Anh Là Mùa Đông Ấm Áp - Tô Tĩnh Tuyền (FULL)


Sau đêm dài, cuối cùng bình minh cũng bắt đầu ló dạng. Thương Triết Viễn chợp mắt được một lúc thì không ngủ nữa, anh cứ nhìn trân trân lên trần nhà cho đến khi trời sáng. Không phải bởi khó ngủ mà là vì Tô Tĩnh Tuyền đang nằm đè lên người anh. Khó thở!
Nắng bắt đầu chiếu vào trong phòng. Anh khẽ vỗ nhẹ vào lưng Tô Tĩnh Tuyền để đánh thức cô dậy.
“ Hình như anh chăm em khéo quá…em béo lên phải không?”
Tô Tĩnh Tuyền còn đang mê ngủ, nghe thấy câu nói đó thì bừng tỉnh. Cô ngước mặt lên nhìn anh, đôi mắt toé ra lửa. Dù cũng ba mươi mấy tuổi rồi nhưng dáng cô rất đẹp, vậy mà Thương Triết Viễn nỡ lòng nói cô béo.
“ Anh hết thương em hả?”
“ Anh hết thương em mà ôm em ngủ cả đêm hả? Mau mau, dậy thôi. Đừng để con thấy lại cười”
“ Không, hôm nay em sẽ bám anh như con hà”
“ Vậy giờ con hà muốn sao?”
Cô nằm xuống sát hơn, vòng tay ôm lấy cổ Thương Triết Viễn, nũng nịu nói.
“Con hà muốn anh phải bế nó ra khỏi giường, rồi đi pha cà phê, làm bữa sáng, sau đó đưa nó đi dạo.”
Thương Triết Viễn bật cười, giơ tay xoa nhẹ đầu cô.
 “Con hà này đòi hỏi hơi nhiều đấy. Nhưng mà được, hôm nay anh sẽ chiều con hà một lần.”
Tô Tĩnh Tuyền mỉm cười đắc ý, nhưng vẫn không chịu rời khỏi người anh.

“Nhớ nhé, anh nói thì phải giữ lời. Nếu không con hà sẽ bám lấy anh cả ngày luôn.”
“ Đi dạo xong chúng ta về nhà ba mẹ chứ nhỉ?” Anh nhìn xuống Tô Tĩnh Tuyền đang bám lấy người anh không chịu buông


“ Em biết mà, anh nhớ ba em chứ gì”
“ Ba em là ba anh mà”
Hai người đang tình cảm, thế mà đột nhiên bị phá đám. Từ bên ngoài phòng ngủ, Thương Đình Nguyên lớn tiếng gọi.
“ Ba, mẹ!!! Hai người sao lại ngủ nướng thế? Dậy đi!”
Tiếng gọi to của Thương Đình Nguyên khiến cả hai giật mình. Tô Tĩnh Tuyền vội rời khỏi người Thương Triết Viễn, chỉnh lại tóc tai còn rối bù. Cô trừng mắt nhìn anh, nhỏ giọng trách móc.
“Đấy, con thấy lại bảo ba mẹ lười.”
Thương Triết Viễn bật cười, kéo cô vào lòng thêm một lần nữa trước khi đứng dậy.

“Tại con hà bám anh chứ ai. Được rồi, anh đi mở cửa cho con.”
Cửa vừa hé ra, Thương Đình Nguyên đã chống tay hông nhìn vào phòng.
“Ba mẹ lười quá. Con dậy từ sớm rồi! Chạy bộ hết khu phố được ba lần, luyện nghe 3 bài tiếng Anh luôn rồi mà hai người vẫn chưa chịu dậy. Hôm nay ba hứa nấu đồ ăn sáng mà quên rồi đúng không?”
Thương Triết Viễn cười, xoa đầu cậu con trai.
“Ai bảo ba quên? Ba và mẹ chỉ là vì cuối tuần nên muốn…ngủ thêm một chút. Con xuống nhà trước đi, ba và mẹ xuống liền. Ăn xong chúng ta về ngoại nhé”
“Ba nhớ nhé, không được để con đợi lâu!”
Khi cậu nhóc đi khỏi, Thương Triết Viễn quay vào nhìn Tô Tĩnh Tuyền đang ngồi trên giường.
“Thấy chưa? Đến con còn không tha cho anh”
Tô Tĩnh Tuyền bật cười, bước xuống giường.
“Ai bảo ba của nó là người hứa hẹn giỏi thế. Đi thôi, hôm nay cả con hà và cậu nhóc kia đều trông cậy vào anh.”
“ Haiz, đi thôi”
Thương Triết Viễn bước đến nhấc Tô Tĩnh Tuyền lên cái một. Dù anh cũng ba mươi rồi chứ không còn trẻ nữa, nhưng mà bế vợ thì anh nhanh lắm.
“ Ba mẹ ơi! Đừng có mà nằm nướng rồi ôm nhau nữa, con đói lắm rồi!”
Thương Đình Nguyên gọi vọng lên khiến Thương Triết Viễn chỉ muốn lao ngay xuống kí đầu thằng con trai bảo bối.

“ Sao thằng bé ồn thế nhỉ?”
“ Giống anh chứ ai mà cằn nhằn?”
[….]
Sau khi ăn sáng xong, Thương Triết Viễn đưa hai mẹ con về nhà ông bà Tô chơi. Cổng nhà vừa mở, Đình Nguyên đã chạy ùa vào náo động cả nhà.
“ Ông bà ngoại, con về rồi đây!”
Nghe tiếng gọi lớn của cháu trai, bà Tô đang tưới cây ngoài sân vội quay lại, nở nụ cười tươi.
“Đình Nguyên của bà, lâu rồi mới về chơi! Lại đây bà ôm một cái nào.”
Đình Nguyên chạy ào đến, sà vào vòng tay bà Tô.
“Bà ơi, sáng nay con dậy sớm lắm. Con chạy bộ, học tiếng Anh, rồi còn phụ ba làm bữa sáng nữa! Bà xem, con có ngoan không?”
Bà Tô bật cười, xoa đầu cháu trai.
“Ngoan, ngoan lắm! Cháu ngoại của bà đúng là giỏi nhất.”
“ Nhưng mà ba mẹ con, ôm nhau ngủ nướng đó bà” Thương Đình Nguyên chỉ tay về ohias ba mẹ mình.
Ngay lập tức, Tô Tĩnh Tuyền hai má đỏ bừng vì ngại. Thấy Đình Nguyên vô tư nói, Tô Tĩnh Tuyền xấu hổ đến mức không biết giấu mặt vào đâu. Cô vội bước nhanh đến, khẽ nhéo má cậu con trai, giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy “đe dọa”.
“Thương Đình Nguyên, con nói gì thế hả? Ai cho phép con mách chuyện ba mẹ với bà ngoại vậy?”

Đình Nguyên cười hì hì, né sang một bên, trốn sau lưng bà Tô.
“Con nói sự thật thôi mà! Mẹ đỏ mặt thế kia là vì mẹ biết con nói đúng!”
Bà Tô cười lớn, ôm lấy cháu trai.
“Thằng bé này thông minh thật, nhưng đúng là cái miệng lanh quá rồi! Tuyền, con đừng làm khó nó, trẻ con vô tư thôi mà.”
Tô Tĩnh Tuyền thở dài, quay sang lườm Thương Triết Viễn đang đứng khoanh tay nhìn mọi chuyện.
“ Ba đâu rồi mẹ?” Thương Triết Viễn hỏi
“ Hả? Ở phía sau nhà, uống trà rồi”
Ông bà Tô bây giờ đều đã nghỉ hưu cả rồi, cả ngày chỉ mong Tô Tĩnh Tuyền cùng gia đình về cho đỡ trống trải. Tô gia này rộng lắm, chỉ có hai ông bà thì cô đơn là phải.
“ Con đi tìm ba nhé” Anh nói rồi quay người bỏ đi.
Tô Tĩnh Tuyền đưa mắt nhìn theo, cô biết là anh vẫn chưa quên giấc mơ đêm qua. Cô không đi theo anh mà cùng bà Tô và con trai vào trong nhà.
Khi Thương Triết Viễn đến khu vườn, ông Tô đang ngồi trên chiếc ghế gỗ, nhâm nhi tách trà nóng và nhìn ngắm hồ cá. Nghe thấy tiếng bước chân, ông quay lại, nở nụ cười với con rể.
“Triết Viễn, con đến rồi à? Ngồi xuống đây uống trà với ba.”
“Dạ, con chào ba.” Thương Triết Viễn cúi người chào, rồi kéo một chiếc ghế gần đó ngồi xuống.
Hai người đàn ông ngồi im lặng một lúc, chỉ có tiếng gió thổi qua và tiếng nước chảy róc rách từ vòi phun trong hồ cá. Thương Triết Viễn nhìn ông Tô.

eyJpdiI6IjBnaXZDbjV1Slc5ckJZUitzQ0NjYVE9PSIsInZhbHVlIjoic282Wm9aa2VrUkZKNlNVWWYxdW13ejhGdE9hYmRSRTcrcFZkcnlLcXlYU2J1R2ZyVEhJUEpxOVA2YmVWWVdNY2JCTWFkZEFyb2FZR01ZWldSUXo5NFR0bzV3emNFSTUyTmVudnVXb1B2UlV4RGYxMnB6TkFoMTJwRGRidlRJWWNZUUVkekVWVUt6aXp0YVhvSnZ3NjB5S1hzT2JVTmxjTTc0N2oxMm1qNlZkdkNVSzdEMlRpbzN1UU85K3UzVUloQmMxZlwvTnAzQWdJNW9SZnhcL01ESnFqUFhnUUxvdVBpOHNCWFNJalV5aFFWZDJGYXF2XC9idUcwMFVuYlZuTEVoR3BVT1wvWnZ6R2dXRVYwVGJoXC85SVZxNHFEK3JOQktFalZhU1hlWjl0OVRvcTdvUVwvTlp0ZHgrMDdNbG8wb1VUQThSZkpGSXlCcENIMngwaGo4M0hQdU5BWE8yZXdPWW1wcFV1S2I3NEc4em9YTHpYTGxcL3p3SFpXS2swaHNCZnpBZkNFaVlYa3A1NmZyNXV5Uko0NGZxck1hM3o5XC92RVY4dmRhc3E0bHRJa0hRNU9EQ3ViSmpZbHAweWs2enVERFlDMjhCQ0NHN2lXRDlEZGQ0R2pPc2ZmeTFxVnRlak9ZT1hJaHRrVkV6bkNtWUs2YWpONHd5TTRib3U1Q2J3YVZvMld2SzVtVU8rUHhYTDJiNGdYWGJ5YmRTczRuY3FZTHpGVlhwXC93V1E5TXlJTGFGTkJFME9ySTJjZUFZMHFjU3VQQktZWGp0MFVHU1ZYVGJaTFp5RE43eUd4dmQ4M1VrUlhxcW96d2hDcjViZ3JnK0g3cU02TFVvU0VjOFFIMW9vTWIxajhvbHRVTkdMRUU1cElYaHdhSHVPcXUzNElSMXNKOTl3bDFJZmxXREJPeVNicUxyK3V2dk5VOCtqMkhGTWtuSjJuVWlRRVhxRHV6SjgxcFM5NzgrWFJCYzlNeDRRekZaczRmb3NDcVRMR3BQZzlPU0YzSW5Gd0RQUDlWc1pVZ25rRnJDcjNtTGluSWl3QVpEWnVqeVlMUVJodTAxTHg5TVJQSnB1dWNTMTVlZHAyRE9wTU9DdGlQTjFic1VuVWRRUVRYOTlkcG5oRE5HdUlqV1VaeFwvZlpCMVQyeTlXbHJwNVA4SWFJXC9VNW03Z0s4VUxYWk1OMFJ4N1IrQXdLYlpCS1hZVFZ4cU9na2JxRXA0XC90QVNWRWlMcVk4MWJNY2FyV1YwaGR6Ynk1a0p5RHp3Qmhrc1N3WHJYQzJVZTE3bUdCNEs5K2E5cXFkN2l5aURkK292b3NwNHdYTjVVSzJDQkVQcEhzVEl5d1RGV3QwNE5aTUFRVTB4K0lnU1p2ZE5GUVJPZks4aHl2UGRKaTlCMG1ISVkrcUhPZEZuTTRGcDdLUXpJM20ybHVCYndkaXlzRVJXaXJlcjV5cGFNWGk5TXlpaEFUZThVOVwvcld3WE5MdFRBTytsZmRkcVRSUGR4R2dxcGpZUXQ3ZGhQclwvNFhNSGxGRkk4M2ZzZ2xCTktCZGFZZXE5eTFsMkMyOCtKM2UyUWxoODF3b1Y2NmtPalA0SkM2Q2M0UW1ZdnEwekJVMndNaVZIdEEyQ25zZEt6Y29kWlwveXVqampSR0pjUUtwbmNYSlBTcUtuQU9qcnRmbHNOdG0zRlBwMXpjcjY0bldibHJsNFp0NGpCdDBGUkgwVlB6Y3hKbkpsb01SVmdYc1dqTmU2cGZuTTU5RnExM3NRR2FZbUFDM2xxYXluaGJLXC9TS2dzMzJWdFBwQXJuRlBzbjd2XC9GU3NWTkRscnNybklGMWVDNXRNamZlODJjbk5YSFpCRnVjNmVtY2QxUTJ1cFgreWs4U2l6dVJnYTB5N0RQVUZwVTVcL2dLZ2V2OXg5TG5iT0EyZGFCRnVDM2RhMHJ3UjI1dEM5NXk5WkJnelh4UEdSaHltYkRQMEFRSDQ5WGNOWk9KeUVcL2IyK0NXZ0ttSVZ0MUZ0dzFiV25UUDB1NFpxVytSOHlFRzhyZ1hYRG5NbTZRc2FPK1Q5R2thbWh3MU9ZUGxJem5oSzlTVHRub3dibXpKOUV2YjNFbFkrSjRJeWllUnhFUVZIbVBjbG12Vk1BUDFlOFI0b1RtNk1BSU91aDlRTzV0aTh2eXdQSFJFeURRdHU2cDd1YlNmTU1GbGZQRG5qNDRlMEJKaTlBcmpZSUlOaUZsVVdMN3dxcHRPdVFXZndVXC90RUpkc2xTVHdCZ3FySk5wT2d4UTVtclk0M2Q5MnhIakJWTVgyQTFhRlp1N1NLa1E0TXNDQUltUzB1NkRhekx1SWRCQlZxSjhHZ3AzZGJ6M3FZYnpDeUFCdzErU0ZuRytVdHY2TzdaZUhWNEQ2djFUangxVXU5ZjJOSEI2NU51WGpDWHpHUmpOWTRSMVwvVEppR0hxWGxCVFwvdGo5eEpXTkxRdmhpNFFUbDNhS0NPbTFPXC9BaHhzNW9vclZrNlg4aHJ3SWg3XC82MXMzRlhIa1VVNWdXMzVOWXgrTm51a2VkN2RqaXgrVnJtcExLXC9oMTM4NjV4cWRHK2RWemdVQ2VTWk5BbUZYblo4VUdaTDNseFp3Y2tHM25rNlJ1cndaZWFvcDlWOHc1bEJ4c29xWlRiUnk2cnlDZ1VTZ2F5XC9IWHk0M3RUaks3T3ZmckJZaUswTVpLZzVrUHBVZlVsTEpqRGgzQ3BlZzdtUjZOQXFtRlQ5d0FaMFJTQzZYcFR6N1VRUkhmbFh4dWo0TVd6Y2pxeHN1T3BOVE52bExEOEZ3cGxiUmN1bUpqUnlsN3BFQmJ5elZpVXBDSmMrT2NWVVcxOWg3Wk1MNENqclg0VHFsSng4VndUQm5yKzA3R0JwWXlpY2JJUTFicjlTK3U0Sko1WDdiQzRtNE9CQzJlSWtWNDY5RmV0RWVVbVJnQWpCV3pXeHE0NjdCckl2elZaZnlFRkkyTW56eklweHJ6NnZyT05aN1YyaE93OUlEKzRkQzNQNXQzdjdPS2J1Y1IxdW9VdHhldHNXTjFvZDBqZ1hueVFzOUd0NUdudm45Q2prSXBYK3J1cjFjc2g0b2tNcEtzU1NUNXJueDkyaHhOSWRlZVlmZEFBdHZkbW8ycmxUSkdsZ2RhSFwvQUxJRnZmYXFBYUZhVVR1eFoweVF6NHZkNjh4WmdwYUJ3WlM0NFJBWk1aU3Y3MWdKaEpaRVJ6Zm54UzBMR1wvQlhHOWxnNFwvVDJtMHdxTjBBdUc2aHFLbVFUTGtWbDNCUGtDdVVJUUdjNkQ2UjM4bGlKN0RiTFY3bkNabUdzMXcxalFFbFlNZXBsY2FOVGdTaTFhbjBxa3o2SldCRHZqTlNwbTcxak9rU2RCR0ZuRmlvTmthOUo4WTBzUEkxTDNlSFVHeHlJOHBOMmRGNkFqTTZwYlNqYXlKSmdZXC91XC9CUTlIbjVhN1YxMWp6WnpcL2JhNTJUUzZnQWorYll4aFwveTdUMlliYlZQREVxWnhzVURTR3dEK2E1c2UwMzRDcGwrYUVTWUhZbjFIcEY3elwvRDFpbjBNbXRnWGtEZzRUSmVYc002QXNuN1dxY3NpRjRTMERVMUI1NThNMTFWWmhBUG5EOEdWeGFPQzJpNXRjU2ozMmlGN241UE9UczRDQTdzdTdCMUZWWTNVUXkyUkYzZUdTRENIWnRpVkx4TzBNQjY3eWZPb0EraW0rQmJhMGlSalZFRVZVMUpoXC9uU3RFeXdmOUdoNzFiSVBhVVRNXC92dHAxVm1waksiLCJtYWMiOiJhNTM0OTdjMTdmZjgwYzRjOTE5ZWVlNDU3NTA1YWQ4ZmZhNTc2ZTM1ZmQ0N2MyODVjY2ZlZmQ1OWUzMTlmNTA3In0=
eyJpdiI6Ilc1Mk12bDlFcjR3ejBidWpYQlFJTnc9PSIsInZhbHVlIjoiWnVKZmlaRzEzbEo2UGZUSm5vT0xqalVrdEZkalF6UTkxanVYTXdhK2RUeEg1eXlySnd6XC90Y25TR2RzK1YyV3NKMnhlclBQQm1KRkswQmNYVnhVMTNPT1hRbFNiaVpSTEMzMmFcL3JRSDlzaGQwYzJXdEpyR1k5bnE3b3RMd1Z6WTY3N3N6K29qRXRDbmNMTXFLNmlqUFwvVnhXT2tGVWZ0WkxNc1h5QzBqNTN5aFlYUkxjWER6UXltQmNGb1lvb1U5QTJ1UTZtZ1puWW0yUEdUMTVlQkNhbUVPQXVsSm5FUGR2V3ZJRzFaOEZReVA1TDM4b0lNMWd4RmNDclg3cmVDbUxEUWZFbVIrV2RGUWIzRUdSNnVjc2NlWVJvK24rek1rc21wWExJVEJYd0NFXC9Qd2ZnUXQzTjF0S1Z4K1RJVXhYNHV2OTVwUHFIbUNYajM1RURFb21OZndSN3hOazdxbjZcL0trRzdQY1hkdVJQUktmczAzTEMrNjBMTEw4M2I1WlNEcGhjMmkxbHdVMVpETkhiY3gxXC81aUU5akFVN2hxSXBlZWFcL2tmaDdKSEc1MExlclJFT0JHWWZYOUJcL2JyaU5nUjM4Z2JyTUtZMEo0N28zdmRlWjlsdXVmVWt3TEdLbXRwWFwvTzdPSEF2UHdqRkFHSjJuNDZzZ1ZNZGorYXlpZkZKRjdYbU1vR3ZXaGNvNHZEWm82T2lBdXh6SUpTUjdKa2pPXC9JZmdXSkdaMGFob2xteUQ5OGlKNTJFK0hGUTZZN2IrMnVKZVp1NUw1alFrR0xkS2h4ZUhTK1J1VVJsYkl3cDRkXC90N1lvQnc0K2c1R3hrSU1wdnBOZE1qSEFXKzZcL09zeXNFMms5UGVZTHE0bXZjQnhTc0VIWUc5REM3OVFcL3R3V2xOVktNbnJcL1NEQTBXSkIzZEVBTVZna2FQMG9jV1FIbTR1ZEJTXC9NT1NITW5LcDZQYTh1VkxDRm0rS1p1NXNiODJCK3B0T1hzM055ZXE1U05SZStTSzFONHFlamxMMVZMaFBmcHMxMlJnajhaejI4enltSEJxa1crSVZHcmtEOXlIZzhjb2VWWFBTUXZCZmxjejcwTmhENE4zR1wveE5sSEp5a29nSmVDTkJ5MkxFYlhSY3RhNFB1bDZhVWI0K2kxaXVsMHk4Y2p3bFNSa3NJcURvckJ0K0gwNjU0bENQY1RKT2N3MFwveDBUTGlcL0VQMHNucm10WEsrcGFaMmNHNUlYQzAxYlJxQmhZT1NpQ1FjUnY2d3B6XC9vYmZzMTZxUXh6dkZuaVpXU0lxXC9kbzdpeVc0MTlEVVV1RmtZcjVaSG5vMTlyTVwvXC9CTmR0M2tBUDRBMVJXeEVcL3hFZDNTbkpIZ0p2WlIrejdRTVdOV2w3NTBMT2ROZXFpTSs3azI3d1NsWWtVb2xiS3dSNzlEZXc5SlVaMU5vR3Bmd2NEU01vV1FScVVpU29OdkxhTmIwc3Z0M0pOSWlZQ2dGZG9ubzU0NUJOQWY5dndZNzlFRjlaSTd0aDhaTng4UzFkdEhSM0M0TDdKWlp6dW8zcW42MndtSXRtbFdlN0tFS0I0QWxSOGJjZXlUcVljaXhBVXJhMnFUTGo3ZlwvUU8zeUd3SXE5cXdndVZESkRwQUpkaThsR00wNzVEb2h4TnFMQU5QVjZMcUoxSUlvMVkzN1o0cUtKNXJsY0tsNDZcL2lGcWY4cHhYM2dzckdKVlVRRnZ3MnQ4SDhNcU9Ec1JWMFJRN0ZHWFhwVFo5ZDdnS2EyNVNuWnB6anhxZmQ0YTRScHp5OThzWE9mSUpESWI0T3V0UHdJMk1wNUpEb2JYcnU1b3JPZWVFZFFiZlNQZVBVUllnWXBRbitBSWhxeXBOc1htUnpHMUpiVVZuWmREZG1KT2M3SVVISkdyaStPeW9JRURFU3ViblFzS0pJeUM5ZWg1dExcL05cL21ER2FtdHVuZ1wvV3picitaU0IrUEJyRVl6TnFKcW5GUllCN1kwY21iWU8xOHBra1gyM2RmXC9mRkVYXC9mRVhjcERWc0F6enN4a2JBZ0tiYll1THA5ZVwvbk45T2xBZXdndnZGU25GcEpkSWRZcTRLdVRpWmhEUXE0TnBGa1hrRDJTM1BRWExTSVN3V21XS1BhNEhNMnJ4enlUZ0FiOHg2OXNUYlhcL05qTzh3K0xJUzdaeDRHVWh1RTFzNGJOXC9JMzVGVTZEODJyVDVOYXVjQWltRDNRZVwvRFwvTmRvU1MyK3o2RmJtaHBiOEM1VGtKdmVKQkszRFpJSGJsWnpiWlFuZGlUczcyNGJjcUJyM21VcTdPXC9BWFVSZEx0RXFXYWJoaWdoN3U2RUJ4aVJDV05yTHRHSk1vTjZBWmM0K2tCcEJnRmUyWGs0bXdWNkhGRHBqSXlHUGE0b3U1SHZDa3JQTFdhOGc2NGhRbGdodHJqREpacEVkUFp2TUZyWWo3b0FvSVNtOFRMZlBZQXIrRW9tR2ZKYzV6bDZYckpJOHBod21Lc1l6MkZFUmNJSkE5UTMwR3dTRHRxMjdaYmhneU14V0ZKK2hRTXJTR2hRaWtXQitlZXl3dG1qbHJWRGhWZERJTEVKZ3ZORmpDSUI0a1dpUW82MUM5MWhsRHl0azhxdmh2R2lMc2UyanJ5akRUTGxnUGtleXRyNzJxXC9QMkY3SEZTdFZDVDhhXC9UVkRuZUJlWFhwZVoxM284Qmg0YVlHTjRxUFB1SkFyZ3pSN09hMWJNdGVkS1BwQ3EydDlWT3BBUVNYaDZObkJBXC9QNTJqUUJnOTlUZFwvNmp0YUVRSExPT0pZeUNhbHhqWGhvY2RBb0hyMk9nK0lWXC9sbFNLVmlyUlVtbkk3Z1F1elNGUnQydmdWblArenEyclFyMHJKbWVsVWl0T2dCVzVFSzVBZlV2SzdPaUJmS0ZnTGVvRGhcLzlGZGpLajlqMjV3WXpsOEJVOW95eGNhSnRiSFhDZ0VmRXJVc0ZxclR6RnpYeFhxYTBiZFVESWttdUhRWE5nQVhpeFB6MGdZcWJXNElGWlNkM3lhUkVhNUh4QUpiRFRqYTM0dklmMnhjbW9RSmpmNlh2RnJlSkNRakIzeVNZejdzeFRPNzFZeGwrWkRkYjliR0tTUmNrMjBraldTa3dNT0pnXC9MM3ZGc05YRmlncEhQRFFWcjhyMnY5QTRtZDlmZU1OMUUwdVZqeVp4R0pid2s3Z3Q3MVVZS1N4dnVKNCtLbU5cLzJZSml1N2JFTG9UbDEzNGRXK0FObWhHbW04QnlCNlIzMEVucnFIUmVkZU5RVlBFVTYxaG1qRjRqdGE5Z015Sjd4UkNabnpoVDQ3cjJhSWkrRlwvc1FzUVoxcGhZMFVDeUR4N1ErUHcyTlJubm5ubjZkaWNVQnFIclVmY2xOc3JsWTRnRE11SEZYR2NzbjU0Z005VWlcLzNibWh1YW1uWEdcL1ZycitEZkFMejVvSml2QzFxSFhiTmFyZERkNFwvNkVyaWxrTEZnUVhaQlMrOEN5U05vcXhmdWs0aUtoXC85TGhDVlUrbXplWTBJUVpJbFBPeGNnNHQyY084K1lsOTUyNUx6bVk0UzJ1Mzk1akMzMkY0YnJcL1pLN2wxOWxRejAwZTVqT0JVUmxUQjdJcjFCR3NUTzBLXC8rVjVTNlMySzY5bGN6UER5ZE5HV3BVMVZ0cExkSzVvc1l0dFpEbGpkeUp6VE9iK0RSaHgyOXZxUkVSR1c3TjdNc2RZbnZiN1ZEMHRCaG1cL3o4SkNnR3hldmh2WWh6RlR0WklERUR4MVwvWG1Id2VkbDRyREhLV3Y0K1cwNWN1b1hqWXllNHdSTmZJOGIzOTlZZzhZRFY3TXk5UVVtdUJWY0NMK2hQNGxPM1NoejhSOXRWREg5TnFXVllJNUJjK04rUjFYSno1NUVHcVpNVG54Zjgrb2txcHBnTzZ1V24rb2VEMkFjaWFvZ2Rydk05YUxRTmQ2cGpOaVBxcXBhVWZCVlBFVHkxVmFhTTZWb2dIRnNKV29SK3l2Z2RvOHhidU5YdkptR2tSQTVjRHJOXC91M0lEaGNyK25aU2NVNTAxWERib05EU2NWb0J1OGVvRTByM0RTZUFoZ21NME9VRm4xU0dPUjFubngxQWVjcUhoMzNleGRzRU41RzBsUGJISWFhZW9mUFBjNUlPc0hETytKZlU0dDU2WUJrUkd6K3JWM2NGSlZEZnNpbGRSTU9jMDA5eHJURFRLcnFOYjV1R2Nnampmbm84MGtBSWJTMExvSEZUbE5uY3JXbytIeXFZdVIwenRIdmRFM3lUXC9lcWlta0MwZzczQStOMEJGXC9qWG53VGU1SjJVeHlsNWVVZENLdVF3MjYwK3Q3SE8wVG5Tclk3MjNWVUIyNDFNd3ZHbEt1OWVFYnp1N0FsQmJOeXhYSHBGeEg1ZlFVRkJZVk1weUM1ZFwvOXE0bWdnYVRPUXRIVU1LdHFoK2dFeFplZFlZQlBHWThMNE5Eb05LeHlVdnFSNE5XOTQ3ZUJHYzNaRm5mSTA9IiwibWFjIjoiYThkOGU4ZDdhOWM1OTI0NzlkYWQ0ZjQ2YzdhMjAxM2U3NGEzZjQ3ZjA3OTA2MzgwYzU5MWViZDFkZTkzMjIzMiJ9

“ Ừ”
“ Ba, mẹ nói ba đừng có ngắm cá nữa, vào chơi với Đình Nguyên đi” Tô Tĩnh Tuyền nói với ông Tô
“ Ba biết rồi”
Nhìn Thương Triết Viễn chạy về phía Tô Tĩnh Tuyền mà ông Tô lại nhớ đến hình bóng cậu con trai của mình, anh trai của Tĩnh Tuyền. Sinh ra trong một gia đình trí thức, con trai ông được ba mẹ dạy dỗ vô cùng nghiêm khắt, anh trở thành một bác sĩ tài ba. Nhưng rồi cũng vì áp lực công việc mà dẫn đến trầm cảm. Trong một lần lái xe đưa vợ và con về nhà sau một ca phẫu thuật thất bại, anh đã gay ra tai nạn và cả ba đều không qua khỏi. Có lẽ vì áy náy với con trai hay vì sự day dứt mà ông không áp đặt Tô Tĩnh Tuyền và ra tay giúp đỡ Thương Triết Viễn.
Thở dài, ông quay lại ghế gỗ, nhìn hồ cá với ánh mắt trầm ngâm.
“Cuộc sống là vậy… Mất mát dạy cho mình biết trân trọng hiện tại” ông lẩm bẩm.
Từ trong nhà, tiếng cười của Đình Nguyên vang lên. Ông Tô bật cười, tự nhủ rằng mình đã chọn đúng. Có lẽ cậu con rể này không hoàn hảo, nhưng điều quan trọng nhất là Triết Viễn luôn đặt gia đình lên trên hết, luôn yêu thương và chăm sóc con gái ông bằng tất cả những gì anh có. Ông đứng dậy, phủi bụi trên áo, rồi bước vào nhà, nơi gia đình đang chờ đợi.

Ads
';
Advertisement