Chỉ là không biết, Tiêu Thanh Tuyền từ lâu đã xấu hổ chuồn mất, nàng phi thân lên tận đỉnh Cung Đình Thụ lẫn trốn…
Nhưng âm thanh dâm đãng của đôi nam nữ kia vẫn không ngừng truyền vao tai…
Rốt cuộc, không nhịn được tò mò mảnh liệt, Tuyền nhi hỏi thăm sư phụ:
“Chuyện đó thật sự thoải mái lắm sao sư phụ?”
“Phi, xú nha đầu, vi sư cả đời chỉ say mê đan đạo, làm sao có thời gian phóng túng như bọn hắn?” Đáp lại Tuyền nhi là âm thanh gắt gỏng xen lẫn xấu hổ…
“Hì hì, thì ra sư phụ vẫn là xử nữ!” Tiêu Thanh Tuyền cười trêu…
“Mặc kệ ngươi! Sư phụ phong bế thính giác!” Nữ nhân sư phụ giận dỗi nói…
Tiêu Thanh Tuyền mỉm cười, ngay cả cảm giác xấu hổ vừa nãy cũng biến mất vô ảnh…
…
“AAA. Thiếp sắp ra rồi, thiếp muốn chàng hôn thiếp!”
Sau vô vàn cú nhấp của Lạc Thần, Tô Mị triệt để nằm bẹp trên mặt đất, khí khái Hóa Thần Kỳ không có chút nào, chỉ vểnh cao bờ mông của mình cho nam nhân phóng túng…
“Ta ra cùng nàng!” Lạc Thần cúi thấp đầu, đem mặt Tô Mị xoay lại, nhanh chóng khóa lấy môi nàng, bên dưới kịch liệt dập mạnh vài chục cái cuối cùng…
Bạch bạch bạch…
“Ư. Sướng…thiếp ra…”
“Ta cũng ra…”
Sau hai âm thanh cao vút vang lên, Lạc Thần bắn mạnh tinh hoa nóng hổi vào tận cùng tử cung nữ nhân của mình…
Tô Mị cũng phun trào âm tinh, cùng dung dịch của hắn hòa thành một, lầy lội không chịu nổi…
Lạc Thần ngả người, đem cơ thể đầm đìa mồ hôi của nàng vào lòng, liếm láp sạch sẽ mặt nàng, thủ thỉ nói:
“Nàng tuyệt vời quá, như có vô số lỗ đen hút chặt lấy ta…”
“Hì hì, thiếp không ngờ làm chuyện này sướng đến như vậy, trách không được Sương Nhi nghiện chàng như thế, thiếp yêu chàng!” Tô Mị mỉm cười thỏa mãn, lười biếng nằm trong lòng hắn…
“Sau này nàng cùng Sương Nhi hầu hạ ta cho tốt!” Lạc Thần nhéo nhéo cái mũi xinh xinh của nàng, trêu chọc…
“Còn Ngọc Phượng nữa, chàng thích không?” Tô Mị lém lỉnh…
“Chỉ cần là các nàng, ta đều thích…” Hắn cười sảng khoái…
“Thế còn sư phụ thì sao?” Tô Mị như cười như không, mê ly lẩm bẩm…
Phốc…
“Cái này…phải đợi ta đột phá Lục Đỉnh, tương đương Luyện Hư rồi tính!” Lạc Thần hơi suy nghĩ nói…
“Thiếp mỏi mắt mong chờ, hy vọng chàng kéo Sư Phụ vào ngôi nhà chung của chúng ta!” Tô Mị nép má vào lòng ngực hắn lẩm bẩm…
“Ta hứa với nàng!” Lạc Thần chân thành hứa hẹn, đồng thời hướng trong lòng dò hỏi…
“Kim Nhi, Mị Nhi hiện tại đủ sức giúp ta luyện Nghịch Long Huyết chưa?”
Kim Nhi thoáng suy tính một chút, cuối cùng kết luận:
“Vì Cửu Âm Thiên Thể không sánh bằng Âm Dương Thánh Thể, nên phải đợi Tô Mị đột phá Luyện Hư Sơ Kỳ, khi đó là ổn!”
Lạc Thần cũng không thất vọng, Âm Dương Thánh Thể xếp hạng 21, mà Cửu Âm Thiên Thể chỉ hạng 26, đương nhiên không bằng…
Hắn nhìn Tô Mị cười hà hà nói:
“Bảo bối, tương lai phu quân phải nhờ cậy vào nàng rồi! Có quà tặng cho nàng đây…”
Tô Mị ngẩng đầu, hai mắt tỏa sáng: “Quà gì vậy chàng?”
Lạc Thần cắn vành tai nàng, phun ra bốn chữ:
“Cửu Âm Thần Công!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất