Mà Tô Mị cũng đoán được suy nghĩ của hắn, Dị Hỏa của Trọng Vô Danh tồn tại ở đây, đương nhiên rất có thể nơi này tồn tại truyền thừa của hắn…
Quả nhiên rất nhanh, Lạc Thần lập tức phát hiện một điểm khác thường trong vùng không gian này…
Chỉ thấy các phía vách đá lộn xộn lung tung, nhưng lại có hai khối đá vuông một cách hoàn hảo nằm kề nhau…
Đưa tay rút ra hai khối đá…
Bên trong có hai lổ hổng, ẩn chứa hai đồ vật…
Một chiếc nhẫn trữ vật và một tấm da thú có ghi chép vài hàng chữ ngoằn ngèo…
Lạc Thần và Tô Mị lập tức mở ra tấm da, hai người nhìn nhau nhún vai cười khổ, vị tiền bối Trọng Vô Danh này cũng quá tùy hứng đi…
Chỉ thấy bên trên tấm da có viết:
“Vào được nơi này xem như có chút bản lĩnh, đủ tư cách tiếp nhận truyền thừa của lão tử, nếu chướng mắt có thể ném đi! À quên mất, lão tử là người tứ cố vô thân, chẳng cần hậu nhân các ngươi tưởng niệm!”
Bất quá Lạc Thần lại thích tính cách hảo sảng của Trọng Vô Danh này, cường giả mỗi người mỗi tính cách, tên này khác với vị Hiệu Trưởng nghiêm khắc yêu cầu bước 99 bậc thang kia…
RỐNG…
Mà Nham Tượng Trọng Viêm thấy hai người Lạc Thần vậy mà lấy đồ vật của chủ nhân đời trước của mình, hư ảnh con voi gầm lên giận dữ, hỏa diễm đậm đặc như Dung Nham cuồn cuộn ép đến hai người…
Trong cơn tức giận, nó vượt qua nổi e ngại với Dị Hỏa có đẳng cấp cao hơn mình là Tử Tâm Phần Không Viêm…
Lạc Thần kéo Tô Mị ra sau lưng mình, hắn muốn thử nghiệm một chút uy lực của Nham Tượng Trọng Viêm…
Bị Nham Tượng Trọng Viêm cuốn lấy, cơ thể Lạc Thần lập tức trầm xuống, cảm giác như có ngọn núi lớn đặt trên lưng mình, ngay cả đất đá dưới thân cũng thoáng lún xuống…rất khó hành động…
“Có ý tứ!” Lạc Thần hài lòng cười một tiếng, chợt ánh mắt nghiêm nghị…
QUÁT…
Trước sự kinh hãi tột độ của Nham Tượng Trọng Viêm, một hư ảnh Thần Thú vàng rực che phủ cả không gian…
Kim Ô Hư Hỏa phá thể xuất hiện…
Không dừng lại ở đó, một ngọn lửa màu tím hình thành bên cạnh, hình dạng quả tim đang đập thình thịch…
Hai loại Dị Hỏa cùng lúc xuất hiện khiến Tô Mị trừng to mắt, trước đó khi hạ gục Nham Xà Song Thủ, Lạc Thần ra tay với tốc độ quá nhanh, vì lẽ đó Tô Mị chưa kịp nhận ra loại Dị Hỏa thứ hai của hắn…
“Ông trời của ta! Kim Ô Hư Hỏa? đây không phải là Dị Hỏa của Diễm gia chủ vang danh thiên hạ sao?” Tô Mị cảm giác trời đất quay cuồng, nàng cảm thấy mình đang nằm mơ…
Lạc Thần không có thời gian giải thích, hắn cười gằn nhìn lấy Nham Tượng Trọng Viêm lúc này đang co rụt lại rung lẩy bẩy…
Hai loại Dị Hỏa mà nhân loại này sở hữu đẳng cấp vượt qua nó, huống hồ nó tồn tại ở đây đã lâu, chỉ có gốc Bình Diễm Thảo kia làm bạn, vì lẽ đó thực lực có sự suy yếu…
“Theo ta sẽ không để nhục uy danh của ngươi!” Lạc Thần tự tin cười một tiếng, hai loại Dị Hỏa cấp tốc dung hợp, hình thành một bàn tay chọp đến Nham Tượng Trọng Viêm…
Nó muốn phản kháng nhưng không thể, Kim Ô và Tử Tâm cao ngạo đang bao trùm lấy nó, điều đó khiến nó sợ hãi vô cùng…
Rốt cuộc bị Lạc Thần thu vào Linh Giới Châu…với đẳng cấp hiện tại của Linh Giới Châu, Nham Tượng Trọng Viêm cũng không thể nào đào tẩu…
“Đem Dị Hỏa đi đâu rồi?” Tô Mị tò mò mở miệng hỏi…
“Thu vào không gian, chờ sau khi Khảo Hạch hoàn tất sẽ luyện hóa!” Lạc Thần không che giấu thành thật nói…
Tô Mị mỉm cười hiểu ý, luyện hóa Dị Hỏa tốn nhiều thời gian, mà khảo hạch thứ 3 chỉ trong một tháng, hắn quyết định rất đúng…
“Mau kiểm tra nhẫn trữ vật của Trọng Vô Danh xem nào!” Nàng không nhịn được đề nghị…
Lạc Thần gật đầu, cả hai dùng thần thức cùng lúc tiến vào bên trong nhẫn quan sát…
Đập vào mắt hai người là số lượng Linh Thạch chất chồng như núi, toàn bộ đều là Cực Phẩm Linh Thạch…
Hiển nhiên tiền của một Độ Kiếp Kỳ đương nhiên không ít…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất