này, tiêu hao vượt quá vài trăm năm nay…
Số lượng Hải Tặc hóa thành tro tàn đã vài ngàn tên, gần chục chiến thuyền phá toái…
“Đi chết đi!” Cơn phẫn nộ bao phủ lý trí, Hắc Sát quyết tâm nhanh chóng dồn Thủy Nương Khanh vào chỗ chết, mặc kệ lòng tham chiếm đoạt thân thể nàng khi trước…
Đến nước này, không gì quan trọng bằng quyết định thắng bại, kết thúc cuộc chiến sớm nhất có thể…
“Bão Sa Nghiền Nát!”
Theo âm thanh gầm rú từ miệng Hắc Sát phát ra, vô số Thổ Nguyên tố và đất cát trên đảo cuồn cuộn mà về…tập trung nơi Lưỡi Rìu trên tay hắn…
Xung quanh lưỡi Rìu, lập tức hình thành cơn bão cát lớn, như có thể xoắn nát vạn vật…
Trước cơn bão cát khủng bố này, thân ảnh của hai người Thủy Nương Khanh và Hắc Sát trở nên nhỏ bé vô cùng…
Nhưng Hắc Sát lại dễ dàng huy động và điều khiển cơn bão, mang theo thế tận sát hướng về Thủy Nương Khanh chém đến…
Lực lượng của Luyện Hư Kỳ khiến hư không sụp đổ…
Thủy Nương Khanh sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm, một chiêu Bão Sa Nghiền Nát này chính là Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ thành danh của Hắc Sát…
Đã từng chôn vùi hơn mười Chiến Thuyền của một băng Hải Tặc đối địch…
Mặc kệ tất cả, Bão Cát nằm trên lưỡi rìu, cuốn trôi vô số cây cối trên hòn đảo…
Áp sát Thủy Nương Khanh…
“Cơn Giận Của Biển!”
Tiếng quát yêu kiều từ miệng mỹ nhân phát ra…Dị Thủy màu xanh lục cuồn cuộn xuất hiện, hình thành một cơn sóng lớn cao đến vạn trượng phía sau lưng nàng…
Hải Hồng Phái không hổ danh là một thế lực đã từng đạt Bát Cấp, dù Thiên Cấp Vũ Kỹ mất đi, nhưng Địa Cấp còn không ít…
Cơn Giận Của Biển chính là một Địa Cấp Cực Phẩm vũ kỹ…
Thủy Nương Khanh như nữ thần biển cả, tay cầm Lôi Thương, chân ngự Sóng Thần, hiên ngang lẫm liệt nhìn cơn Bão Cát đang cuốn tới…
Rốt cuộc, trong ánh mắt dữ tợn của Hắc Sát, Thủy Nương Khanh động…
Lôi Thương trên tay nàng nâng lên không trung, một tia sét ầm vang đánh xuống, sau đó nhanh chóng chuyền xuống con sóng thần dưới chân…
Lôi điện gặp Thủy còn hơn cá gặp nước, cấp tốc bùng phát dữ dội…
Chỉ trong thoáng chốc, sóng thần mạnh mẽ trở thành một biển lôi đình, từ trên cao đánh ập xuống Bão Cát dữ tợn…
ẦM…
Như ngày tận thế, hòn đảo có hình dạng hàm Cá Mập rung lên kịch liệt, hàng loạt kiến trúc kiên cố của đám hải tặc sụp đổ…
Mặt đất nứt thành khe hở lớn như một thung lũng không đáy, có thể nhìn thấy mạch nước bên dưới…
Mà ngay trung tâm vụ va chạm, không gian băng liệt, hình thành một vòng xoáy lớn có lực hút dữ dội, sẳn sàng thôn phệ nuốt gọn tất cả mọi thứ ở gần nó…
Lạc Thần và Tiểu Sư bị luồng sóng linh lực dữ tợn đó buộc phải tạm thời né tránh lên không trung, ngưng trọng nhìn xuống cảnh tượng phía dưới…
Vô số Hải Tặc thực lực không đủ chết thảm, ngay cả một mảnh thịt vụn cũng không sót lại…
Thổ Hùng tan biến, Mộc Quy giữ lại một hư ảnh mỏng manh, chỉ có Hỏa Phượng vẫn ngạo nghễ trên trời cao, không hề bị ảnh hưởng…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất