Mục Vỹ cẩn thận quan sát Lục Khuê.
Đúng là chín cái đuôi này thuộc về Cổ Ngọc Long Tinh, hắn không ngờ Lục Khuê lại nhận ra chúng.
Cổ Ngọc Long Tinh là bộ xương rồng bệ vệ hắn phát hiện ra khi tiến vào hang động dưới đất để thu phục thiên hỏa!
Bộ xương rồng này xuất hiện ngay thời điểm thiên hỏa hình thành.
Quan trọng nhất là, Cổ Ngọc Long Tinh này mà được sử dụng kết hợp với người có thiên hỏa thì có thể bộc phát ra khí thế cường hãn như vật thể sống.
Cổ Ngọc Long Tinh không chỉ mạnh về khả năng sinh ra mối liên kết huyết mạch với người sở hữu nó mà còn quý giá ở chỗ tinh cốt mạnh hơn địa khí.
Nếu được thầy luyện khí chế luyện, nó có thể tăng cấp thành thiên khí, nhưng mức độ uy vũ của nó không phải chỉ dừng lại ở đó.
Mục Vỹ biết chuyện này thì chả lạ gì, nhưng vì sao Lục Khuê lại biết chứ? Điều này làm hắn cực kỳ kinh ngạc.
Dựa trên ký ức kiếp trước, hắn biết thiên hỏa chưa từng xuất hiện trên đại lục trong thế giới Tiểu Thiên. Xem ra Lục Ảnh Huyết Tông đã lấy được không ít bí mật từ Lục Ảnh Huyết Điện một thời rồi.
Chỉ có Mục Vỹ biết rằng Lục Ảnh Huyết Điện danh tiếng lẫy lừng của tiểu thế giới Tam Thiên năm nào từng nắm trong tay vô số đại lục, được xem như bá chủ của tiểu thế giới Tam Thiên này.
Mà có vẻ Lục Ảnh Huyết Tông hiện tại đã bắt đầu bộc lộ dã tâm thống nhất tiểu thế giới Tam Thiên như năm đó rồi.
"Mục Vỹ, giao Cổ Ngọc Long Tinh ra đây, ta sẽ tha cho ngươi!"
"Giết ta?"
"Để xem ông có khả năng đó không đã!", Mục Vỹ nói một cách ngạo mạn.
"Ông ta không được? Vậy ta thì sao?"
Mục Vỹ vừa nói xong thì một giọng nói trêu tức vang lên giữa không trung.
Một bóng người cất bước đi tới, khoảng cách hàng nghìn mét được rút gọn còn mấy trăm mét chỉ trong chớp mắt.
Người vừa đến mặc trường sam đỏ như máu, tóc xõa tung bay, hai tay khoanh trước ngực, nhìn những người bên dưới bằng nửa con mắt.
"Vô Song thúc thúc, thúc tới rồi!"
Mạnh Quảng Lăng nhìn thấy người nọ thì mừng ra mặt. Huyết Vô Song là tôn giả của Lục Ảnh Huyết Tông. Tôn giả là chức vụ có cấp bậc cao hơn phó tông chủ.
Nhớ năm nào, phụ thân y đã phải bỏ ra rất nhiều công sức để chiêu mộ người này vào Lục Ảnh Huyết Tông.
"Vô Song thúc thúc, Nhân Hoàng Kinh bị tên này cướp đi rồi, thúc thúc lấy nó về cho con với!"
"Cứ để ta!"
Huyết Vô Song nhếch mép: "Lăng Nhi, giờ con đã là cảnh giới Thông Thần tầng thứ sáu, xem như mạnh nhất so với thế hệ đồng lứa trên Thiên Vận Đại Lục rồi, tuyệt đối không được phụ thuộc vào pháp bảo đấy nhé. Lỡ lại như hôm nay thì con phải làm sao?"
"Vâng!"
Huyết Vô Song xoay người nhìn Mục Vỹ, cười nói: "Còn trẻ mà có thể đi đến cảnh giới này bằng chính sức mình, chắc chắn ngươi có pháp bảo gì đáng giá lắm đây".
Nói rồi ông ta nhìn Mục Vỹ chằm chằm.
Ngay sau đó, hắn có cảm giác toàn thân mình như bị Huyết Vô Song nhìn thấy sạch sành sanh.
Mục Vỹ muốn ngăn cản nhưng lực linh hồn của hắn so với Huyết Vô Song thì chẳng khác nào đom đóm đòi được nổi bật hơn mặt trăng sáng rỡ.
Quá yếu. Yếu đến đáng thương.
"Ồ? Thân thể từng tu luyện pháp quyết luyện thể cao cấp, sức mạnh sấm sét hùng hậu, kiếm thế nội liễm, lực linh hồn..."
Huyết Vô Song cứ thế nói ra, không thèm đếm xỉa đến hồ linh hồn của Mục Vỹ. Lực linh hồn của ông ta đâm qua hồ linh hồn rồi gây áp lực lên người hắn.
Vù vù...
Nhưng lực linh hồn của Huyết Vô Song mới dò vào hồ linh hồn của Mục Vỹ thì có âm thanh gì đó vang lên trong đầu hắn. Một luồng sáng vàng kim lập tức bắn từ trong hồ linh hồn ra, xông thẳng vào hồ linh hồn của Huyết Vô Song.
Phụt!
Khuôn mặt Huyết Vô Song trắng bệch. Ông ta phun ra một ngụm máu, chân cũng loạng choạng đứng không vững.
Lúc nãy... là gì vậy?
Huyết Vô Song bắt đầu sợ hãi.
Nguồn sức mạnh ấy lớn đến nỗi tưởng chừng có thể nghiền nát ông ta dễ dàng.
Sao mà đáng sợ quá vậy!
"Sao thế? Thăm dò linh hồn của người khác là bất lịch sự lắm đấy, bị đánh trả rồi chứ gì?"
Mục Vỹ lạnh lùng lên tiếng.
Huyết Vô Song quá mạnh, hắn thậm chí còn không chạy trốn nổi.
Nếu không có Tru Tiên Đồ thì chắc giờ hắn đã thành một đứa khờ dại rồi.
"Ha ha, biết ngay trong cơ thể ngươi có một pháp bảo về lực linh hồn mà, tám chín phần mười là thiên khí rồi", Huyết Vô Song lau máu tươi bên khóe môi, vẫn giữ nụ cười kệch cỡm: "Như vậy thì hôm nay càng không thể tha mạng cho ngươi rồi".
Sột soạt...
Trong lúc Huyết Vô Song nói, âm thanh kia vẫn cứ vang vọng trong đầu Mục Vỹ.
Nhân Hoàng Kinh đã bị Tru Tiên Đồ hút vào trong mình, cảm giác bị đè ép nặng trịch làm đầu hắn choáng váng.
Nhưng Tru Tiên Đồ lại bỏ mặc hắn ngay lúc này mà không ngừng xâm chiếm Nhân Hoàng Kinh. Quầng sáng vàng trong bí tịch bị hút đi từng chút một, trong khi Tru Tiên Đồ thì sáng rỡ ánh vàng lấp lánh.
Cuối cùng, Nhân Hoàng Kinh bị hút hết tinh hoa và biến mất khỏi đầu Mục Vỹ. Giây lát sau, hắn chợt nhận ra có hàng trăm hàng nghìn võ kỹ xuất hiện trong đầu mình.
Rất nhiều võ kỹ ở các cấp độ khác nhau, võ kỹ Hoàng Giai, võ kỹ Huyền Giai, võ kỹ Địa Giai thậm chí là võ kỹ Thiên Giai.
Cảnh giới Thông Thần tầng thứ ba!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất